Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 339 : Vị Hôn Thuê Trần Ngả Dương
Ngày đăng: 19:29 20/04/20
"Ừm!" Trình Sơn Minh là một người đứng đắn, tựa hồ không muốn đề cập đến vấn đề song tu này nhiều, liền ho khan hai tiếng rồi chuyển đề tài
"Vương lão đệ, ngươi mấy ngày trước tại Mĩ đã gây nên một loạt sự việc. Bây giờ ta mới biết tin, ngươi thật sự là rất…" Trình Sơn Minh dừng lại một chút, tựa hồ không biết nên nói gì về Vương Siêu. "Ài, Hồng môn Tư Đồ gia nước Mỹ có gần trăm năm thế gia, bị Vương lão đệ ngươi chỉ trong một buổi tối trảm thủ hai người trụ cột của bọn họ, lực lượng phòng ngự cũng chưa kịp sử dụng đến! Tin tức truyền đến Bắc Mĩ Hồng môn chúng ta, thật sự đã gây chấn động lớn! Hơn nữa không chỉ riêng Hồng môn chúng ta, mà ngay cả một ít bang hội ở Bắc Mĩ cũng cảm thấy bất an, muốn hiệu triệu tất cả lại để phòng ngừa Đường Môn khuếch trương thanh thế. Vương lão đệ, ngươi lần này ra tay thị uy, chỉ tiếc là giải quyết được một ít mẫu thuẫn, đối với sự phát triển của Đường Môn cũng chưa chắc là chuyện tốt".
"Hơn nữa, kẻ thù của ngươi bây giờ rất nhiều, một mình khó mà phòng bị được tất cả. Phải biết rằng tranh đấu ngoài sáng thì dễ tránh, còn phòng bị ám tiễn thì rất khó. Nhất là xã hội hiện đại ngày nay, muốn giết một người, có rất nhiều phương pháp rất dễ dàng. Trong một vạn cách cũng có một cách. Sau này ngươi lúc nào cũng phải cẩn thận đấy".
Trình Sơn Minh cũng biết chuyến đi này của Vương Siêu, đã dẫn đến không ít cừu địch, chính vì thế hắn không khỏi lo lắng.
Đích xác, kỹ thuật giết người của xã hội hiện giờ rất dễ dàng. Ngắm bắn, hạ độc… thủ đoạn rất khó lường. Hơn nữa những người Vương Siêu đắc tội cũng không phải bình thường.
"Việc này, Lão Trình ngươi cứ yên tâm, ta kết thù với nhiều cừu địch, cũng chưa nhiều bằng năm đó của Lý Thư Văn. Ta còn chưa tới mức ngay cả cơm cũng phải nhờ người khác nếm trước".
Vương Siêu sang sảng cười, làm lộ ra hàm răng trắng như tuyết.
Nói đến nhân vật có nhiều cừu gia nhất, thì dù cho là ai cũng còn kém xa so với Lý Thư Văn bên Trung Quốc. Trong nhật ký hắn có ghi lại:
"Cuộc sống hằng ngày của Tiên sư đều có quy củ: Bất luận kẻ nào có nghi vấn, chỉ cho phép bước tới trong vòng ba bước, người nhà hay đệ tử cũng giống nhau. Chỉ cần tới gần hơn hắn sẽ đánh bay ngay. Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn
Ăn thì không cần phải nói, phải chờ đệ tử nếm trước, nếu không sẽ không chịu vào cửa. Tiên Sư một đời sinh sát, đả thương người vô số, cũng không biết rốt cuộc có bao nhiêu cừu gia, cho nên hành động rất cẩn thận".
Đích xác, Vương Siêu cũng không có nhiều cừu gia lắm. Cũng không đến mức ăn cái gì cũng đều để người khác nếm thử rồi mới vào cửa, phòng ngừa người ta hạ độc.
Bất quá cho dù có người thật sự hạ độc, mặc dù không có được khả năng tiên tri như Đường Tử Trần, nhưng bất cứ độc dược gì bỏ vào thức ăn hay nước trà, đều có một mùi lạ, Vương Siêu đều có thể cảm nhận được. Hơn nữa thân thể Vương Siêu so với người bình thường cường hãn gấp trăm lần, cho dù có là kịch độc khiến người ta mất mạng, hoặc nhức đầu, thì khi hắn ăn vào, nói không chừng cũng chỉ là bị tiêu chảy nặng một hồi, tổn thương chút nguyên khí mà thôi. Muốn tính mạng của hắn, quả là rất khó.
Tới thị trường Bắc Mĩ, còn phải hối lộ cho chính phủ Bắc Mĩ, dọc đường đi đều phải bỏ tiền ra hối lộ.
Bây giờ có một ít bang hội Bắc Mĩ liên hợp lại, muốn Đường Môn buông con đường có thể hái ra tiền này, không khác gì bảo đường quốc lộ bỏ đi trạm thu phí. Vương Siêu tự nhiên không thể không thầm than bọn họ có gan lớn.
Nếu như thật sự bỏ tuyến đường này, chỉ sợ Nam Dương Đường Môn không cầm cự được mấy năm, cũng phải cắt giảm nhân viên.
"Tình hình Bắc Mĩ phức tạp, Vương lão đệ, người lần này ngàn vạn lần không nên hành động theo tình cảm. Chuyện yêu cầu Nam Dương buông tuyến đường biển lần này, rất có thể là quỷ kế của những lão hồ ly trong nội bộ Đường Môn. Muốn ngươi đối kháng với cả thế lực Bắc Mĩ".
Trình Sơn Minh nhìn thấy Vương Siêu cười lạnh, vội vàng nói, Hắn rất cố kỵ hành động của Vương Siêu, làm không biết bao nhiêu địch nhân của các thế lực Bắc Mĩ phải chết.
"Lão ca không cần lo lắng. Trong lúc nóng vội nhất thời, ta đối phó với nhà Tư Đồ, cũng là vì muốn lập uy, chứ không phải là muốn giết người. Mục đích lập uy bây giờ đã đạt được. Bắc Mĩ là một nơi rất rộng lớn, kinh tế cũng rất dồi dào, nhưng không hẳn đối với tất cả mọi người đều có lợi. Bất quá, nghe ý tứ vừa rồi ngươi nói, hình như là bang hội Bắc Mĩ cùng nhau nhất trí gây áp lực lên Đường Môn, không biết có môn phái nào trung lập hay không?" Vương Siêu cười cười nói.
"Đương nhiên là có, bang hội người Hoa ở Bắc Mĩ chính là tổ chức lớn nhất, người lãnh đạo tên là Mạc Vân Yến. Nàng ta là hôn thê của Ngả Dương. Ngươi nếu cả thời gian, hãy đến gặp nàng ta một chút".
"Hôn thê của Trần Ngả Dương?" Vương Siêu kinh ngạc nói: "Ta nhớ kỹ rằng năm ngoái Trần Ngả Dương vẫn còn độc thần, thế nào lại có hôn thê nhanh như vậy?"
"Theo thông tin gần đây nhận được, Mạc Vân Yến không phải là một nhân vật đơn giản. Người thừa kế của Nam phái Mạc gia, có ngoại hiệu là Thần Thoái. Nhưng là một nhân vật mạnh mẽ, không sợ súng, ta không làm gì được" Trinh Sơn Minh tựa hồ cảm thán đối với việc những nhân tài trẻ tuổi xuất hiện lớp lớp.
"Nam phái Mạc gia quyền? Nam phái có năm đại danh là Hồng, Lưu, Thái, Lý, Mạc. Nếu tự xưng là Thần Thoái, khẳng định công phu của người thừa kế rất cao".
Vương Siêu thật ra biết, Nam Phái Mạc Gia quyền là Thái Bình Thiên Quốc nữ, đem Thần Thoái sáng chế lại, tạo thành một nhánh của Nam quyền.