Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 56 : Vũ lâm minh chủ hậu tuyển nhân
Ngày đăng: 19:27 20/04/20
Vừa mới cùng Trương Uy bắt tay, Vương Siêu cảm thấy da tay cực kỳ đau đớn, ám kình của đối phương bộc phát, mơ hồ phóng ra, hiển nhiên là một cao thủ võ học tu vi tới cảnh giới thượng thừa.
Nhưng ám kình của đối phương phóng ra thu vào, còn xa mới linh hoạt được như ông lão Lý.
Ám kình của ông Lý lên xuống như độc xà thổ tín, co dãn tự nhiên, mà ám kình của Trương Uy, chỉ thành luồng phóng ra, không để lại đường hậu, hiển nhiên là khống chế tâm lực cùng kình cũng chưa tới mức lô hỏa thuần thanh, xuất thần nhập hóa.
Hai người bắt tay, ám kình va chạm, đều cảm thấy ăn không tiêu nổi.
Vương Siêu toàn thân bị kích thích, lỗ chân lông mở ra, tiết khí. Trương Uy trạng thái thì không rõ, nhưng ngẫm lại cũng không có chỗ nào tốt hơn, bằng không đối phương cũng sẽ không vội vã rời đi.
Bất quá song phương lần đầu tiên thử dò xét như vậy, Vương Siêu cũng lập tức biết, Trương Uy là kình địch.
Đối với việc Trương Uy có công phu như vậy, hắn cũng cảm thấy không có gì kỳ quái.
Đối phương được xưng là một trong Quảng Đông tam hổ, uy danh hiển hách. Tung hoành giới võ thuật Quảng Đông nhiều năm, thanh danh cũng không phải là giả, nếu chừng đó công phu cũng không tới thì sớm đã bị người ta đánh chết.
"Nếu cùng người này luận võ, vậy phải là sinh tử đấu rồi" Nếu hai bên đều luyện thành ám kình, chỉ cần trúng đòn là lập tức gân đứt xương gãy, nội tạng tan nát, vạn vạn lần không có khả năng nới tay.
Nếu ngươi không chết, thì ta mất mạng, tối thiểu cũng là tàn phế.
Vương Siêu nghĩ không ra mình vừa mới luyện thành ám kình, đã đụng ngay phải đại cao thủ. Hơn nữa lại là một trận đánh cuộc. Bản thân vạn vạn lần không thể thua. Nhưng hắn lại không có cách nào không chơi, không nói đến Triệu Quân uy hiếp, coi như là không có Triệu Quân, cơ hội một lần được đấu với một đại quyền sư trong Quảng Đông tam hổ như vậy cũng là muốn cũng không được, hắn nói sao cũng không thể bỏ qua.
Hít một hơi thật sâu, đi tới lấy lấy khăn lau mồ hôi, Vương Siêu nói với Tào Nghị: "Tào phó ty, ta muốn biết tư liệu của Trương Uy".
"Chính phủ muốn diệt trừ các thế lực này, hẳn là không dể dàng chút nào" Vương Siêu nói.
"Rất khó!" Tào Nghị hung hăng dúi điếu thuốc vào cái gạt tàn, "Hiện tại quan hệ với quốc tế, cần sự ổn định, lấy kinh tế kiến thiết là chính, cũng khó mà làm nghiêm để gây điều tiếng. Trong nước không yên ổn, làm sao ăn nói với nước ngoài. Hơn nữa những người này hiện tại, đều là các công ty lớn, không giống với võ lâm của xã hội cũ. Có tiền, có thế, hết sức phức tạp. Cũng không thể dễ dàng tan rã như vậy".
"Cái này với ta có quan hệ gì? Chẳng lẻ ta cũng bị trong vòng khống chế?" Vương Siêu lơ đãng cười lạnh.
"Ngươi hiện tại khẳng định ở trong vòng khống chế!" Tào Nghị dùng ngón tay gõ lên mặt bàn thủy tinh, "Bất quá gia thế ngươi thanh bạch, không có cấu kết với các thế lực đen. Thật ra cũng đáng để chúng ta thu nạp. Nói thật lòng, Triệu Quân đừng tưởng rằng hắn một tay che trời, tại duyên hải phát triển, thật ra cũng trong vòng khống chế của chúng ta! Chỉ là hắn tại Quân ủy có chút quan hệ, nên cũng chưa tới lúc động đến hắn!"
"Thu nạp ta?" Vương Siêu nghi hoặc một chút. "Các người rốt cuộc là tổ chức gì? Muốn ta làm gì? Ta có giá trị gì?"
"Ngươi có thể đánh nhau, đó chính là giá trị, ta muốn ngươi tại duyên hải đánh võ đài nổi danh, trở thành danh gia quyền thuật! Chúng ta sẽ đem hết toàn lực ủng hộ ngươi, khiến cho ngươi từ từ trở thành nhân vật đức cao vọng trọng tại giới võ thuật duyên hải, kế hoạch này có lẽ là mười năm, có lẽ là hai mươi năm, có lẽ là ba mươi năm. Đến lúc đó, ngươi tập trung quyền lực, đầu nhập chính phủ!" Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Tào Nghị lạnh lùng nói: "Dùng tiểu thuyết võ hiệp mà nói, chính là nâng đỡ ngươi lên làm Võ lâm minh chủ!"
"Võ lâm minh chủ!" Vương Siêu thân thể hơi chấn động một chút, hắn vạn vạn lần không nghĩ đến Tào Nghị lại có khẩu khí lớn như vậy.
"Đương nhiên, ngươi chỉ là một trong số những người mà chúng ta tuyển chọn mà thôi" Tào Nghị mỉm cười, "Những người như ngươi được tuyển chọn, còn có rất nhiều, bất quá chúng ta sẽ không cho ngươi biết, bởi vì bản thân ta cũng không biết".
"Ngươi nếu không đáp ứng, cũng có thể, bất quá với thế lực của ngươi hiện tại, lần này đánh cuộc, chỉ sợ cho dù chiến thắng, cuộc sống sau này cũng không lấy gì làm tốt!" Tào Nghị nói: "Hiện tại ở hải ngoại có hai vị quyền sư có sức ảnh hưởng rất lớn, một người là Tiết Liên Tín, là hậu nhân của Tiết Điên, Tiết Điên khi giải phóng, bị người của chính phủ dùng súng máy bắn chết ở trong Thiên tân quốc thuật quán. Hậu nhân của hắn đối với chính phủ có thành kiến rất sâu, còn một người nữa là Chu Hồng Trí là hậu nhân của Giáo vụ trưởng Trung ương quốc thuật quán Chu Quốc Lộc năm đó. Đều không có lòng với chính phủ. Bất quá hai vị này hiện tại đã già, chỉ có sức ảnh hưởng, chứ cũng không thể đánh được nữa, hiện tại chỉ có Trần Ngả Dương là đứng đầu trong nhóm người mới nổi. Ngươi phải đánh bại tất cả bọn họ, xác lập uy vọng. Đến lúc đó chúng ta sẽ ủng hộ ngươi gồm thu môn đồ, giới võ thuật tại một vùng duyên hải!"
"Chính phủ cần một người thay mặt. Ngươi là người mà ta đề cử!"