Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 381 : Tiểu đội Luân Hồi
Ngày đăng: 19:30 20/04/20
"Hừ!"
Mặc dù biết quyền pháp thủ lĩnh GOD bí hiểm, quỷ bí, hay thay đổi, nhưng Vương Siêu vẫn như cũ nhìn không ra thủ pháp "Tàm Ti Khiên" trong Thông Bối Triền Quyền lại quỷ bí đến vậy, âm trầm đến vậy, tinh xảo đến vậy.
Có thể nói, đòn tay "Tàm Ti Khiên" vừa tung ra, trong lòng Vương Siêu cũng y hệt như thủ lĩnh GOD lần đầu tiên nhìn thấy "Tri Thù Đạp Thủy", đều là loại kỹ xảo đả pháp đã được nâng lên một tầm phát triển mới, vận dụng một loại thể lực đỉnh cao xảo diệu, cũng có thể nói là thuộc về loại quyền thật đẳng cấp thần tiên.
Chiêu thức đả pháp bình thường, như mãnh hổ leo núi, tựa phong như bế, cao thủ hay kẻ kém cỏi cũng đều có thể vận dụng, thuộc dạng kinh điển dùng được cho tất cả. Nếu như thế loại đả pháp, thân pháp Tri Thù Đạp Thủy, Tàm Ti Khiên này không phải là kẻ kém cỏi có thể vận dụng được, mà nó thuộc về loại đả pháp cao thủ cấp thần chế tạo ra thích hợp cho bản thân nhất!
Trong lúc đầu ngón tay đối phương cắm vào cánh tay mình, thần kinh Vương Siêu nhạy cảm tới cực điểm, trong nháy mắt cũng có cảm giác đau đớn kịch liệt.
Đầu ngón tay đối phương tựa như lưỡi dao sắc bén, nhọn hoắt mở ra cắm vào trong huyết nhục, còn có một cỗ lực lượng xoay tròn, móc khoét, tựa hồ muốn đem gân, thịt, thậm chí cả đầu khớp xương bên trong cánh tay chặt đứt, cắt nát, sau đó móc toàn bộ ra!
"Băng!"
Tại thời khắc quan trọng, trong nháy mắt Vương Siêu phát lực! Cả cánh tay mãnh liệt trầm xuống, cánh tay lập tức bành trướng! Bọt nước dưỡi chân cuộn trào! Dòng nước xoáy nổ tung, cùng lúc đó, cả người hắn đang trong lúc dùng lực đó, lại lần nữa trầm xuống, phần bụng không chạm vào nước!
Cánh tay bành trướng, lần này cơ hồ Vương Siêu đã tụ tập tám mươi phần trăm lực lượng toàn thân, đồng thời, cánh tay còn lại đột nhiên huy ra, hướng lên cánh tay mình quét một đường, hai cánh tay va chạm! Khớp xương cứng rắn xuyên thấu qua da thịt, phát ra thanh âm giống như sắt thép!
Lần này là đòn phát kình tấn công cánh tay trong Thái Cực "Pháp chủy". Vương Siêu trên mặt nước chợt đánh ra, tiếng bọt nước hỗn loạn như sắt thép vang lên, nước tựa sắt kích động, thanh âm du dương, xuyên thấu qua làn mưa bụi mông lung, tản mát đi.
Cánh tay lướt qua một đường, quẹo qua một đường! Hai móng tay nhất tề cắt đứt thịt bên trong, dưới chân Vương Siêu dùng sức, thêm lần nữa lướt đi trên mặt nước! Sau đó dừng lại, lạnh lùng nhìn huyết nhục trên đùi bay tứ tung, thủ lĩnh GOD đứng xiêu vẹo trên mặt nước, giống như tùy thời sẽ bị dòng nước xoáy cuốn đi.
Hai người giao thủ, sau khi đồng thời trúng chiêu, trong nháy mắt đều lui về phía sau, lấy chuyển động làm tĩnh, hiển nhiên là chuẩn bị cho thế công lớn hơn nữa.
Trên cánh tay Vương Siêu, bị hai móng tay cắm thật sâu, nhưng không có máu chảy ra, rất hiển nhiên là lấy năng lực khống chế da thịt cường đại đóng chặt mạch máu lại.
Còn trên đùi thủ lĩnh GOD, máu tươi cũng rất nhanh bị bọt nước cuốn đi, xuất hiện vết thương trắng dã rất sâu.
Vết thương của y rất dài, có ba đường, cũng rất sâu, mỗi mảnh thịt của vết thương đều lòi ra! Thế nhưng thật kì quái, sau khi vết máu được rửa đi, vết thương cũng không chảy máu nữa, thịt trắng bên trong rất sâu, căn bản giống như không có máu.
Ánh mắt thủ lĩnh GOD gắt gao nhìn Vương Siêu, lúc đó bất chợt đưa tay lau lên đùi mình, toàn bộ thịt lật lên bị ép san bằng, dính chung lại một chỗ, da cũng mạnh lẽ co chặt lại, chợt nhìn qua, giống như không hề bị thường. Bạn đang xem tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Rất hiển nhiên, thủ lĩnh GOD cũng bị thương, bị móng vuốt của Vương Siêu mắc bên trong, chu dù y né tránh nhanh nhẹn, thịt trên người cũng phải rụng mất mấy lạng. Bất quá khí công của y đã luyện đến trình độ "Hàng Bạch Hổ", công phu khống chế da thịt toàn thân khi rách ra, có thể đem mạch máu khép kín, so với Vương Siêu cũng không kém bao nhiêu, mới vừa rồi bắp đùi được vuốt xuống, có thể nhìn ra được vết thương đã bị san bằng phẳng.
Ngay khi y lau lau vết thương, bả vai Vương Siêu chợt chuyển động!
Hai móng tay căm vào lúc nãy bị cái chuyển động này lập tức bắn ra ngoài, móng tay sắc bén như ngọc xanh, như lưỡi dao, rớt lại trên mặt nước bị nước cuốn chìm xuống.
"Thế nào rồi! Gân lớn, mạch máu của cánh tay ngươi đã bị ta cắt đứt ít nhất ba đường, đầu khớp xương cũng bị móng tay ta chọc vỡ tan, cánh tay này, chỉ sợ không thể dùng lực được rồi."
"Vậy không phải tiểu đội Luân Hồi cường đại nhất sao?" Vương Siêu hơi khiếp sợ, đồng thời ánh mắt nhìn về phía bên mình.
Cách bên phía này không xa, có mười ba chiến sĩ áo đen, mũ trùm đầu đen, đầy đủ vũ trang đang mãnh liệt chạy tới đây, thấy được rõ nhất chính là trong số đó có hai gã đàn ông mặc áo chống đạn, đều là hai khẩu súng ngắm tầm xa cỡ nòng lớn, đi lại như bay, nhưng lại đi kiểu hình chữ "Chi" (之), tựa giống như rắn vậy.
Vương Siêu nhìn ra được, đó chính là Thang Công (công phu lội) của Bát Quái Bộ.
Thế nhưng, trong đó thang bộ (bước lội) có sự vặn chuyển, là Trình Phái Bát Quái, mà thang bộ của một người khác, lại có canh lực (lực cày), là Đường Môn Bát Quái, rất hiển nhiên, phái của hai người không giống nhau.
Thang Bộ của Trình Phái Bát Quái đương nhiên là Trình Sơn Minh, Vương Siêu liếc mắt là nhận ra được, còn một người kia, niên kỉ vô cùng nhỏ, như kiểu một thiếu niên chưa đầy hai mươi tuổi, thậm chí là mười tám tuổi. Người thiếu niên này, mi thanh mục tú, thế nhưng lúc đi lại, bộ pháp lại cư nhiên không hề chậm hơn nửa điểm so với Trình Sơn Minh! Cho thấy được thực lực thâm hậu tới cực điểm.
Trình Sơn Minh và thiếu niên này lao nhanh kiểu hình chữ "Chi", một mặt không ngừng nổ súng, cùng đám người trong nước đối kháng bắn nhau.
"Tiểu đội Luân Hồi hẳn là ở phía sau, tiểu đệ, xương tay của đệ vỡ rồi!"
Chân mày Đường Tử Trần nhăn rất chặt, giống như là năm đó Vương Siêu bị thương, trong nháy mắt nắm lấy cánh tay, dùng tay nhấc một lần cũng đã biết thương thế rồi.
"Đáng tiếc, đệ không nhận ra được tiểu đội Luân Hồi của y lại cư nhiên từ trong nước ngoi lên, lần này có thể cho y chạy, kẻ này, rất đáng sợ, hai lần đối đầu, cùng đệ đơn đả độc đấu, đệ cư nhiên cũng không thể giết chết y."
Vương Siêu còn chưa thể giết chết được thủ lĩnh GOD, trong lòng có chút ít tiếc nuối.
"Cũng không lo, lần này tiêu diệt được tiểu đội Luân Hồi của y, y cũng chỉ là kẻ đơn độc thôi." Ngón tay Đường Tử Trần khẽ vuốt ve trên cánh tay Vương Siêu, cho ra một kết luận khẳng định: "Cánh tay bị đả thương của đệ, ít nhất cần một tuần mới có thể tốt được."
"Không sao mà, chẳng phải đệ năm đó đánh nhau bị thương rồi lại tìm Tử Trần tỷ đến trị liệu cho thằng tiểu đệ này đó sao." Vương Siêu nhẹ nhàng cười một tiếng.
"Thủ lĩnh đi chưa?"
"Đi rồi, bất quá vẫn như cũ không an toàn, chúng ta phải mở cho thủ lĩnh con đường lui."
"Lần này tất cả tinh nhuệ của tổ chức GOD chúng ta đều đã trình diện rồi, đối phó với Đường Môn hẳn là dư dả."
Cùng lúc đó, bờ bên kia sông, lại đồng thời xuất hiện hơn mười người, mười người này, màu da khác nhau, có da đen, có da trắng, có da vàng, hiển nhiên là đến từ những khu vực khác nhau.
Những người này, tất cả cử chỉ đều ung dung, thần thái chăm chú, giống như đại quyền sư phong độ của giới võ thuật hạng đứng đầu, cao thủ quyền pháp người Nga cao lớn nọ thình lình có trong số đó,
Tất cả tinh nhuệ tạo nên tiểu đội Luân Hồi của GOD đã trình diện.
Hắn ứng biến như vậy, có thể nói như thế sét đánh không kịp bưng tai! Nhưng kể cả là như thế…