Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 323 : Khí phách của tỷ đệ!

Ngày đăng: 19:29 20/04/20


Cá mập theo lời Vương Siêu nói cũng không phải loại tầm thường. Thí dụ như một câu nói của hắc đạo: "Đem người vứt xuống biển cho cá ăn" Nam Dương là một vùng biên nhiệt đới, ở nơi biên sâu có một đàn cá mập, chỉ cần có máu tanh thì mặc kệ là người hay động vật, đều ùa đến cắn xé Thái từng mảnh nhỏ.



Nam Dương hắc đạo. quân phiệt đối phó với kẻ thù thì nói cá mập chính là cá mập, không hề có nửa điểm nói láo.



Đường Môn không phải là hắc đạo mà đã xem là quân phiệt, nói chuyện rất có uy tín.



Cho nên mới nói, hiện tại hai người phụ nữ Lý Lãnh Đan, Hoàng Ngữ Thanh sau khi trói chặt Tư Đồ Quang, nghe được Vương Siêu ra lệnh thì kéo hắn đi. Vừa đi vừa phân phó đội ngũ: "Chuẩn bị đội thuyền nhanh nhất đến Thất Lý Hải. hôm nay có đàn cá mập nào không?"



Rất hiển nhiên đây không phải là hù dọa người mà là làm thật.



"Vương Siêu! Ngươi làm vậy thật sao! Chờ một chút! Ta muốn gặp Đường Tử Trần!" Tư Đồ Nguyệt nhìn thấy hai nữ chiến sĩ kéo Tư Đồ Quang ra ngoài thì sắc mặt vốn thản nhiên biến mất, thay vào đó là ngọn lửa phẫn nộ lăng lệ hiện lên trong mắt.



"Tiểu thư Tư Đồ Nguyệt, chúng Ta đều là người có thân phận. Ta nói đem ra ngoài thì chính là đem ra ngoài biển, coi như giữ đúng uy tín. Ta nói cho cá mập ăn thì đúng là cá mập ăn. không phải là cá sấu hay bạch tuộc. không hề nói sai" Vương Siêu không chút đổi sắc, coi như không nhìn thấy ánh mắt phẫn nộ lăng lệ của Tư Đô Nguyệt.



Thân phận như Vương Siêu nói ra nhưng lời này hiển nhiên không thể mất uy tín



Nói rằng đem Tư Đồ Quang cho cá mập ăn.. Nếu bị cá mập ăn thì sau nay trong Đường Môn chẳng còn uy tín gì nữa



Dù sao Đường Môn lớn như vậy. có Nam Dương Đường Môn, Anh quốc Đường



Môn. Đức quốc Đường Môn. Pháp quốc Đường Môn, Nam Mỹ Đường Môn. Bắc Mỹ Đường Môn, Châu Phi Đường Môn. Trung Đông Đường Môn. Là người lãnh đạo thì hắn không thể tỏ ra là một kẻ "nhỏ bé trắng trẻo ăn cơm mềm" được. Mặc dù nói rằng người lãnh đạo Đức quốc Đường Môn là Yến Ny, là tâm phúc của Đường Tử Trần. Đường Tử Trần cũng trực tiếp thống soái lính đánh thuê Tại Châu Phi Đường Môn. Nhưng những lãnh đạo Đường Môn khác cũng đều là nhân vật cấp nguyên lão như Triệu Quang Vinh. Đối với một người mới như Vương Siêu mà nói thì khăng định rất khinh Thường.



Cho dù hiện tại hắn thống lĩnh Nam Dương Đường Môn. nhưng danh tiếng của hắn vẫn còn cái bóng của Đường Tử Trần. Trong đại hội vừa rồi bởi vì tước đoạt quân quyền của Triệu Quang Vinh và Lảm Thế Phong cho nên bây giờ mới miễn cường nắm cục diện trong tay.



"Như vậy ta hy vọng ngươi báo cho Đường Tử Trần một tiếng! Nếu như Đường Tử Trần cũng đồng ý với hành vi này.



Hôm nay ngươi đem ta làm mồi cho cá mập thì cũng không biết nói gì hơn. Ta thật ra muốn nhìn xem Đường Tử Trấn có thật sự vì một người mới như ngươi mà đùa với lửa hay không, đến nỗi không đế ý tới cơ nghiệp của Đường Môn. Hiện tại ta chi muốn nói cho ngươi biết, Kỳ Bá ám sát ngươi hoàn toàn nằm ngoài ý muốn của ta".



Tư Đồ Nguyệt sau khi nói xong thì cắn môi.



"về chuyện này thì ta có thể tự làm chủ, không cần thông báo cho Tử Trần" Vương Siêu phất phất Tay, "Kéo chúng ra ngoài".



"Ngươi chỉ là một Tên nhỏ bé mặt trắng. Ngươi dám... ngươi dám thay chủ ra mặt sao! Ta muốn gặp Đường Tử Trần! Ngươi bất quá chi là một tên đánh quyền hạ lưu, còn tướng mình là một nhân vật lớn sao".



Mặc dù Tư Đô Quang cảm thây đau nhức nhưng mà biết rõ tình cảnh của mình. cảm giác được sắp bị cho cá mập ăn nên lập tức không đê ý tới mà kêu To lên.



Nhưng mà có gọi cũng vô ích, bộ đội Long xà của Vương Siêu cũng không nghe hắn nói



Bộ đội này chính là do Vương Siêu huấn luyện có thẻ sánh ngang với với alpha của Nga. Là những chiến sỹ siêu hạng, không hề nghe lệnh của Đường Tử Trần mà chỉ nghe Vương Siêu




Thật ra Vương Siêu biết trong mắt đối phương, hắn chỉ như một tên mặt trắng ăn cơm mềm, là một người mới không hề đáng kể. Hoắc Linh Nhi cũng là dạng này.



Võ thuật cho dù có giỏi thì với xã hội đầy súng đạn hiện tại, trong mắt những đại gia tộc không tính là gì. Cao thủ như Kỳ Bá cũng chỉ là quản gia cho nhà Tư Đồ. Sáu danh gia võ thuật cũng phải nhìn sắc mặt nhà Tư Đồ. Nghiễm Đông Tam Hổ có uy như vậy cũng bị Triệu Quân của đảng Thái tử đánh.



Xã hội hiện đại, người kính sợ võ công ngày càng ít. có câu ngạn ngữ "Công phu có cao tới đâu thì cũng sợ dao làm bếp"



Vốn còn định mang Tư Đồ Nguyệt cho cá mập ăn nhưng Vương Siêu cảm thấy cần phải hỏi Đường Tử Trần một chút. Dù sao vị tỷ tỷ hôn thê của hắn mới là môn chủ của Đường Môn.



Vương Siêu lái xe tới biệt thự cạnh biển thì thấy Đường Tử Trần mặc bộ đồ màu trắng mỏng, bộ dáng nhàn nhã, đang đi dạo trên cát.



Thây Vương Siêu đi tới, Đường Tử Trần ngẩng đầu cười cười: "Hôm qua bản lãnh tiểu đệ ngươi thật lớn, lại lấy một địch sáu. Nhớ lại năm đó tại Hàn Quốc, ta lấy một địch hai, rất khó khăn mới đánh lại Thôi Trường Bạch và Cung Thành Lương Điền. Vậy lão già nhà Tư Đồ đánh lén đệ. đệ có bị gì không?"



"Cái đó khác nhau. Thôi Trường Bạch là võ đạo gia đệ nhất Hàn Quốc, Cung Thành Lương Điền cũng đứng thứ ba trong phái thực chiến Nhật Bản. Mặc dù đều là cao thủ Hóa Kình nhưng lực chiến khác nhau. Hơn nữa tỷ tỷ trong nháy mắt đã đánh bọn họ bị thương. Còn ta đánh với sáu người này rất lâu. bản thân lại bị thương đến cuối cùng phải dùng kế".



Vương Siêu thấy Đường Tử Trần đã biết chuyện thì không giấu diếm, tiện thể nắm tay vị tỷ tỷ hôn thê của mình cùng sóng vai bước đi "Tư Đồ Quang bị ta ném cho cá mập ăn. còn Tư Đồ Nguyệt thì bị ta bắt giam. không biết tỷ tỷ muốn xử lý như thế nào?"



Đường Tử Trần cười cười: "Tiểu đệ. xem ra danh vọng của đệ trong giới võ thuật rất tốt nhưng uy vọng trong các bang hội xã đoàn thế lực lớn ở Hồng môn và Đường Môn rất thấp. Một con cá hỗn tạp mà cùng có dũng khí giết đệ".



Vương Siêu liếm liếm môi: "Cái này ta cũng biết, phụ thân của Hoắc Linh Nhi còn nói ta chỉ là một tên nhỏ bé mặt trắng"



"Đệ bây giờ chính là một tên mặt trắng" Đường Tử Trần cười cười lấy ngón tay dí vào trán hắn, trong tiếng cười còn mang vẻ thanh lệ quyến rũ:"Thật ra chuyện lấy một địch sáu này sau này nên ít làm thôi, Còn có cao thủ dùng cương châm tập kích thì rất nguy hiểm. Dù sao đệ chưa chân chính đạt được như thần. Vẫn còn là da thịt cốt nhục. Nếu sơ sót vẫn sẽ bị thương. Đệ tưởng mình là Đạt Ma hay Trương Tam phong hay sao"



Vương Siêu thuận thế vòng tay ôm eo Đường Tử Trần, lắc đầu nghiêm túc như đang bàn chuyện về võ thuật: "Thật ra thì Đạt Ma, Trương Tam Phong cũng chưa chắc mạnh bằng ta".



"Tốt lắm, tốt lắm. tiểu đệ của ta rất mạnh" Đường Tử Trần ngẩng đầu nói, nàng và Hoắc Linh nhi không khác nhau nhiều, đương nhiên thấp hơn Vương Siêu một chút.



"Tư Đồ Nguyệt có bạn trai ở Mỹ là người trẻ tuổi xuất sắc thừa kế gia tộc Rockefeller. Hơn nữa Tư Đồ Nghĩa muốn mượn thế lực Đường Môn chúng ta lần nữa mở ra đại hội Hồng môn trên toàn thế giới, thông nhất tất cả Hông môn" Đường Tử Trần nói lại rõ ràng.



"Người thừa kế gia tộc Rockefeller sao lại lấy con gái người Hoa? Ta nhớ rõ là bất cứ thân vương hoàng thất của quốc gia nào mà muốn kết hôn với con gái thường dân thì đều phải từ bỏ thân phận" Vương Siêu nói.



"Quy củ đó đối với gia tộc Rockefelĩer đã quá xưa rồi, hiện này cách mạng đổi mới. Huống chi là một gia tộc, hơn nữa tình yêu là mù quáng".



Đường Tử Trần trả lời: "Bất quá Đường Môn chúng ta đang đứng trên đỉnh thế giới, không hề e ngại bất cứ kẻ nào. cũng không e ngại bất cứ quốc gia nào. Tiểu đệ, bọn họ coi đệ không ra gì thì đệ để ta dùng hành động cho họ biết. Nêu như gia tộc Rockefeller tham dự thì cứ phá tan cơ nghiệp của chúng.



Lần này nhà Tư Đồ đột nhiên liên hợp Hồng môn tham gia đại hội võ thuật, hơn nữa còn muốn ta lãnh đạo. đây rõ ràng là một âm mưu. Sao có thể qua mặt được ta".



"Ta muốn tự xử lý Tư Đồ Nguyệt để tỏ rõ thái độ"