Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 107 : Reyes

Ngày đăng: 22:39 21/04/20


Sảnh “Phong hoa tuyệt đại”, là một nhà ăn trang hoàng vô cùng tinh xảo xa hoa, sau khi vào nhà ăn, sẽ khiến người ta sinh ra một loại ảo giác xuyên qua thời không, rõ ràng một khắc trước còn ở thời hiện đại khoa học kỹ thuật phát triển, giây tiếp theo liền tiến vào Hoa Hạ thịnh thế ngàn năm trước.



Giờ phút này trong đại sảnh ngoại trừ người Hoa Hạ, còn có khách quý tới từ những quốc gia khác, các loại màu da tụ vào cùng nơi, đứng ở trong kiến trúc tràn ngập phong vị Hoa Hạ, ngược lại có loại hài hòa khác biệt. Có vài khách nước ngoài thậm chí lấy điện thoại di động ra chụp lại một ít tranh chữ vật trang trí trong phòng, tán thưởng không thôi với bài trí trong phòng.



Đương nhiên cũng có một phần khách quý không hề chớp mắt, ngay cả cằm cũng nâng cao cao, giống như nơi này không có bất cứ thứ gì có thể vào mắt bọn họ, bọn họ đứng ở chỗ này, đã là ban ân cho những người khác ở đây. Chỉ tiếc thái độ của bọn họ cũng không có khiến những người khác xem trọng liếc nhìn một cái, giữa quốc gia và quốc gia, giữa người với người, đều có phân loại quan hệ tốt cùng với giao tình ngoài mặt. Ở trong đại sảnh này, rất nhanh có thể phân biệt ra, quốc gia nào quan hệ tốt, giữa quốc gia nào ngay cả nói thêm một câu cũng là vũ nhục.



Làm chủ nhà hội giao lưu lần này, nhân viên công tác Hoa Hạ đối xử bình đẳng với tất cả mọi người, ít nhất nói từ lễ nghi, không có thiên về ai, cũng không có vắng vẻ ai. Về phần những người dự thi của Hoa Hạ như thế nào, đây là thuộc về tự do thân thể.



Khi Kỳ Yến một thân hán bào cách tân màu đen xuất hiện ở đại sảnh, rất nhanh liền khiến cho nhiều người chú ý. Mỗi người dự thi một quốc gia đều có trang phục cố định, nam sĩ đại diện Hoa Hạ mặc áo bào hoa văn hình mây cách tân màu đen, nữ mặc đầm cách tân hoa văn sen màu đỏ, khiến người ta liếc mắt một cái có thể phân biệt ra bọn họ đến từ quốc gia nào. Trước đây dù trong đoàn đại diện Hoa Hạ có người trẻ tuổi, thì cũng là ba mươi tuổi trở lên, hiện tại đột nhiên xuất hiện một người trẻ tuổi mặt nộn, khiến các đại biểu quốc gia phương Tây vô cùng ngoài ý muốn.



Dưới cái nhìn của bọn họ, Kỳ Yến có một cái mặt con nít, có khả năng vẫn còn là một vị thành niên.



“Ông trời của tôi, ” một người đàn ông trung niên tóc vàng mắt xanh nâng cái cằm cao ngạo, nói với người bạn bên cạnh, “Vấn đề nhân quyền ở Hoa Hạ thật sự là khiến người ta lo lắng, ngay cả vị thành niên cũng tới tham gia trận đấu.”



Bạn của hắn xấu hổ mỉm cười, không có tiếp những lời này, bởi vì nước bọn họ cũng có một thuật sĩ thiên tài mười sáu tuổi, nếu hắn đáp lại những lời này, tương đương cũng cười nhạo quốc gia của mình.



Trước mặt quốc gia, hữu nghị có sâu đậm nữa, cũng phải nhượng bộ lui binh.



May mà người đàn ông tóc vàng cũng không để ý đáp án của người đó, hắn ta nhấp một ngụm rượu, bưng ly rượu đi đến chỗ Kỳ Yến.



“Xin chào, tiên sinh trẻ tuổi, tôi là Reyes Richard tới từ nước La Sam, cậu có thể gọi tôi là Reyes, ” người đàn ông tóc vàng đi đến trước mặt Kỳ Yến, giơ ly rượu lên với cậu, “Thiếu niên xinh đẹp, đồng ý cùng tôi uống một ly không?”
Triệu đại sư nghe lời này, cũng nghĩ tới Tiền đại sư, bưng cốc lên chạm cốc với Kỳ Yến, “Đạo trời tuần hoàn, ai cũng có số mệnh riêng.” Ông lại nhìn Sầm Bách Hạc bên cạnh Kỳ Yến, “Chết không phải buồn, sinh là chuyện vui, chỉ cầu không uổng phí mà thôi.”



Kỳ Yến cười cười: “Ngài nói đúng, chỉ cầu không uổng phí.”



Triệu đại sư nghe vậy cười ra tiếng nói: “Không hổ là Kỳ đại sư, có tâm tình như vậy, khó trách có linh lực thâm hậu như thế.” Những người như bọn họ, từ nhỏ đã phải tu thân, nhưng mà càng quan trọng hơn là tu tâm, tâm nếu lệch, đời này đều không có cơ hội làm đại sư chân chính.



Triệu đại sư mặt mang mỉm cười nhìn hai người, “Tuy rằng năng lực xem tướng của tôi có hạn, nhìn không ra vận mệnh hai người các cậu, nhưng mà các cậu bây giờ có thể đi đến một bước này, thì chính là duyên phận. Duyên phận khó tìm, đừng cô phụ nó.”



Yến hội chấm dứt, các vị đại sư đều về phòng của mình. Reyes nhìn phòng ở cổ kính, nói với đội viên khác: “Trận đấu lần này, không cần giữ mặt mũi cho Hoa Hạ làm gì. Bọn họ dám can đảm giam người của chúng ta, nói rõ bọn họ căn bản không đặt nước La Sam chúng ta ở trong mắt. Chúng ta phải dùng thực lực đến nói cho bọn họ biết, trước mặt thực lực, bọn họ cũng chỉ có thể là sơn dương đợi làm thịt trong tay chúng ta.”



“Reyes, ” một đội viên nói, “Nghe nói đại sư trẻ tuổi Hoa Hạ mời tới lần này có vài phần năng lực, thậm chí còn có người hy vọng cậu ta có thể làm cho Hoa Hạ trở mình.”



“Một thằng nhóc hai mươi hả?” Mặc dù Reyes có vài phần hứng thú với tướng mạo Kỳ Yến, nhưng mà đối với năng lực của cậu lại còn đang nghi vấn, “Mấy người cảm thấy cậu ta có năng lực như vậy hả?”



“Mặc kệ có hay không, vẫn là cẩn thận một chút mới tốt, ” đội viên nói, “Tôi nghe nói, trong đội bọn họ có một đại sư khác quan hệ không tốt với Kỳ đại sư đó, không bằng chúng ta làm cho bọn họ tự tổn hao trước, chờ bọn họ tổn hao nhau xong, chúng ta lại đến nghiệm thu thành quả?”



“Nếu như có thể có phương pháp càng ổn thỏa, vậy tự nhiên là không thể tốt hơn, ” nụ cười trên mặt Reyes trở nên vô cùng tà khí, “Nghĩ đến lúc này đây Hoa Hạ đã định trước bị chúng ta giẫm ở dưới chân, tôi cũng đã nhịn không được bắt đầu hưng phấn rồi.”



Hết chương 107