Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 61 : Nhất vũ bất năng gia dăng trùng bất năng lạc

Ngày đăng: 19:27 20/04/20


Sau khi xem trận đấu, Vương Siêu cuối cùng xác định: "Ám kình của Trương Uy so với mình luyện cao minh hơn một ít, chẳng những quán thông hai tay, hơn nữa còn thông tới sau lưng".



Trong băng video Trương Uy đánh tổng cộng hơn ba mươi trận, trong đó cơ hồ có hơn mười trận, đều là làm như vô tình lộ ra sơ hở ở lưng, để cho đối thủ đánh vào, kết quả bị ám kình chấn thương, thừa cơ một đòn chấm dứt tính mạng của đối thủ.



Hơn ba mươi trận trong băng video, không có lưu lại người sống.



Bất quá cái này cũng không là gì, cao thủ võ thuật bình thường toàn thân trên dưới đều luyện được nhanh nhẹn phi thường, khi luận võ cũng như con báo truy kích con mồi, kẻ địch lộ ra sơ hở ở đâu, kình lực toàn thân lập tức như bóng với hình đánh tới.



Nhất là ám kình, lực xuyên thấu cực mạnh, tâm lực bộc phát, lỗ chân lông phún kình, vừa tiếp xúc với thân thể con người, lập tức đánh vào trong thân thể, phá hư gân cốt ngũ tạng lục phủ, sau có trị liệu thế nào cũng không thể khỏi được.



Chỉ với ám kình như của Vương Siêu hiện tại, dưới một quyền đã có thể lưu lại dấu tay ở trên tấm thép. Lực phá hoại như vậy, với thân thể yếu ớt của con người, làm sao có thể chịu nổi?



"Ám kình của mình mặc dù chỉ luyện tới tay chân hai nơi, so với Trương Uy kém hơn một chút. Nhưng khi luận võ không nhất định làm ai có khí lực lớn hơn thì người đó thắng, ám kình chỉ dùng khi một kích liều mạng. Luận võ so hơn thua vẫn là bộ pháp, thân pháp cùng minh kình".



Học quyền ba năm qua, Vương Siêu đã trải qua nhiều lần chiến đấu, kinh nghiệm đã dần dần phong phú hẳn lên.



Ngoại gia cao thủ khi đánh nhau, có thể tùy ý vận động cơ bắp, xương cốt ở khắp nơi trên cơ thể của mình. Mà nội gia cao thủ càng tiến thêm một bước, có thể tùy ý đóng mở lỗ chân lông toàn thân.



Ám kình một kích, chính là cục bộ buông ra lỗ chân lông, trong tích tắc tuôn hết kình lực ra.



Khống chế cơ thể thì tương đối dễ dàng, khống chế lỗ chân lông khó khăn vô cùng.



Vương Siêu đến bây giờ cũng chỉ có thể tùy ý khống chế hai tay từ bàn tay đến cùi chỏ, hai chan đến đầu gối, lỗ chân lông ở hai nơi này có thể tùy ý đóng mở.



Các bộ vị còn lại, hắn cũng chỉ có thể trong khi chiến đấu khép chặt lại, không thể tùy ý buông ra.




Luật sư lập tức gọi điện thoại, hình như là hỏi Triệu Quân, một lát sau mới gật đầu: "Nếu ngài có thể xuất ra một trăm triệu, vậy thì tốt rồi. Chúng ta bây giờ sẽ sửa lại hợp đồng".



Vương Siêu nhìn hợp đồng sau khi sửa, cũng hiểu được không có gì sai, lâoj tức ký tên vào.



"Tháng năm tới, hy vọng Vương tổng có thể có mặt tại Triều Châu, đến địa điểm ở trong hợp đồng" Luật sư sau khi xong xuôi tất cả, dặn dò một câu rồi đi.



"Đại Thạch Đầu. Các ngươi chuẩn bị đã tốt chưa? Chúng ta ngày mai phải đi Quảng Đông tìm người của Tào trưởng ty. Thăm dò tình hình của hắc đạo nơi đó".



Vương Siêu sau khi xong xuôi việc này, lập tức thông báo cho mấy người Đại Thạch Đầu.



Đám người Đại Thạch Đầu lúc này đang ở trong Tổng bộ quân khu, Vương Siêu khi thấy bọn họ, thì bọn họ đang kiểm trang súng.



"Mẹ kiếp, nhiệm vụ lần này chúng ta khẳng định phải đánh với hắc đạo. Ta không tin, quân chính quy lại không thể đánh lại lũ ô hợp đó? Chuy Tử, mang theo nhiều lựu đạn một chút, được rồi, còn có hỏa tiến nữa! Đêm hôm nay, chúng ta đi xe bí mật rời khỏi quân khu".



Vương Siêu nhìn đám lính hung hãn này, trong lòng có chút khiếp sợ.



"Nhiệm vụ lần này bí mật, các ngươi phải ngụy trang thành một tổ chức khác. Ta bây giờ sẽ ngồi tàu đi trước, tới Quảng Đông, sẽ liên hệ".



Vương Siêu theo kế hoạch mà làm việc.



Nhóm lính Đại Thạch Đầu tổng cộng có 24 người, cùng với Vương Siêu sau một hồi thương lượng, lập tức chia nhau ra hành động.



Tối hôm đó, Vương Siêu đáp tàu lửa đi Quảng Đông.