Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 458 : Bạo áp Phiên Thiên ấn!

Ngày đăng: 19:30 20/04/20


"Giảng Đạo quán ở thời kỳ đổi mới của triều đại nhà Minh chính là do Nhu thuật gia trứ danh Nạp Trì Ngũ Lang sáng tạo. Vương Siêu một đường xuống máy bay liền nhận được lời mời của "Giảng Đạo quán", liền biết đây chính là phòng tuyết thứ nhất mà giới võ thuật Nhật Bản bày ra để đối phó mình. Bất quá hắn cũng không lo lắng, đối thủ càng mạnh thì tinh thần phản kháng càng mãnh liệt, hắn liền cảm giác được chuyến đi này không uổng.



Hoắc Linh Nhi nhìn qua thiệp mời một chút rồi bước theo Vương Siêu, giúp Vương Siêu hiểu rõ một chút về lịch sử của "Giảng Đạo quán".



"Gia Nạp Trì Ngũ Lang, người này ta có biết" Vương Siêu nghe Hoắc Linh Nhi giải thích thì gật đầu.



"Triều đại nhà Minh trong thời kỳ đổi mới, cấp bậc võ sĩ Nhật Bản đã xuống dốc, một lượng lớn học thuyết và kỹ năng phương Tây dũng mãnh tiến vào Nhật Bản, hình thành một loại tình trạng sùng dương. Rất nhiều vũ kỹ của Nhật Bản cũng nhanh chóng xuống dốc, rất nhiều người nổi tiếng trong giới võ thuật phải xuống đường mãi võ kiếm sống. Điểm này cũng tương tự như tình huống hiện tại trong nước chúng ta" Hoắc Linh Nhi nói: "Bất quá ngay lúc võ đạo Nhật Bản xuống dốc thì lại xuất hiện một nhóm đông chí sĩ như Gia Nạp Trì Ngũ Lang, Thuyền Việt Nghĩa Trân, Thực Chi Thịnh Bình. Những người này làm cho võ đạo đang xuống dốc lại một lần nữa phát triển lớn mạnh, khiến cho trong gần trăm năm, võ đạo Nhật Bản nổi tiếng toàn thế giới. Đương nhiên trong những người này thì Gia Nạp Trì Ngũ Lang là hùng mạnh nhất. Hắn khai sáng ra Giảng Đạo quán là một lưu phái lớn nhất. Làm một phép so sánh thì địa vị võ đạo quán của hắn tại Nhật Bản cũng tương đương với địa vị của Thiếu Lâm Tự ở trong nước".



Hoắc Linh Nhi đối với tình huống phát triển của võ thuật Nhật Bản hiện tại cùng với các lưu phái hùng mạnh đều biết rất rõ. Nàng đi theo Vương Siêu tới Nhật Bản thì không khác gì bên người có mang theo một quyển bách khoa toàn thư.



Trong lý giải của nàng thì cũng đề cập rõ ràng về lịch sử của "Giảng Đạo quán".



Hiện tại mời Vương Siêu tới "Giảng Đạo quán" chính là đạo tràng Nhu thuật có sức ảnh hưởng lớn nhất ở Nhật Bản. Ngay cả trong phạm vi toàn thế giới thì đây cũng là một đạo tràng vô cùng lớn, địa vị trong võ thuật thì so với Thiếu Lâm Tự còn cao hơn. Đây chính là nơi bắt đầu của Nhu đạo.



Phòng tuyến đầu tiên ngăn trở Vương Siêu chính là lưu phái lớn này.



"Không sai, không sai. Nhật Bản trong thời kỳ triều Minh đổi mới, võ sĩ, võ thuật cũng đã xuống dốc, đích xác bây giờ cũng giống như giới võ thuật trong nước. Thật đáng tiếc, dân tộc Nhật Bản tại thời kỳ đó, chí sĩ tầng tầng lớp lớp, có biết bao nhân vật phong lưu, khi võ thuật thay đổi xuống dốc thì họ lại biến thành trụ cột tinh thần của dân tộc. Chỉ bằng vào tinh thần võ sĩ của họ, lấy một nước nhỏ mà đã hai lần đánh cho nước lớn như chúng ta không thể ngẩng đầu lên."



Vương Siêu thở dài.



"Gia Nạp Trì Ngũ Lang, Thuyền Việt Nghĩa Trân, Thực Chi Thịnh Bình… những người này đều là nhân vật phong lưu, là hạng người kinh tài tuyệt diễm. Nếu bây giờ giới võ thuật Nhật Bản còn có những người này tụ tập dưới một mái nhà thì thật là tốt biết bao. Chỉ tiếc, giới võ thuật chúng ta điêu đứng, không thể xuất hiện nhiều thiên tài hoành không như thế."



Hoắc Linh Nhi nghe Vương Siêu cảm thán thì không nói gì. Nàng cũng rất rõ, Vương Siêu hy vọng những người này sống lại, sau đó dùng quyền lực của bản thân để áp đảo đánh gục bọn họ, như vậy mới có giá trị.



Đối thủ càng mạnh, càng kinh tài tuyệt diễm, thành tựu càng phi phàm thì đánh gục những người đó mới có giá trị.



"Làm đại lưu phái võ đạo đệ nhất Nhật Bản, mặc dù không thể hiện nhiều cao thủ tuyệt đỉnh nhưng hy vọng có thể khiến cho ta ngạc nhiên" Sauk hi Vương Siêu thở dài thì không nói chuyện nữa, ngồi lên xe thẳng tiến đến "Giảng Đạo quán".



Xe Vương Siêu ngồi cũng không phải là do giới quan chức Nhật Bản an bài, mà do chính Hoắc Linh Nhi an bài. Trừ lần đó ra, nhân viên đại sứ quán Nhật tại Trung Quốc cũng tự an bài xe. Dù sao thì Vương Siêu cũng thông qua danh nghĩa của Liêu Tuấn Hoa mà tiến hành giao lưu với giới võ thuật Nhật Bản. Trình tự đều được sắp xếp.



Đối với "Giảng Đạo quán", trong lòng hai tân tú cũng biết rõ. Mặc dù đệ nhất thực chiến võ thuật Nhật Bản là Y Hạ Nguyên cũng không phải xuất phát từ "Giảng Đạo quán", nhưng nhìn trên tổng thể thực lực mà nói thì chính là nơi cường đại nhất trong tất cả các lưu phái.



Cũng giống như Thiếu Lâm Tự, đệ nhất cao thủ trong nước không phải xuất phát từ Thiếu Lâm Tự, nhưng tổng thể thực lực thì môn phái này tuyệt đối mạnh nhất, cao thủ nhiều như mây. Dù sao thì nội tình nồng hậu, bao nhiêu năm tích lũy đương nhiên thực lực về kinh tế phải hùng mạnh.



Thuyền nát cũng có ba ký đinh, càng huống chi là lưu phái có thực lực hùng hậu như vậy? Không chừng bất ngờ nhảy ra một nhân vật hùng mạnh nào đó thì quả thật rất không tốt.



Lần này theo Vương Siêu ra ngoài chẳng khác nào đi quyết đấu sinh tử, đúng là một cơ hội ma luyện lớn. Nếu như lần này không chết thì tâm lý bọn họ vô cùng rõ ràng, sẽ đạt được rất nhiều thành tựu.



Ma luyện trong sinh tử.



Xe chạy rất nhanh, khoảng sau hai giờ thì tới một vùng ngoại ô, một bên giáp với sông suối. Đến một đạo tràng to lớn thì dừng lại.



Ba chữ "Giảng Đạo quán" có khí thế vô cùng to lớn, được viết bằng chữ Nhật vô cùng tinh xảo, khắc trên một tấm biển to phía trên cánh cổng.


Cùng lúc đó thì Đàm Văn Đông, Lạc Tiểu Manh, Vương Hồng Cát cũng biến sắc!



Trong lòng bọn họ, dựa vào vào võ công, tinh thần kiên định thì đủ để quét ngang thiên hạ, thực hiện giấc mộng đồ Mỹ diệt Nhật. Nhưng tới lúc chính thức lâm trận mới cảm giác được tinh thần của một dân tộc thật sự không dễ dàng bị tiêu diệt. Bản thân khi chính thức chạm vào tinh thần của một dân tộc thì mới cảm nhận được những mơ mộng trước kia chỉ là vô vọng. "Nếu là người… thì phải có hy vọng. Nước mắt, nước mắt… cắn chặt răng mạnh mẽ chịu đựng. Một lòng nghĩ tới Nhu đạo… Một lòng nghĩ tới Nhu đạo… Trời đã sáng…"



Trong tiếng hát của ngàn vạn người, Gia Nạp Trì bước về phía trước hai bước. Bốn người bên cạnh hắn khí thế càng ngày càng manh, hình như đã tiến vào một trạng thái không thể lý giải, đã hòa làm một với trạng thái tinh thần của cả dân tộc, không còn chút sợ hãi nào.



"Khẳng khái bi ca… Khẳng khái bi ca. Vô luận dân tộc nào cũng có những chi sĩ khẳng khái bi ca, chỉ bất quá lập trường không giống nhau mà thôi".



Đối mặt với khí thế áp bức lớn như vậy, Vương Siêu lại nói chuyện. Thanh âm của hắn lúc bắt đầu rất lãnh đạm, rất rõ ràng, thật giống như từng cơn gió nhẹ thổi qua. Nhưng tại vài chữ cuối cùng thì lại như sét đánh liên hồi, tiếng ầm ầm ù ù vang vọng thật to khắp cả đạo tràng!



"Thật sự hưng phấn… tinh thần hủy diệt như vậy, võ đạo đến như vậy…"



Tiếng Vương Siêu phát ra vô cùng lớn!



Thanh âm cuồn cuộn như sét đánh, dĩ nhiên đã ngăn cản được tiếng hát của ngàn vạn người tại tràng!



Trong khoảng thời gian ngắn, tựa hồ cả thiên địa chỉ còn lại tiếng của Vương Siêu!



Nghe thấy Vương Siêu cứ như vậy lấn át tất cả những thanh âm khác, hai chân Vương Hồng Cát, Lạc Tiểu Manh như mềm ra, dường như muốn quỳ xuống bái lễ vì quá xúc động!



"Khẳng khái như vậy, võ đạo như vậy… cho dù các ngươi có chết cũng vinh dự!"



Trong lúc khí thế trong đạo tràng đang lớn mạnh thì Vương Siêu đột nhiên ra tay!



Vương Siêu dậm mạnh chân xuống đất! Khoảng cách hai người xa đến năm mươi, sáu mươi mét mà hắn chỉ nhảy một cái đã tới nơi, trực tiếp hạ một chưởng "Phiên Thiên Ấn" từ trên trời xuống, âm thanh ầm ầm ù ù bạo liệt vang lên.



Vương Siêu vừa ra tay thì kình phong đồng thời bao phủ cả năm người!



Hắn hướng về một người để tay, nhưng lại trực tiếp công kích năm người cực mạnh của "Giảng Đạo quán".



Lần ra tay này của hắn, bên đối phương đã có chuẩn bị, khí thế tích súc đến đỉnh điểm được Gia Nạp Trì bộc phát ra.



Hây!



Trong bụng Gia Nạp Trì vừa mới phát ra một tiếng nổ to như tiếng sấm thì đột nhiên cánh tay hắn to lên không ít, dũng mãnh giơ lên nghênh đón chiêu Phiên Thiên Ấn của Vương Siêu.



Phành!



Hai cánh tay chạm nhau, máu tươi bắn tung tóe! Một tiếng xương nổ thật lớn vang lên liên tiếp như là pháo nổ. Phiên Thiên Ấn của Vương Siêu mạnh mẽ đè xuống! Thân thể của Gia Nạp Trì bị đè đến mức xương cốt toàn thân bị nghiền nát, máu từ miệng phun ra. Ngay lúc Phiên Thiên Ấn mạnh mẽ đè xuống thì hắn đã đoạn tuyệt sinh cơ!



Vương Siêu tiện tay ném đi, thân hình to lớn của Gia Nạp Trì nhẹ như lông mao bay xa hơn mười thước, đụng cái rầm vào vách tường ngoài đạo tràng, kết thúc bằng một tiếng nổ lớn!



Trong nháy mắt Gia Nạp Trì đã bị đánh nát bấy, ném bay ra, tử vong.