[Lous Family Hệ Liệt] - Bộ 2 - Cuộc Chiến Giữa Cáo Và Sói
Chương 5 : Hình xăm định ước
Ngày đăng: 16:02 18/04/20
-Sao hắn ta vẫn chưa tỉnh? - giọng Fie sốt sắn vang lên.
-Em bình tĩnh chút coi! Bị thương nặng như thế thì ngủ lâu một chút có sao đâu? - Louis bực mình mắng khẽ.
-Ngủ hai ngày liền mà anh bảo là một chút? Có khi nào ngủ không dậy luôn không? - Fie tự làm mình rối lên, nhăn nhó nhìn Gino.
-Fie, câm miệng! - Adam nhìn không được nữa gầm lên. Ngồi cạnh anh là một cậu thiếu niên có vẻ đẹp bất lương đang cười khúc khích.
-Lần đầu em thấy anh ba ngốc như vậy!
-Còn em nữa, vừa từ trại cải tạo về vinh quang quá nhỉ? - Fie châm chọc.
-Em nào có! - Rei bất mãn bặm môi.
-Haiz, mọi người trật tự coi! Gino sắp tỉnh! - Louis vừa lúc ổn định tình hình.
-Thật không? - Fie vui mừng nhảy tót lên giường, giương mắt chăm chú nhìn ai kia đang động đậy.
Gino bị cái giọng oan oan của Fie làm tỉnh. Hắn cố mở mắt nhưng không được, đành mở miệng, khàn khàn nói:
-Fie, em ồn chết đi được!
-Anh... - Fie căm tức muốn đánh người nhưng ngại ai đó bị thương nên nhịn.
Mọi người trong phòng cười vang. Đôi mắt Gino từ từ mở ra, vì quá lâu không thấy ánh sáng nên mất một lúc hắn mới thấy rõ mọi thứ. Đối diện tầm mắt hắn là gương mặt đỏ hồng vì tức giận của Fie, nhưng hắn vẫn thấy được niềm hân hoan của cậu khi hắn tỉnh lại...
-Anh thấy thế nào?
-Khát nước...
-À, nước đây! - Fie lấy nước lọc trên tủ đầu giường giúp hắn uống.
Louis thở phào lên tiếng:
-Vậy là tốt rồi! Cậu mà không tỉnh lại chắc Fie đập bản hiệu của tôi mất. Ăn uống tẩm bổ vài ngày là trở lại như xưa, tôi cũng đỡ phải nghe nó cằn nhằn.
Gino cười khẽ, động đến vết thương khiến hắn nhíu mày. Fie mắng:
-Cười gì mà cười? Đau chết anh bây giờ!
-Thật muốn hôn em liền một cái...
Fie đỏ mặt nhìn đi chỗ khác, bên kia Rei thấp giọng than thở với Adam: "Trúng độc nặng quá rồi, không cứu được nữa!". Adam chỉ nhếch môi, cùng Louis kéo theo Rei đi ra ngoài.
Lúc này Fie mới bình ổn được sắc mặt, nhìn Gino hỏi han:
-Anh đói bụng không?
-Không vội! Anh đang ở đâu đây?
-Biệt thự của bố Ray! Anh ngủ tận hai ngày.
Gino nhíu mày, không ngờ vết thương nhỏ vậy mà làm hắn nằm giường mê man những hai ngày. Lần này coi bộ Sara sẽ san bằng trụ sở bọn chúng để trả thù rửa hận a...
-Tô Lị đâu?
-----oOo-----
Fie đợi mất nửa ngày người xăm mình mới tới. Đó là một chàng trai còn rất trẻ, trên người cậu ta có rất nhiều hình xăm. Nick vui vẻ chào Fie:
-Xin chào, ngài muốn xăm hình gì?
-Một cái đầu sói!
-Này thì dễ thôi, một giờ là xong ngay!
Cậu ta vừa nói vừa đem dụng cụ ra vẽ hình, vài nét đã ra một cái đầu sói.
-Tôi muốn mắt sói màu xám!
-Không thành vấn đề! - Cậu ta nói nhưng vẫn vẽ thêm một biểu tượng bên ngoài đầu sói, đó là hai hình tròn nằm trên một hình tam giác, bên trên có viết vài chữ
Hy Lạp và một chữ Cavallone.
-Tại sao phải thêm hình này?
-Bố già bảo đấy! Xong rồi, anh muốn xăm chỗ nào?
Fie chợt đỏ mặt khiến cậu ta ngẩn ra:
-Chẳng lẽ anh muốn xăm lên "cái đó"? =)))))
-Không phải! Là... là mông! - Fie lí nhí.
-Huầy, tưởng gì! Mông thì mông, làm chi đỏ mặt, hại tôi nghĩ bậy! Nằm xuống, cởi quần, nâng mông lên...
Fie nghe câu cuối kì kì sao ấy nhưng vẫn làm theo, cậu úp sắp trên giường đưa ra hai cánh mông trắng nõn, cảm giác mát lạnh khiến cậu xấu hổ không dám ngẩn đầu lên.
-Wa... mông thật trắng!
-Câm miệng! =))))))))
-Được rồi, đùa anh thôi! Chúng ta bắt đầu nhé, sẽ hơi đau đó!
Nick lấy thuốc sát trùng lau qua mông trái của cậu, cảm giác lạnh ngắt làm Fie rung lên. Cậu ta đem hình mẫu vừa vẽ dán lên, còn xoa xoa vài cái khiến Fie da gà nổi hết cả lên, không phải Gino nên cảm giác thật khác biệt.
-Đợi tôi một chút!
Cậu ta xuống giường, lấy kim xăm ra khử trùng và pha màu thuốc mới trở lại, mang bao tay y tế vào bắt đầu xăm hình lên mông cậu. Cảm giác kim đâm vào da vô cùng đau đớn, Fie cắn răng nhịn, một lúc cũng quen, không quá khó chịu nữa. Nick rất chú tâm, đúng một giờ sau hình xăm hoàn tất. Fie thở hắt ra một hơi, mông đau đớn khiến cậu chỉ muốn nằm ì trên giường.
Nick thu dọn dụng cụ, dặn dò một vài điều kiên cữ rồi đi ra. Chờ cửa phòng đóng lại, Fie lột phăng cái quần còn trên mông mình ném đi, nhảy xuống giường đứng trước gương ngắm nhìn. Hình xăm màu đen nổi bần bật trên nền da trắng khiến cậu vô cùng rung động, nhất là đôi mắt xám của sói làm cậu nhớ Gino vô cùng.
Cậu thở dài trở lại giường, phải một tuần hình xăm mới hết đau...
-----oOo-----
Gino cố gắng giải quyết xong công việc ở Mỹ rồi tranh thủ bay về Ý thăm cục cưng của hắn. Nghe giọng điệu oán than của cậu làm hắn cũng sốt ruột theo.
-Tô Lị, bên này giao cho cậu, ta đi vào hôm sẽ về!
-Vâng, thiếu gia!