[Longfic] [EXO] Nghe Nói Em Thầm Yêu Tôi

Chương 20 : Ngoại truyện 1

Ngày đăng: 00:57 22/04/20


– Viết từ góc nhìn của Ngô Thế Huân



Có quá nhiều điều mà em không thể nói ra



Anh đã không nghe thấy được dù chỉ một lần







Giữa biển người mênh mông bất tận trên thế gian này



Anh là người duy nhất mà ánh mắt em hướng về



[Người đâu có biết]



[1]



Thời điểm Kim Chung Nhân học năm thứ ba, khi đó Ngô Thế Huân là năm hai sơ trung.



Tuy rằng không cùng niên cấp, nhưng vì nhà ở gần nhau, lại đều đam mê vũ đạo cho nên hai người vô cùng thân thiết.



Ngày đó, bộ phận sơ trung được mời đến tham dự dạ tiệc nhập học của tân sinh lớp mười bộ phận Trung học, Ngô Thế Huân cùng Kim Chung Nhân hai người cũng rủ nhau hòa vào dòng người tiến về phía trong hội trường lớn.



Lúc này, trên sân khấu đang biểu diễn một ca khúc. Ngô Thế Huân tuy không hiểu rõ lắm về chuyện ca hát, nhưng vẫn có thể cảm nhận được thanh âm kia giống như tơ lụa mềm mại, khi lên những nốt cao lại không hề chói tai, thật là vô cùng ôn nhu dễ chịu.



Ngô Thế Huân ở trong lòng suy nghĩ, đột nhiên cảm giác từ lúc bắt đầu nghe được giọng hát kia, người bên cạnh vẫn không nói câu gì. Thế Huân quay sang, thấy người bạn thân lặng yên nhìn chằm chằm lên sân khấu, mình ở bên cạnh gọi vài lần cũng đều không có phản ứng.



“Chung Nhân ca, Chung Nhân ca?”



Kim Chung Nhân tuy trên mặt không bộc lộ cảm xúc gì, nhưng Ngô Thế Huân có thể thề rằng chỉ ở thời điểm Chung Nhân thực sự nhập tâm vào vũ đạo, cậu mới có thể ở nhìn thấy ánh mắt chuyên chú kia. Không biết nên làm gì, Thế Huân đành quay sang nhìn xung quanh, bên tai nhanh chóng truyền đến tiếng bàn tán xôn xao của các học sinh.



“Đó là tiền bối lớp mười phải không?”



“Đúng rồi. Chính là tiền bối lớp mười có giọng hát vô cùng lợi hại, hình như tên là Biện Bạch Hiền…”



“Thanh âm quả là tuyệt vời nha!”




Kỳ thực Bạch Hiền sẽ không bao giờ biết được.



Ngày Kim Chung Nhân cùng Ngô Thế Huân học sơ trung, đều vẫn là bắt xe buýt đến trường. Nhưng sau khi vào trung học một thời gian, tình cờ Kim Chung Nhân đã phát hiện ra lộ trình đi học của Bạch Hiền.



Biện Bạch Hiền vì muốn đi cùng Phác Xán Liệt mà có thể đổi tuyến tàu điện ngầm. Nhưng Kim Chung Nhân chỉ vì muốn cùng đường với Biện Bạch Hiền mà sẵn sàng đổi sang đi tàu điện ngầm phiền phức, từ lúc lên xe đến lúc xuống đều phải đứng, sau đó lại đi bộ nửa tiếng mới về đến nhà.



Những việc này Biện Bạch Hiền đều không biết, nhưng Ngô Thế Huân biết, Lý Thái Dân biết, Hoàng Tử Thao và Kim Văn Khuê đều cũng biết.



【7】



Những năm tháng cuối cùng của bậc sơ trung dần trôi qua.



Toàn bộ thế giới tựa hồ cũng đã sáng tỏ, chỉ có Biện Bạch Hiền là hoàn toàn không hay, thậm chí không hề để ý đến ánh mắt phía sau một màu ôn nhu của người nào đó, lại bởi vì sợ bị cự tuyệt mà cực lực dè dặt cẩn trọng che giấu.



Kim Chung Nhân thích Biện Bạch Hiền.



【8】



Ngô Thế Huân luôn luôn biết, Biện Bạch Hiền chính là ánh mặt trời của Kim Chung Nhân.



Ở trong mắt một Kim Chung Nhân có chút chất phác, tính cách cũng không cởi mở, Bạch Hiền thực sự rực rỡ đến chói mắt, cho nên bản thân lại càng khó có thể tiếp cận.



Vì thế quan hệ này chỉ cần gần thêm một điểm, gần thêm một điểm nữa, đối với Kim Chung Nhân mà nói chính là mơ ước xa vời.



Ngô Thế Huân vô số lần nhìn Kim Chung Nhân ngồi ở trong phòng học, sàn phòng tập, nằm ở trên giường đột nhiên cười ngây ngốc với không khí chỉ vì một câu lập lờ nước đôi, hay một ánh mắt không rõ ý tứ hàm xúc của Bạch Hiền.



Ngô Thế Huân cũng rất nhiều lần thấy Kim Chung Nhân sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt thống khổ, một mình ngồi trên ghế đá ngẩn người, chỉ là bởi vì khoảng cách với Bạch Hiền lúc đó như gần lại như xa.



Lý Thái Dân từng nói…



Đối với Kim Chung Nhân, Biện Bạch Hiền chính là một bí mật ôn nhu mà vô cùng đau đớn.



Và cũng là bí mật đẹp nhất cuộc đời Kim Chung Nhân.