Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 346 : Nhất trụ kình thiên và quẳng bay voi
Ngày đăng: 19:29 20/04/20
Thiên hạ vô địch!
Đây là một danh từ cao cao tại thượng. Từ này nếu chỉ về ai, thì người đó là một tồn tại giống như thần linh. Từ xưa đến nay, cho dù là cao thủ nhiều ít thế nào, cũng không dám tự xưng là vô địch, càng không có dũng khí tự xưng là thần. Giờ đây, Vương Siêu mặc dù không tự xưng là thiên hạ vô địch, nhưng tất cả mọi người đều xem hắn là thiên hạ vô địch.
Nghiêm Nguyên Nghi lẩm bẩm bốn chữ "Thiên hạ vô địch", cảm giác được tư vị không thoải mái cho lắm. Trong lịch sử tập luyện của nàng, từ một tiểu cô nương thành một cao thủ tuyệt đỉnh ngạo thị thiên hạ. Quá khứ đó đủ để viết thành một quyển sách.
Là một cao thủ kiêu ngạo, nàng căn bản không muốn quyển pháp của người khác cao minh hơn mình. Không chỉ riêng nàng, những cao thủ Bão Đan khác cũng như thế, đều ngẩng mặt nhìn trời, coi mình mới chính là thiên hạ vô địch.
Nếu như cuộc sống là một quyển sách, thì tất cả những cao thủ Bão Đan này đương nhiên cho rằng mình mới là nhân vật chính.
Mặc kệ là Lưu Mộc Bạch, Nghiêm Nguyên Nghi, Vũ Vận Long, hay là Mohammed, Triệu Quang Vinh và cả Y Hạ Nguyên, tất cả đều cho là như vậy.
Nhưng Vương Siêu này là một thiếu niên đột nhiên xuất hiện, đã phá nát ý nghĩ trong lòng của Nghiêm Nguyên Nghi và Lưu Mộc Bạch.
Mặc dù không muốn, nhưng Nghiêm Nguyên Nghi không thừa nhận cũng không được. Vương Siêu võ công thật sự rất kinh khủng. Nếu thật sự động thủ, thì đối phương chính là thần.
Nghiêm Nguyên Nghi liền mời Triệu Quang Vinh liên thủ vây công Vương Siêu, vốn tưởng rằng sẽ dễ dàng như trở bàn tay. Nhưng lại không ngờ đối phương cư nhiên đánh trọng thương Triệu Quang Vinh rồi thong dong rời đi.
Hai Bão Đan cao thủ liên thủ với nhau, chính là một tồn tại kinh khủng! Nghiêm Nguyên Nghi trong lòng cũng biết. Lực uy hiếp của cục tình báo Mỹ, chính là nhờ vào vũ lực cường đại cùng hành động xuất quỷ nhập thần của Worton và Morgan, đây là hai cao thủ của đại đường song long.
Liên thủ với Triệu Quang Vinh, Nghiêm Nguyên Nghi vốn tưởng rằng đối phó với Đường Tử Trần sẽ dễ như trở bàn tay, nhưng thật không ngờ nửa đường lại xuất hiện Vương Siêu thiên hạ vô địch!
"Bất quá thần thoại về vô địch thiên hạ này, sẽ tan biến. Ta không tin tập trung toàn bộ lực lượng cường đại trên thế giới, lại không giết được người này? Đường Tử Trần ơi Đường Tử Trần, có đôi lúc ta thật sự rất hâm mộ ngươi, cư nhiên còn có thể tìm được người như vậy! Ta nhiều năm qua vẫn ẩn nhẫn, chính là chờ một khắc Đường Môn sụp đổ này. Bất quá lần này giải quyết xong Vương Siêu, Đường Môn sẽ về lại tay ta. Ta muốn cái gì thuộc về ta, thì phải là của ta."
Nghiêm Nguyên Nghi trong lòng tin tưởng, chỉ cần giải quyết được Vương Siêu, thì chính mình khống chế Triệu Quang Vinh, lại mượn thêm sức Kim Lộc và Ôn Diệu Kiền. Bọn họ ủng hộ mình làm người lãnh đạo Đường Môn thì cũng không phải là việc khó.
Nguyên Nghiêm Nghi cũng nắm chắc khi lên làm người lãnh đạo Đường Môn sẽ khống chế được cục diện. Bởi vì sau lưng nàng có một thế lực cường đại, không giống như Đường Tử trần, ngay cả một thế lực cũng không có.
Bất quá đối với lời đề nghị của Lưu Mộc Bạch là trước tiên nên đối phó với Trần Ngả Dương, Nghiêm Nghiêm Nghi hơi có chút do dự. Mặc dù vì tình vì lý, ý kiến của Lưu Mộc Bạch cũng rất tốt. Đầu tiên, đích xác tập đoàn của Trần Ngả Dương làm ăn không được chân chính. Tại quốc nội có rất nhiều sự kiện liên quan đến buôn bán thuốc phiện và buôn lậu. Nếu thủ lĩnh tập đoàn tội phạm này gặp đả kích, thì đối với quốc gia cũng phi thường có lợi.
Hơn nữa, bắt được Trần Ngả Dương, đích xác có thể dụ ra Vương Siêu.
Bằng không, năm đại cao thủ ở đây liên thủ, về phương diện lực lượng rõ ràng là vượt qua Vương Siêu. Nhưng đối phương dù sao cũng không phải chỉ có một mình, mà là người lãnh đạo quân Nam Dương. Ngay cả quân chính phủ cũng có thể đánh lại, thì năm đại cao thủ muốn tùy tiện xông vào trảm thủ cũng phi thường nguy hiểm
Hơn nữa Lưu Mộc Bạch nói rất đúng, cho dù năm người liên thủ đối phó với Vương Siêu, cho dù thắng đi chăng nữa, không ai cam đoan sẽ không phải chết mấy người…
Mặc dù Nguyên Nghi cũng có sự trợ giúp của Đại Quyển bang, nhưng Trần Ngả Dương lại là hôn phu của Mạc Vân Yến. Sự việc nặng nhẹ thế nào, nàng cũng có thể hiểu được.
"Ngươi muốn làm đại sự, không thể không chú trọng đến các mối quan hệ? Hơn nữa Đại Quyển bang đã giúp Vương Siêu không nhúng tay vào chuyện tình nội bộ Đường Môn. Hơn nữa chúng ta chỉ là bắt Trần Ngả Dương, chờ dụ Vương Siêu ra thì sẽ thả hắn. Đại Quyển bang lúc này sẽ nợ ta một cái nhân tình, việc này cũng là nhất cử lưỡng tiện".
Lưu Mộc Bạch âm trầm nói.
"Kobe, ngươi rất tự đại đó. Những người này có năng lực phi thường kinh khủng. Ngươi nói năng như thế, uy hiếp bọn họ, vạn nhất bọn họ giết chúng ta thì làm sao?" Wily nhớ tới những lời nói vừa rồi của Kobe, thì vừa sợ vừa nói.
"Wily, ngươi không biết rồi. Giáo phái bọn họ, chính là cắt thịt của mình đút cho cọp ăn, chỉ biết nhẫn nhịn nghe lời. Lý niệm giáo phái như vậy, chẳng lẽ dám giết người? Bọn họ cũng không giống như đám võ lâm cao thủ Trung Quốc, nói chuyện không hợp liền muốn giết người. Môn phái bọn họ là theo chủ nghĩa ôn hòa, ngươi có hung hăng uy hiếp thì hắn mới nghe theo, chứ còn thương lượng thì ngược lại không có tác dụng".
Kobe cười ha ha nói.
Nam Dương.
Trong một ngôi đền phật giáo ở Indonesia.
"Đại hội võ thuật lần này, không biết phái Thiếu Lâm sẽ phái ra người nào?"
Vương Siêu, Ba Lập Minh, còn có Bạch Tuyền Y, Sa Lượng, Diệp Hồng, cùng với sáu danh gia mới gia nhập Đường Môn là Lữ Lão Lộc, Miêu Khang Hi, Lâm Hồng Vân, La Phách, Đồ Hùng, Hồ Nhan Lương đang ngồi đàm phán. Bên cạnh còn có hơn mười một nhân tài trẻ tuổi của Nam Dương Đường Môn.
Mấy người trẻ tuổi này, năm nay sẽ là chủ lực tham gia đại hội võ thuật.
Vương Siêu đang chỉ điểm cho Đàn Văn Đông một ít đấu pháp cơ bản thì đột nhiên mở miệng hỏi những người bên cạnh một câu. Thiếu Lâm là một môn phái lớn, ở nước ngoài có vô số phân nhánh, phát triển vô cùng mạnh mẽ, có thể nói là đứng hàng đầu. Hẳn là đại hội võ thuật lần này sẽ có điểm gì mới. Bất quá theo Vương Siêu biết những cao thủ Thiếu Lâm như Hành Ý, Vĩnh Tiểu Long, Vĩnh Tiểu Hổ, Vĩnh Hạc, Vĩnh Báo Đô do vây công mình nên hoặc là tàn phế, hoặc là tử vong, ngay cả Đoạn Quốc Siêu cũng chết. Vương Siêu thật sự không nghĩ ra, còn cái gì để có thể gọi là môn phái nổi tiếng nữa. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
"Nghe nói Thiếu Lâm long, hổ, báo, hạc, xà năm người võ tăng họ công phu rất nổi tiếng. Bất quá những người này ta cũng chưa gặp mặt" Diệp Hồng luyện chính là công phu Thiếu Lâm, nên đối với tình huống hiện tại của Thiếu Lâm cũng hiểu một chút.
"Ta thật ra đã giao thủ với một trong số đó" Bạch Tuyền Y đột nhiên trầm mặc một chút, sau đó nói.
"Vĩnh Tiểu Long sao?" Vương Siêu hỏi. Bởi vì võ tăng Thiếu Lâm thì Vĩnh Tiểu Long quyền pháp là cao nhất.
"Không phải, là Vĩnh Sắc, có thể gọi là Vĩnh Xà. Không biết là Sắc hay Xà, tóm lại là một tiểu hòa thượng. Ba năm trước đây hắn quyền pháp rất giỏi, Bạch Báo Quyền của ta không thể chiếm được bất cứ tiện nghi gì. Đó thật sự là một thiên tài, chỉ là không biết mấy năm nay tình hình thế nào".
"Ồ" Vương Siêu gật đầu, nhưng thật ra hắn cũng không để ý. Không phải là hắn khinh địch, mà là quyền pháp luyện đến cảnh giới như hắn, thì không hề coi trọng bất cứ kẻ nào, chỉ có người khác coi trọng hắn mà thôi.
Hắn tùy ý cầm lấy một quyển sách ghi chi tiết về đại hội võ thuật.
"Nghe đồn võ thuật Hàn Quốc, Nhật Bản tiến hành đại hội võ thuật là vì muốn thu về một nguồn lợi nhuận từ các nhà tài trợ Mỹ, cho nên muốn khuếch đại quy mô. Đồng thời Nga cũng khá quan tâm đến đại hội võ thuật lần này, cho nên có lẽ sẽ phái ra chiến sĩ mạnh nhất đến tham gia".
"Tập đoàn lớn ở Mỹ tài trợ? Khuếch đại quy mô?"
Vương Siêu tay nhẹ nhàng bắn ra một chút, cảm giác được có chút kỳ lạ, đại hội võ thuật lần này lại kinh động đến người lãnh đạo của Nga. Nhưng thật ra hắn cũng không kinh ngạc, đối với Putin cảm thấy phi thường hứng thú, người này cũng đã từng tự mình tới thăm Thiếu Lâm Tự.
"Đại hội võ thuật lần này quy mô như thế còn chưa đủ sao, còn muốn mở rộng thêm nữa? Không phải là tên Wily kia giở trò quỷ chứ. Được rồi, Ngả Dương đối với địa hội không biết có cảm thấy hứng thú hay không. Ta phải tranh thủ đi Singapore một chuyến, nhân tiện chúc mừng lễ đính hôn của hắn. Không tự mình đến tặng lễ vật, thì quả thật mất mặt".
Lấy giao tình của Vương Siêu và Trần Ngả Dương, lễ đính hôn của đối phương thì nhất định hắn phải đích thân đến chung vui.
Cho nên, Vương Siêu quyết định hai ngày này tranh thủ đến Singapore một chuyến, thuận tiện hỏi xem Trần Ngả Dương đối với đại hội võ thuật lần này cảm thấy thế nào. Dù sao nếu như muốn mở rộng quy mô, thì sẽ ảnh hưởng rất lớn. Trần Ngả Dương là Thái Cực Quyền đại sư, nếu như không ra mặt, e rằng danh tiếng sẽ bị tổn hại rất nghiêm trọng