Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 536 : Đường Tử Trần đấu Ba Lập Minh!
Ngày đăng: 19:31 20/04/20
Nghiêm Nguyên Nghi và Phong Thải hai đại cao thủ tuyệt đỉnh đối chiến cứ như vậy mà lấy kết cuộc không thắng không bại mà chấm dứt.
Cái này làm những người chú ý đến Đại hội võ đạo trên thế giới bất ngờ. Tiền đặt cược cũng có chút rối loạn trận cước, cũng làm Tổ ủy hội Đại hội võ đạo vì thứ tự sắp xếp mà khổ não một phen.
Tổ ủy hội Đại hội võ đạo chính là Tổng hội Hồng môn thế giới, còn có một bộ phân của Tổng hội Đường môn, còn có quan viên cao cấp của Thể ủy Trung Quốc, cùng với một số đại lão quân ủy tạo thành đội hình xa hoa.
Mặt khác, còn có một số đại lão của Liên minh châu Âu.
Những người trong Tổ ủy hội đều vì ích lợi mà khắc khẩu. Sau đó do các đại lão Trung Quốc định ra kết quả là ngang tay, hai người đặt song song vị trí thứ tư.
Đây là một kết quả tự nhiên, đồng thời cũng là kết quả lý tưởng nhất trong suy nghĩ của Liêu Tuấn Hoa.
Đối với hắn, đại hội võ đạo đã kết thúc. Đồng thời con đường của hắn đã bước lên một bước lớn.
Nhưng mà kết quả này, đối với Phong Thải cùng Nghiêm Nguyên Nghi mà nói, tất cả cũng không quan trọng. Cao thủ trong thiên hạ đứng thứ tư cũng tốt, năm cũng được. Cho tới bây giờ đã đến bước này, đều chỉ là một hồi hư danh mà thôi.
Trải qua Vương Siêu phát động lần Đại hội võ đạo tẩy lễ này, trải qua mưa gió, đối với hai cô gái truy cầu võ đạo đỉnh cao này mà nói, đã đạt được mục đích của các nàng.
Bản thân đã có thể nhìn thấy cảnh giới cao nhất của võ đạo, còn có gì đáng giá trị để theo đuổi nữa?
Đả phá hư không. Kiến thần bất phôi. Tỏa trụ khí huyết. Trảm sát xích hàng phục bạch hổ. Toàn thân vô lậu. Tuy qua tuổi trăm tuổi. Nhưng như tráng niên. Nói cách khác Nghiêm Nguyên Nghi Phong Thải sau khi có thể bước vào cảnh giới này có thể đem thanh xuân bản thân bảo trì ít nhất hơn bốn mươi năm nữa.
Có thể bảo trụ thanh xuân của mình gần nửa thế kỷ.
Đây cũng là sự thần kỳ gì?
Đây cũng là ân tứ của võ đạo đối với kẻ thành kính cầu đạo.
Trên con đường truy cầu võ đạo, ý chí của con ngươi có so với bàn thạch còn kiên cường hơn, có nghị lực không gì có thể so sánh, còn có một chút vận khí. Sau khi đạt được cảnh giới cao nhất sẽ được hồi báo.
Vô luận là tỷ phú hay là thủ lĩnh tập đoàn, nguyên thủ một quốc gia, người đứng đầu của quyền lợi, đối với sinh mệnh tiêu thất, thanh xuân bị xói mòn, đều không có một chút thủ đoạn vãn hồi. Chỉ có võ đạo mới có thể có năng lực làm thanh xuân dừng lại.
Nhưng mà ở đây rất nhiều đại lão, thủ lĩnh tập đoàn đều là người xem. Dù sao luận võ cũng không phải bọn họ. Giờ đây bọn họ đều chờ mong Ba Lập Minh cùng Vương Siêu sinh tử giao đấu.
Ba Lập Minh từng bước một đi xuống đài, vững vàng đứng ở sân trống, dưới con mắt của hàng vạn người trong sân.
Ánh mắt của Ba Lập Minh cũng không nhìn về phía Vương Siêu, mà là nhìn về phía Đường Tử Trần không chút bắt mắt đang đứng trong góc của sân vận động.
Cùng lúc đó, thủ lĩnh GOD cùng Vương Siêu hai người đều tựa hồ có sự ăn ý, đồng thời nhìn về phía Đường Tử Trần.
Dưới ánh mắt kinh ngạc tới cực điểm của hàng vạn người. Vương Siêu cũng không có đi xuống, mà là Đường Tử Trần từng bước một từ trong đám người đi xuống sân.
Lúc này bên ngoài sân, đều đứng đầy cao thủ cảnh vệ hình thành một bức tường người, nghiêm cấm bất luận kẻ nào vào sân, cũng nghiêm cấm cao thủ luận võ trong sân làm bị thương người bên ngoài.
Nhưng mà khi Đường Tử Trần từng bước một đi xuống, cũng không ai ngăn trở, cứ để cho nàng thuận lợi đi vào trong sân thi đấu. Nói một cách khác, bức tường người cảnh vệ này khi Đường Tử Trần đi xuống sân cũng muốn xông lên ngăn trở. Nhưng trong chớp mắt, một làn gió thơm đã xẹt qua người mà đi ra sân thi đấu.
"Ta cùng Vương Siêu, cùng Trường Mi đều đã giao thủ. Cũng trước sau đã bại bởi hai người. Trong cao thủ tuyệt đỉnh thiên hạ, duy chỉ có cô là chưa từng giao thủ. Trận chiến cuối cùng cứ để cho bọn họ đi. Công phu của Vương Siêu là học từ cô ra. Cũng muốn gặp để kiến thức quyền thuật của cô, xem lợi hại đến trình độ nào".
Ba Lập Minh hướng về phía Đường Tử Trần đi xuống nói.
"Đây là tất nhiên".
Đường Tử Trần nhìn Ba Lập Minh, lại nhìn Vương Siêu cùng thủ lĩnh GOD trên đài, khẽ gật đầu nói: "Ngươi đã cùng hai người bọn họ trước sau đều giao thủ qua, cũng không cần phải giao thủ nữa. Nhưng mà cùng ta giao thủ, cùng với bọn họ giao thủ đều như nhau".
"Quyền thuật của cô, sâu không lường được, tự nhiên là một trong đối tượng khiêu chiến. Trước kia ta đã muốn khiêu chiến với cô. Đáng tiếc có quan hệ tới Vương Siêu khiến cho phải gác lại. Cô đã đến chí thành chi đạo, rốt cuộc là cảnh giới gì" Ba Lập Minh tất nhiên là muốn hiểu rõ, Đường Tử Trần vị lãnh tụ quyền pháp Đường Môn này, đến tột cùng là cao thâm đến trình độ nào.
Đại hội võ đạo tới thời điểm cuối cùng hắn đã loáng thoáng biết rằng, Đường Tử Trần nhất định vào thời điểm cuối cùng sẽ đi ra.
Đó cũng không phải suy đoán, sau khi tới tuyệt đỉnh võ đạo, thì đó là một loại cảm giác.
!