Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 343 : Bóp sắt thành bùn

Ngày đăng: 19:29 20/04/20


"Thì ra là ý tứ như vậy? Chính là khi bị thẩm vấn, uống vào sẽ không thể nói năng gì được nữa?" Vương Siêu nghe Ba Lập Minh giải thích, trong lòng dâng lên một trận dở khóc dở cười.



Nước trà mặc dù nóng vô cùng, nhưng hắn luyện công phu đến đỉnh điểm. Trong lúc nuốt, dịch vị từ lưỡi hắn tràn ra, đã trung hòa bớt độ nóng của trà, cho nên nhiệt độ khi nuốt vào cổ họng đã không còn nóng nữa, không hề xảy ra việc gì. Đó chỉ là một chút công phu khéo léo mà thôi, cũng không được xem là bản lĩnh gì cao siêu.



Người luyện võ, bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất ra dịch vị trong miệng để giúp dạ dày tiêu hóa thức ăn dễ dàng hơn. Bất quá lấy công phu bây giờ của Vương Siêu, cho dù không dùng kỹ xảo này, cho dù có nuốt vào nước sôi một trăm độ, cũng không có khả năng phá hoại da thịt. Nhiều nhất chỉ làm lưỡi hơi tê tê một hồi, yết hầu không thoải mái một hai ngày mà thôi. Bất quá hắn không muốn làm thế, chỉ khiến cho mình không thoải mái vào lúc này.



"Trà ta cũng đã uống rồi, không biết đề nghị hôm trước ta đưa ra, Đại Quyển có thể làm được hay không? Nếu như có thể làm cho giọt nước xuyên thạch được, ta tình nguyện nhường quyền khống chế đường biển lại".



Có qua có lại, Vương Siêu đã uống trà, cũng không muốn việc này chậm trễ thêm nữa.



"Công phu của Vương Siêu ngươi rất tốt, kình lực rất tốt. Bất quá Đại Quyển chúng ta lần này cũng không phải thật sự muốn chặt đứt con đường hái ra tiền của Nam Dương Đường Môn, đây là do Thiên Diện Kim Hồ khởi xướng. Vô luận là Đường Môn, Đại Quyển, hay là Hồng môn, đều là bang hội người Hoa, con cháu của Viêm Hoàng. Ví dụ như cả Canada, Ấn Độ, Indonesia, bọn Mafia Mexico cũng chỉ có thể nhìn chằm chằm. Nhưng chỉ cần chúng ta có một chút tổn thương, thì ngay lập tức bọn chúng sẽ nhảy vào".



Người châm trà nói để đổi đề tài, tránh nói về việc Vương Siêu dùng thủ đoạn Thủy Tích Thạch Xuyên.



Hắn tán dương "Công phu rất tốt. Nhìn như khen ngợi, nhưng kỳ thật ẩn dấu ý tứ: "Ngươi có thể xử dụng chiêu thức hoa lệ, nhưng còn thực chiến chưa chắc đã tốt".



"Không biết nên xưng hô với ngươi thế nào?"



Vương Siêu đã sớm để ý người châm trà này, xem ra hắn đã tu thành đan. Đại Quyển cư nhiên lại có cao thủ cấp bậc "Lục Địa Chân Tiên"! Thật sự làm cho Vương Siêu cảm thấy ngoài ý muốn, lưu lại trong lòng.



Cao thủ Bão Đan trên thế giới này đã ít lại càng ít hơn. Trong sáu bảy mươi triệu người, cao thủ Bão Đan chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Vương Siêu chính là không nghĩ tới mình cư nhiên lại có thể gặp được một người ở đây. Tỷ lệ này quả thực so với trúng sổ số giải đặc biệt còn muốn mừng hơn.



Toàn bộ sự nghiệp của Đại Quyển bang, toàn bộ đều dựa vào việc giết chóc, cướp đoạt là chính, cho nên trong đó có tuyệt đỉnh cao thủ áp trận cũng không có gì là kỳ quái. Bằng không, chỉ cần nước Mỹ điều đến Đại Đường Song Long thì đã diệt được Đại Quyển.



"Ta họ Liễu, tên là Viên Phi. Ta có thể bay nhảy như vượn, bất quá ta ít khí xuất hiện bên ngoài, cho nên danh tiếng ngoại hiệu cũng chỉ có vài người biết. Ngươi không nhận ra ta cũng là bình thường".



Liễu Viên lui trở về chỗ ngồi, nhẹ nhàng lim dim mắt nói.



"Phi Thiên Thần Viên? Đây đúng là một ngoại hiệu hung hãn" Vương Siêu cảm thấy tức cười. Không biết như thế nào, hắn lại nghĩ đến cuốn tiểu thuyết của Kim Dung "Bích Huyết Kiếm". Trong đó có một tuyệt đỉnh cao thủ là chưởng môn phái Hoa Sơn "Thần Kiếm Tiên Viên".


Ngay lúc năm ngón tay Vương Siêu phát lực, đầu ngón tay mãnh liệt run lên, vừa giống như người chết đang run, vừa giống với mãng xà bị người ta nắm cổ liều mạng dùng đuôi quất xuống đất.



Hai mắt Liễu Viên Phi trợn tròn. Rất lợi hại, thoáng thấy Vương Siêu dùng một trảo chặn đứng cương kình, trong lòng bàn tay cơ hồ có mồ hôi chảy ra.



Giống như một đi không trở lại, hai khối trứng sắt của Thái Đông Dương bị Vương Siêu một tay bắt được, rơi vào lòng bàn tay giống như rơi vào gối bông.



"Có thể bắt được ư?" Liễu Viên Phi trong lòng mãnh liệt chấn động, nhưng sau một khắc ánh mắt hắn liền trở nên cổ quái.



Bởi vì sau khi Vương Siêu bắt được trứng sắt, thì dùng lực siết một cái, trong khe hở của năm ngón tay liền có bùn sắt chảy ra!



Hai khối trứng sắt lớn, chỉ bằng bàn tay thịt của Vương Siêu, cư nhiên đã bị bóp nát thành bùn.



"Bóp sắt thành bùn… Làm sao có thể!" Cho dù tu luyện thành Đan đạo như Liễu Viên Phi, đối với thủ đoạn trong tích tắc này cũng cảm thấy phát lạnh!



Nghe đồn trong giang hồ, năm Ung Chánh, Võ Đang kiếm hiệp Cam Phượng Trì có thể dùng tay bóp sắt thành bùn, bất quá Liễu Viên Phi không tin. Nhưng bây giờ việc này lại hiện ra ngay trước mắt.



"Xin lỗi Thái tiên sinh, ta lỡ tay đem hai khối trứng sắt của ngươi phá hủy, hôm nào ta sẽ tự mình đến tạ tội đền lại hai khối trứng sắt khác".



Vương Siêu buông tay ra, đám bùn kim loại lấp lánh rơi trên mặt đất.



Trong lúc tùy ý, Vương Siêu hiển lộ ra chiêu thức ấy quả thực đã làm cho Mai Thiên Vận phải kinh ngạc. Bởi vì hắn đã sớm âm thầm phỏng đoán, công phu Vương Siêu đã luyện thành tiên.



Ba Lập Minh cũng than thở, cho hắn hai khối trứng sắt, để cho hắn trước đó phát lực thì cũng có thể vận dụng hết toàn lực biến sắt thành bùn. Nhưng nếu muốn được như Vương Siêu, chỉ trong tích tắc đã làm được thì cũng chịu thua.



"Tốt lắm, mới vừa rồi bất quá cùng chư vị đùa một chút cho vui, bây giờ chúng ta tiếp tục nói chuyện, không biết rốt cục thái độ của Đại Quyển bang ra sao?"



Vương Siêu vỗ vỗ hai tay.



Đánh người trước hết phải đánh vào tâm lý. Hắn trước kia biểu diễn Thủy Tích Thạch Xuyên công phu, các đại lão ở đây trong lòng vẫn còn nghi ngờ. Nhưng bây giờ để cho bọn họ thấy rõ tài năng biến sắt thành bùn của mình, họ mới biết cái gì là thần tiên!