Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 86 : Vi công!
Ngày đăng: 19:27 20/04/20
Một chiêu "Kê hình đầu đả" này của Liêu Tuấn Hoa, hai chân bám đất, một chân đạp tiến vào giữa, chân sau khẽ co lên, đúng là cước pháp "Thập tự quải" trong Kê hình.
Chỉ có điều, "thập tự quải" này của hắn cũng động mà không phát, ngầm ngăn cản toàn bộ biến hóa của hai chân Vương Siêu.
"Đầu đả khứ ý chiêm trung đường,
lưỡng thủ ngoại bát nhân nan đáng,
cước thải trung môn thưởng địa vị,
tựu thị thần tiên dã nan phòng
(Dùng đầu đánh chiếm trung ương,
hai tay dang rộng người ta khó phòng,
chân đạp chiếm lấy trung môn,
thần tiên kia cũng khó lòng cản ngăn)".
Câu này là ca quyết tinh túy của đả pháp, trong một thức Kim kê trác mễ của Liêu Tuấn Hoa đã hoàn toàn thể hiện ra. Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
Người luyện quyền, chân hết sức có lực, sự mềm dẻo cũng miễn bàn. Tùy tiện đá một phát lên tới đỉnh đầu của mình cũng không thành vấn đề.
Liêu Tuấn Hoa cũng không muốn một chiêu đầu đả liều mạng của mình, bị Vương Siêu tung một cước đá thẳng vào trán.
Kê hình một chiêu đầu đả, vốn chính là chiêu số hung hãn trong bại cầu thắng, sau đó còn ẩn chứa một hệ thống các biến hóa liên hoàn, thực không phải đơn giản là bị khóa hai tay thì dùng đầu đánh như vậy.
"Hay cho một chiêu Kim kê trác mễ!"
Vương Siêu vốn một chiêu Xà hình tê giảo, năm ngón tay phát kình, sau khi khóa lấy hai tay Liêu Tuấn Hoa, đang muốn vận dụng ám kình. Đột nhiên trong lúc đó, bên tai nghe thấy một tiếng gà gáy rõ to. Sau đó hai mắt tối sầm, trán của đối phương đã hoàn toàn che khuất bầu trời, đang đập thẳng vào mặt mình.
Cú va chạm này như sao băng rơi xuống đất, vừa nhanh vừa mạnh, nếu bị đánh trúng, ngũ quan toàn bộ bị hủy, gãy mũi là chuyện nhỏ, chỉ sợ là mũi, môi, mắt toàn bộ nát bét, trở thành như một quả dưa hấu bị dập.
Hơn nữa đồng thời lúc đầu đánh xuống, Vương Siêu cảm giác được cát dưới chân rung động, đó là do chân của đối phương cũng đang vận kình.
Quyền thuật đại sư cao minh, toàn thân trên dưới mỗi một chỗ đều vô cùng mẫn cảm.
"Chẳng lẻ hai người sư huynh đệ này muốn vây công ta? Mặc kệ thế nào, trước tiên chiếm lấy thượng phong rồi nói sau, lòng người hiểm ác, vạn nhất ta dừng tay lại hỏi chuyện, hai sư huynh đệ đột nhiên tập kích, ta cho dù thần thông tới mấy cũng chết chắc".
Tuy biết Liêu Tuấn Hoa, Đái Quân hai người đều là quyền thuật đại sư, bình thường về vấn đề thể diện, sẽ không vây công mình, nhưng lòng người khó dò. Vương Siêu cũng không thể không nghĩ tới việc khi mình dừng tay hỏi chuyện, sẽ tạo điều kiện cho hai sư huynh đệ đã sớm có mưu đồ liên thủ một kích lôi đình.
Bởi vậy khi Đái Quân nhúng tay vào, Vương Siêu cũng không dừng tay, mà là phát động công kích càng mãnh liệt hơn.
Ý của hắn chính là: Mặc kệ thế nào, cũng phải chiếm được thượng phong, sau đó mới có cơ hội nói chuyện cùng phòng ngừa đối phương có cơ hội liên thủ đánh lén.
Đái Quân vừa mới giúp Liêu Tuấn Hoa qua được một kích trí mạng, Vương Siêu liền lắc mình không thấy nữa, sau đó nghe phía bên trái mình tiếng gió nổi lên. Kình phong ép tới y phục, lỗ chân lông cũng cảm giác được sự đau đớn.
"Trời thần ơi!" Vương Siêu này công kích quá hung mãnh, cũng không có cho Đái Quân cơ hội mở lời.
Đái Quân bổn ý thật ra cũng không có ý liên thủ công kích, chỉ là áp trận. Bởi vậy một kích vừa rồi, cũng không mạnh, chỉ muốn chuyển hướng quyền của Vương Siêu mà thôi.
Nhưng hiện tại, rõ ràng là làm cho Vương Siêu hiểu lầm, Đái Quân không khỏi cười khổ một chút. Luân chuyển trên mặt đấy một cái, chuyển thân hai tay tung ra, ngăn trở thủ đao của Vương Siêu đang tập kích vào sườn trái của mình.
Ngờ đâu, Vương Siêu đột nhiên biến đổi, hóa chưởng thành trảo, năm ngón tay phát ra thanh âm thốn kình thật lớn, xuyên thấu qua phòng tuyến ngăn cản của Đái Quân!
Bát quái thủ đao, vốn chính là giống như Phách quyền, khi Vương Siêu vận dụng thủ đao, tự nhiên có thể tùy thời chuyển hóa thành "Phách trảo" trong Ưng trảo kình.
Một trảo này, đâm thẳng vào bụng Đái Quân!
Đái Quân trong lòng căng thẳng, lập tức co bụng lại! Cả bụng hắn giống như cục bột nhão vậy, chợt lún vào, làm cho trảo kình của Vương Siêu thất bại.
Nhưng Vương Siêu cũng không phải là không có hậu chiêu! Mạnh mẽ hạ người xuống, một tay đưa xuống sau mông vỗ một trảo! Các đốt xương vai chuyển động, trảo lại trầm xuống, bỏ qua bụng mà chộp xuống hạ thân của Đái Quân.
Hai ba lần thốn kình này, không khác gì Trương Uy ngày đó thi triển ra Vịnh xuân quyền độc nhất vô nhị, đều là các xương đốt ngón tay, xương vai liên tục phát kình, tăng cường lực bạo phá của cánh tay.
Thiết chỉ thốn kình.
"Không ổn rồi!" Đái Quân cảm thấy hạ thân khí lạnh vù vù. Vương Siêu lợi trảo như gió cuốn, không thể ngăn cản, vội vàng lui về phía sau.
Vào lúc này, Vương Siêu tay đang ở phía sau mông sát mặt đất đột nhiên vung lên, một nắm cát nhằm thẳng mặt mà quăng tới.
Vương Siêu liên tiếp tung sát chiêu, đúng là "tồn thân trảo tước, thần sa sử kiểm thượng (hạ thân tung trảo, vung cát vào mặt)!" của Thái Cực đại tông sư Dương Lộ Thiền danh chấn giang hồ.