[Lous Family Hệ Liệt] - Bộ 1 - Anh Đào Nở Trong Mưa

Chương 7 : Mùa hoa tàn lụi

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Thấm thoát đó mà sắp đến kỳ hạn một tháng Rei ở cùng anh. Kể từ sau hôm đó, Rei không cố tránh mặt anh nữa nhưng cậu vẫn ra ngoài chơi tận khuya mới về. Yuki chỉ biết thở dài bó tay với cậu.



Hôm nay tan tầm sớm, anh đi ngang qua một tiệm bánh ngọt. Thấy những chiếc bánh kem nhỏ xinh với đủ mùi vị khiến anh nhớ tới cậu. Anh vào tiệm, chọn một chiếc bánh có vị anh đào chuẩn bị mang về cho cậu. Dù sao vài hôm nữa cậu cũng trở về Mỹ, thời gian vô độ này cũng nên kết thúc, rồi anh sẽ lại trở về cuộc sống bình thường của mình, không vì cậu mà trở nên khác thường nữa.



Khi Yuki đặt chân vào nhà thì bị tiếng ồn ào phát ra từ tầng trên làm giật mình. Hôm nay Rei không ra ngoài mà ở nhà thẩm định đống GV cậu mới đặt hàng trên mạng. Tiếng thở dốc hỗn loạn phát ra từ TV tinh thể lỏng khiến cả căn phòng cậu như chìm trong bầu không khí nôn nóng vô cùng.



-"A...ha... nhanh... nhanh lên... thật to... a...sướng quá".



-Đâm chết cậu...ư...đâm chết cậu...



-Ha...ha... đâm chết tôi...ư..."



Rei mặc một chiếc sơ mi thật mỏng màu trắng, làn vải áp vào da thịt khiến chúng ẩn hiện đầy khiêu gợi. Bên dưới cậu chỉ mặc mỗi chiếc quần lót hình tam giác màu đen, vừa đủ che đi bộ vị đã có dấu hiệu thức tỉnh. Cậu biếng nhác nằm trên giường, đôi mắt khép một nửa chẳng biết đang suy nghĩ gì, trên tủ đầu giường bày đầy vỏ đĩa, lon nước ngọt, thức ăn nhanh...



-Cả ngày hôm nay em ở nhà?



-Ừ! – Cậu nâng mắt nhìn anh.



Cậu thờ ơ như thế khiến anh không biết làm sao mở lời tiếp.



-Đã ăn gì chưa?



-Chưa!



-Vậy đợi tôi một lát, tôi đi nấu cơm!



Anh thở dài rồi đi ra ngoài, xắn tay áo vào bếp nấu cơm. Yuki sống tự lập từ nhỏ nên chuyện bếp núc anh khá thành thạo. Chẳng bao lâu thì ba món mặn một món canh nóng hổi ra lò. Anh hướng lên tầng gọi:
-Không sao! Mùi vị không tệ! – Cậu nhếch miệng cười.



Anh cảm thấy mình đang bị cậu trêu chọc, tức giận túm lấy đầu cậu hôn sâu, đến khi Rei mềm nhũn cả người mới thả ra, cũng bắt chước cậu ngậm vào phân thân nhỏ xinh kia, mút mát. Và tất nhiên là chẳng được bao lâu Rei đã đầu hàng. Nhìn cậu há miệng thở hổn hển, anh vô cùng vui vẻ, nhanh chóng lấy bôi trơn trong tủ bắt đầu khuếch trương cho cậu. Vì đã quen với tình dục nên chẳng mấy chốc bên dưới đã mềm mại vô cùng, còn tự động tiết ra dịch ruột. Yuki nâng một chân cậu gác lên vai, cọ sát đỉnh nhọn bên ngoài vài cái mới động thân đâm vào. Cả hai đều phát ra tiếng vì thỏa mãn...



-Nhanh động... - Rei khó chịu thúc giục.



-Rồi, sẽ bón cho cái miệng em ăn no...



Yuki vừa trêu chọc cậu vừa thong thả ra vào, vách tường bên trong phun ra nuốt vào dục vọng của anh, xoa bóp anh vô cùng thoải mái. Rei cũng bị anh đâm tới chẳng biết nói gì, chỉ há miệng thở.



-A... ha...ân... đâm sâu vào...



-Chỗ này à?



-Ân... đừng...ân... ha...



Yuki luật động càng lúc càng nhanh, chỗ hai người kết hợp đã ướt đẫm một mảng. Tiếng da thịt và tiếng nước theo từng cú thúc vang vọng khắp phòng.



-Ân... đừng... nhanh quá...bắn mất... ư...



-Bắn đi...hừ! – Yuki túm hai chân cậu ép sát vào ngực, bên dưới động như cái máy, lúc nào cũng đỉnh vào đúng tuyến tiền liệt làm Rei vừa la vừa khóc vì khoái cảm.



-A... - Và một cú đâm mạnh mẽ, cậu cứ thế bắn ra. Cảm nhận được vách trong hút chặt, Yuki cũng không dừng lại mà đâm thêm vài phát, Rei bắn ra theo từng cú thúc của anh đến khi mềm nhũn, anh mới dừng lại, gầm một tiếng rồi giải phóng bên trong cậu.



Rei mệt mỏi nhắm mắt lại, miệng thì thầm: "Yuki... em yêu anh...". Yuki nghe được nhưng vẫn giả vờ không biết, đợi cảm xúc bình ổn mới lui ra khỏi cơ thể cậu, nằm xuống bên cạnh thiếp đi. Chờ anh ngủ rồi, Rei mới mở mắt, hôn thật khẽ lên khóe môi anh, một giọt nước mắt mặn đắng rơi ra từ mắt cậu... lăn dài...