Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 355 : Trả nhân tình!

Ngày đăng: 19:29 20/04/20


Phốc!



Nhìn thấy Lưu Mộc Bạch ném lại một câu rồi lập tức bỏ chạy mất dạng, Vũ Vận Long rất không cam lòng ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng. Công phu chạy bộ Thái Cực Quyền "Phiến Thông Bối" được toàn lực xuất ra. Tay chân liên tục vũ động, thân thể giống như đại bàng, nhẹ nhàng lướt trên mặt đất roài chợt biến mất theo phương hướng của Lưu Mộc Bạch.



Công phu Thái Cực Quyền "Phiến Thông Bối" của hắn, so với Thôi Trường Bạch, Cung Thành Lương thì còn cường đại hơn nhiều. Bởi vì trong lúc chạy giống như đại bàng giương cánh, có vẻ giống như bay lên, trong sự nhẹ nhàng còn mang theo xung lực vô cùng, vừa đi vừa cuốn theo bụi mù.



Mặc dù rất không cam lòng, nhưng hắn cũng không thể không lui. Bởi vì đạn không có mắt. Phía đối phương có ít nhất bốn mươi người, ai cũng đều được trang bị vũ trang đến tận răng, tạo thành một phiến hỏa lực dày đặc, khó có thể đột phá.



Không chỉ có hỏa lực dày đặc, mà nhất là trong đó còn kèm theo cao thủ như Vương Siêu. Mặc dù bây giờ bởi vì thể lực tiêu hao mà bị ép phải bỏ chạy. Nhưng cũng không biết chắc trong thời gian này hắn đã khôi phục lại thể lực hay chưa.



Quan trọng hơn, lần này bọn họ tới để bắt Trần Ngả Dương, sự việc tưởng chừng dễ như trở bàn tay, nhưng lại không tính đến trường hợp Vương Siêu xuất hiện ở đây, cũng không có mặc áo chống đạn và vài thứ khác, cho nên đối phó với hỏa lực dày đặc thì không khỏi có chút cố kỵ.



Ngay cả Vương Siêu trên chiến trường cũng phải mặc áo chống đạn, mũ chống đạn, chân mang xà cạp. Cho nên khi đến Mĩ liền cùng Ba Lập Minh yêu cầu Wily mang ra áo chống đạn nặng mười sáu kg, càng huống chi là bọn hắn? "Các ngươi phân ra, không chế cửa biển, đồng thời giám sát thật kỹ một ít tổ chức ngầm vừa nhập cư trái phép vào. Bây giờ hãy bí mật phái người đến phi trường!"



Người đuổi đến đúng là Trần Ngả Dương, phía sau còn có một đoàn vũ trang hạng nặng. Hơn nữa đây đều là những chiến sĩ hàng đầu ở Singapore. Mặc dù là quân đội tư nhân của hắn, nhưng hắn chính là huấn luận viên quân đội cao cấp ở Singapore, hơn nữa cùng chính phủ Lý gia có giao tình thâm hậu, cho nên mượn trang phục cùng quân lính cũng không có gì khó.



Nguyên nhân cũng bởi vì như thế cho nên Singapore mới được coi là địa bàn của hắn. Bây giờ tự nhiên có người đến địa bàn của hắn bắt hắn! Như thế sao không khiến cho Trần Ngả Dương tức giận? Bất quá tức giận thì tức giận, nhưng tâm tình hắn thì lại phi thường tỉnh táo. Hắn ngẩng đầu lên, hai mắt phát quang, phát ra một loạt mệnh lệnh, muốn đem một ít con đường trọng yếu ở Singapore phong tỏa.



"Không được đâu. Hai người bọn họ là những cao thủ tuyệt đỉnh, cho dù tìm được cũng không thể bắt được. Hơn nữa bọn họ khẳng định còn có đường bí mật để chạy thoát, như vậy truy tìm chỉ phí công mà lại không hiệu quả. Bất quá ta nghĩ bọn họ sẽ không dám quay lại đâu".



Vương Siêu dùng tay cản Trần Ngả Dương lại. Trên mặt hắn lộ ra một tia không được hồng nhuận. Đồng thời Trần Ngả Dương còn kinh ngạc phát hiện, trên trán Vương Siêu còn có những hạt mồ hôi tinh mịn. Trong vòng hai mét quanh thân có hơi nước bốc lên, cả người giống như một cái lò khí.



Đây chính là dùng sức quá mạnh cho nên có hiện tượng sắp sửa thoát lực.



Trần Ngả Dương thật không ngờ, cư nhiên có thể gặp được hiện tượng này trên người Vương Siêu, có thể thấy chỉ trong chốc lát mình rời khỏi, Vương Siêu đã trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt đến cỡ nào!



Trận chiến này đích xác rất kinh hiểm, cũng nguy hiểm đến cực điểm!



Nguy hiểm khiến cho "thần" như Vương Siêu trong vài giây cũng cảm giác được ranh giới giữa sự sống và cái chết! Vô luận là Lưu Mộc bạch hay Vũ Vận Long, Maiti đều không hề nghi ngờ chính là vương trong võ giả. Đơn đả độc đấu thì Vương Siêu cũng không dám khinh thị, càng huống chi là ba người cùng tiến lên!




"Ngươi yên tâm, Singapore là địa bàn của ta, nếu ta cẩn thận phòng bị thì bọn họ sẽ không có cơ hội đâu." Trần Ngả Dương cười cười.



Người luyện võ, sợ nhất là không hiểu về kình, luyện nhầm. Ngay từ đầu cho đến giai đoạn Hóa Kình, nếu luyện sai thì sẽ có khả năng tàn phế. Mà từ Hóa Kình đến Đan Kình, luyện nhầm sẽ chết, hơn nữa còn chết rất nhanh, không có cách nào cứu chữa.



Nếu Trần Ngả Dương đã nói mình hiểu được kình, như vậy sau này sẽ không khó khăn nữa.



Bất quá ăn cơm cũng chỉ có một cái miệng, võ công cũng phải từng bước luyện tập, nếu như lĩnh ngộ đột nhiên đến, thì công lực tăng mạnh cũng là chuyện có thể. Cho dù Trần Ngả Dương chính thức hiểu được Đan kình, thì cũng phải chậm rãi cân nhắc. Mấy tháng hoặc mấy trăm ngày ngưng tụ khí huyết, kích thích toàn thân, kích thích tiềm lực cải thiện thể năng. Thì thể lực mới có thể một lần nữa đột phá.



Hay nói cách khác, giống như là Trần Ngả Dương khí đánh nhau với Maiti đã đột nhiên nghĩ thông suốt một chút về cảnh giới Bão Đan, kế tiếp đang động thủ thì đối phương lại chết. Không gặp phải tiểu vũ trụ bộc phát, nên mới có hiện tượng công lực mạnh mẽ tăng tiến.



"Không đến mấy tháng nữa, nếu như bọn họ trở lại, ta tuyệt đối sẽ làm cho bọn họ phải sợ hãi." Lông mày Trần Ngả Dương dựng thẳng đứng, hiển nhiên rất tự tin.



Vương Siêu gật đầu: "Vậy hôm nay ta sẽ trở về Indonesia."



Liên tiếp ở lại Singapore hơn mười ngày, Vương Siêu cảm thấy trận phong ba này đã lắng xuống, nên muốn trở về tổng bộ Nam Dương Đường môn ở Indonesia.



Nhưng khi hắn vừa đến tổng bộ, nước cũng chưa kịp uống thì Tạ Lỵ đã đi đến: "Siêu ca, có một người phụ nữ đợi người đã ba ngày, nói muốn gặp người, là bằng hữu của người".



"Bằng hữu của ta? Phụ nữ?"



Vương Siêu sửng sốt "Vậy ta đi gặp người đó đã."



Bước vào phòng khách của một căn biệt thự sát biển, Vương Siêu liền nhìn thấy một người phụ nữ có làn da bóng láng như mỡ, đích thật là người quen, Trương Đồng.



Nghe thấy tiếng bước chân, Trương Đồng xoay người lại, nhìn thấy Vương Siêu thì chắp tay: "Vương Siêu, tôi lần này đến đây, chính là muốn cậu trả lại cho tôi một nhân tình."



Đích thực năm đó Vương Siêu nợ Trương Đồng một nhân tình.