Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 326 : Hành động chém đầu! (Trung)

Ngày đăng: 19:29 20/04/20


"Ba Lập Minh? Lão Ba đến Nam Dương sao?" Vương Siêu từ miệng Tạ Lỵ nghe tin có một quyền sư đến từ đại lục thi ban đầu còn tưởng rằng hâm mộ đến luận võ. Nghe được chính lả Ba Lập Minh thì hơi bất ngờ cùng hứng.



"Lão Ba tới rất đúng lúc, ta vừa mới lo lắng lần này đến San Prancisco thực hiện hành động trảm thủ không có người thích đi cùng".



"Lào Ba võ công vừa cao cường vừa có nhiều năm kinh nghiệm đấu võ. phong ba bão táp gì cũng từng trải qua. có người này thì còn hơn việc mang theo đội quân ngàn người".



Ở Mỹ thực hiện hành động trảm thủ không phải là chuyện dẽ dàng. Cho dù Vương Siêu tự cho mình là tài cao gan lớn nhưng thực sự hành động không dám nắm chắc chín phần. Dù sao củng là đại bản doanh của người ta, chính là đầm rồng hang hổ không thể coi thường được.



Mà Vương Siêu cũng chưa đạt tới tình trạng đao thương bất nhập, bay lượn như chim trên trời. Mấy chúc tay súng tự động bao vây, ném lựu đạn liên tục thì chạy trốn cũng khó khăn.



Nhà Tư Đồ có lịch sử gần một thế kỷ, nền tảng hùng hậu. Từ một quản gia như Kỳ Bá thì cũng có thể khăng định bên trong còn vó số cao thủ, không đơn giản như nhưng gia tộc bình thường.



Vương Siêu đã quyết định triển khai hành động trảm thủ nhưng cụ thể chọn người nào. Chuẩn bị ra sao thì vẫn chưa có kế hoạch chi tiết.



Có điều phải tiến hành càng nhanh càng tốt, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai. Nếu để lâu thì nhà Tư Đồ phát động thể công, hơn nữa còn có thế lực to lớn của gia tộc Rockefeller tại Bắc Mỹ hỗ trợ, rất có thế bên hắn sẽ chịu tổn thất nghiêm trọng.



"Bất quá Lão Ba đến Nam Dương thì ai quản lý việc Trong nước? Đại hội võ thuật không có tuyệt đỉnh cao thủ tọa trấn thì rất nguy hiếm. Y Hạ Nguyên Nhật Bản tuyệt không phải là nhân vật dễ đối phó. Năm đó tại cảng Thượng Hải khi mình cùng Nguyễn Hồng Tu luận võ đã gặp qua hắn một lần. Người này có thể sánh với Chu Bỉnh Lâm. xét về mức độ tàn nhẫn thì còn hơn xa. Hơn nữa hắn đang ở vào độ trung niên, chắc chắn sẽ có tiến bộ, được xưng là võ đạo gia thực chiến đệ nhất Nhật Bản thì chính là nhân vật kinh tài tuyệt điềm. Nếu hắn đột phá Đan kiếp Thành công thì là một mối họa lớn".



Lần đầu tiên khi Vương Siêu gặp Y Hạ Nguyên, trong ấn tượng đây là một nhân vật rất khó đối phó.



Mặc dù đã ra nước ngoài nhưng không có nghĩa là Vương Siêu không quan tâm. Dù sao võ thuật Trung Quốc hiện đã xuống dốc. đối với người Hoa không phải chuyện cao hứng.



"Phải mời lão bằng hữu này của ta đi một chuyến thôi".



Ý niệm nổi lên trong đầu Vương Siêu nhưng nhất thời không nghĩ ra ý kiến nào tốt, lập tức lái xe đến gặp Ba Lập Minh.



Đến trường học Hoa ngữ Minh Luân Đường. Vương Siêu vừa mới bước vào đã thấy một đại hán vai rộng mặc vest đen. lưng thẳng như ngọn bút, giày da bóng loáng, đeo cà vạt tóc được chải cận thận tỉ mi- quy hình hạc cốt, vành tai thật lớn đang đứng thẳng ở giữa sân.



Đại hán này đúng là Ba Lập Minh.



Lúc này Ba Lập Minh ăn mặc như một người trong giới xã hội thượng lưu, rất có khí phách của người thành đạt. Người dựa vào quần áo. phật dựa vào áo vàng. nhìn thoáng thiếu chút nữa Vương Siêu không nhận ra hắn.



Lúc này Ba Lập Minh. đang cùng một trung niên nhân mang áo choàng ngắn màu đen, bộ dáng hình như muốn luận võ.



Trung niên này chính lả Bạch Tuyền Di. xung quanh còn có mấy quyền sư nhất lưu ở Nam Dương, cùng với sáu quyền sư Lữ Lão Lộc vừa mới gia nhập




"Ta thấy một số công phu của thượng sư luyện Yoga, toàn thân mềm dẻo như bún, cứng như sắt, sự mềm dẻo của bộ xương bế khí một giờ cũng không chết. Thân thể bọn họ cường đại hơn cao thủ Hóa Kình nhưng thật sự đánh nhau ngay cả thì cao thủ Minh Kình cũng không lại. Bởi vì bọn họ không biết đấu pháp, cũng không luyện phát khí đánh người, tâm lý cũng không độc. không có ý chí chiến đấu. Ngươi một quyền đánh thì hắn ngay không biết né tránh, chi biết dùng thân thể ngạnh kháng" Bạch Tuyền Di thâm trầm nói.



"Ta đã đọc qua một ít sách vê Yoga đại thủ á, toàn bộ đều là kỹ năng dưỡng sinh. Yoga không có phương pháp đánh nhau, cũng không bồi dưỡng ý chí chiến đấu. Khi đánh nhau ngoại trừ lực lượng thì phải nảy sinh sự độc ác, người thân không nhận, xảo quyệt như yêu ma. Phải học theo Lưu Bang, Hạng Vũ năm đó bắt cóc phụ thân hắn đem đi nấu ăn. sau đó hắn còn mời hắn một chén. Tàn nhẫn như vậy thì nhưng hòa thượng tu hành không có".



Vương Siêu cười cười nói: "Lại nói tiếp, lần này Đông Nam Dương lưu hành Thái Quyền, đấu pháp mặc dù ác liệt nhưng không có kỹ thuật dưỡng sinh, hơn hai mươi tuổi luyện Thái Quyền nhất định cẩn phải kiêm tu Yoga thì mới có thể có lực chiến đấu. Không nói đến tu tâm dường tĩnh. lực lượng của Thích Già Ma Ni không khác biệt. Luận võ thì ta không dám chắc, phải đánh nhau mới biết được. Chúng ta đều là người đều phái chết. Đường Hào tiên sinh từng làm sáng tỏ thần thoại về Đạt Ma, Thích Già Ma Ni thật ra không phải thần phật gì, chăng qua luyện công phu đến đỉnh điểm của con người"



Lực lượng của Thích Già Ma Ni không khác biệt với ta lắm! Câu nói cuồng vọng đến cỡ nào!



Nhưng từ miệng Vương Siêu nói ra thì không ở đây một người nào dám hoài nghi.



"Được rồi, khi nào có thời gian chúng ta sẽ đàm luận. Lão Ba, ngươi có hứng thú theo ta một chuyến không?" Vương Siêu nói đến vấn đề mấu chốt.



"Chuyện gì vậy?" Ba Lặp Minh ngẩng đầu hòi.



Hai mắt Vương Siêu nhìn mọi người một cái, nhất là sáu quyền sư Lữ Lão Lộc đến từ Mỹ.



Sáu quyền sư này đang yên lặng cúi đầu, suy ngẫm về những lời Vương Siêu và Ba Lập Minh vừa nói, không nhìn thấy ánh mất của Vương Siêu.



Vốn theo ý định của Vương Siêu, hành động trảm thủ lần này sẽ chọn sáu người bọn Lữ Lão Lộc. Bọn họ đều là cao thủ Hóa Kình, có khả năng tránh được súng ống. Bọn họ đảm đương một phẩn trọng trách. Mới vừa rồi Vương Siêu nói rõ công phu chính là muốn tạo thành áp lực cho bọn hắn! Khiến bọn hắn không dám có ý đồ gì xấu.



Mà người trong nhà mặc dù Tạ Lỵ chọn ra những người có thân thủ rất tốt, nhưng đến Mỹ trảm thủ lần này khẳng định thương vong rất nhiều nên không thể dùng.



Mà đám người Bạch Tuyền Di cũng không chịu sự khổng chế của Đường Môn,



đối phó với bang hội bản xử Nam Dương thì được chứ muốn đến Mỹ đánh nhau sống chết thì rõ ràng không tình nguyện. Vương Siêu không có cách nào nào nhưng không thể bắt buộc. Bây giờ Ba Lập Minh giúp đỡ thì cực tốt! Ít người thì hoạt động bí mật hơn.



"Chúng ta tìm chỗ nào đó nói chuyện đi" Vương Siêu nói.



"Được" Ba Lập Minh trà lời rất dứt khoát: "Ta còn có vài cuốn quyền phổ trong cái bao này, các ngươi mang đi sao chép đi. có trả lại hay cũng không thành vấn đề".



Ba Lập Minh cùng Vương Siêu đi vào trong.



Ngày thứ hai, hai người cải trang từ Indonegia bay tới Nhật Bản. sau đó lại từ Tokyo bay tới San Prancisco ở Mỹ.