Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 507 : Đại truy sát

Ngày đăng: 19:31 20/04/20


"A? Thiên đường có lối ta không đi, địa ngục không cửa ta xông tới? Vương Siêu tiên sinh, ý của ngươi là giờ đây, ở nơi nguyệt hắc phong cao này cùng ta quyết đấu hay sao? Đáng tiếc, bây giờ là thời gian nghỉ ngơi, cũng không phải thời gian diễn ra đại hội võ đạo. Nếu như ngươi thật sự muốn cùng ta giao thủ, vậy thì chờ đến khi chúng ta được sắp xếp chiến đấu nhé".



Augustus mặc áo bào màu bạch kim, trong tay cầm Thập Tự giá bạch kim, gần như toàn thân đều là màu trắng, trông vô cùng cao quý, dáng vẻ cao cao tại thượng, lại mang một khí chất thần bí của cao tầng Thiên Chúa giáo. Nhưng mà hắn nói Trung văn rất tốt, dùng từ cũng rất chuẩn xác, đôi mắt xanh như bảo thạch chứa đầy ánh sáng trí tuệ. T



Mặc dù đêm đang rất đen tối, nhưng mà con mắt của Augustus dường như có thể nhìn rõ ràng tất cả.



Augustus nói chuyện rất bình tĩnh, nhưng mà ngữ khí cao cao tại thượng, thật giống như là khi tới nhà thờ cầu nguyện, mục sư thay mặt Thượng Đế cất lời: Thần bí, vĩ đại, uy nghiêm.



" Nguyệt Hắc Phong Cao.... Cụm từ này được dùng trong kinh điển, nhưng mà trong trường hợp khí hậu như thế này, dùng từ như vậy rất là hình tượng, ta còn phải suy nghĩ nửa khắc mới hiểu. Nhưng mà ngươi nói như vậy, làm ta lại nhớ tới cụm từ ở phía sau: nguyệt hắc phong cao giết người trong bóng đêm. Đêm tối đen kịt, thời tiết lạnh lẽo, gió lớn, rất thích hợp để động thủ giết người. Augustus tiên sinh đã đến đây, sẽ không thể từ chối, Vương Siêu ta động thủ, chưa bao giờ phân ra từng trường hợp, cũng không cần xem xét thời gian".



Vương Siêu vẫn như trước không nhìn Augustus, tuyết rơi trong đêm, gió lạnh vẫn không ngừng thổi, nhưng cả người hắn tựa như một khối tinh thiết, gió lướt qua trên người hắn, y phục không hề lay động.



" Xem ra Vương Siêu tiên sinh rất tự tin rằng sẽ giết được ta?" Augustus nghe lời nói của Vương Siêu, đột nhiên nở nụ cười, từ nụ cười không thể nhìn ra trong lòng hắn nghĩ gì, vẫn như trước một dáng vẻ thần bí.



Vì Thần Phụ của Thiên Chúa giáo này, toàn thân từ trên xuống dưới đều toát ra vẻ thần bí, một tầng sương mù bao lấy thân thể,


Bởi vì hắn cảm nhận được một luồng nhiệt khí nóng như lò lừa từ trên người Vương Siêu tỏa ra, hơn nữa hắn cảm nhận được rất rõ ràng: Trong phương viên vài mét, tuyết bắt đâu nhanh chóng bị hòa tan, âm thanh tuyết hóa thành nước vang lên róc rách bên tai hắn.



Hắn hiểu rằng, đây là do khí huyết trên người Vương Siêu bắt đầu vận động kịch liệt, nhiệt độ cơ thể phát ra làm cho băng tuyết xung quanh cũng phải hòa tan.



Khi cao thủ vận công, quanh thân cũng giống như một cái lò lửa, kiểu vận động kịch liệt như vậy, nếu như bản thân Augustus mạnh mẽ đánh quyền cũng có thể làm cho tuyết tan. Nhưng mà, Vương Siêu lại không hề nhúc nhích, mà thân thể lại tỏa nhiệt tới mức độ làm cho băng tuyết phải tan, điêu này Augustus không làm được.



Động tác nhỏ này của Vương Siêu đánh sâu vào cơ quan thị giác, trong cảm nhận của Augustus, băng tuyết đang kịch liệt tan chảy. Nhiệt khí phô thiên cái địa mà tới, thậm chí giờ đây Augustus có cảm giác như là ngày hè chói chang.



Bắc Phong gào thét, bông tuyết bay xuống, lúc này khí huyết trong cơ thể Vương Siêu đang kịch liệt vận động, nhiệt độ cơ thể tỏa ra làm băng tuyết hòa tan, khiến cho địch nhân có cảm giác tinh thần bị áp bách như đứng trước mặt trời vào mùa hè chói chang, trạng thái tinh thần này gần như có thể biến đổi thiên địa.



Đối mặt với áp bách như vậy, Augustus không chút nghĩ ngợi, cũng không nói lời nào, đột nhiên xoay người một cái, chân bước nhanh trong tuyết theo một đường thẳng, phi đi nhanh như chớp.



Vào lúc mà Augustus ra đi, trong bóng tối phía xa xa, có rất nhiều thân ảnh lập tức hành động. Loáng thoáng có động tĩnh của súng ống. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m



Mà ngoại trừ những bóng người này thì còn có rất nhiều cao thủ bị kinh động.