Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 22 : Điên rồi

Ngày đăng: 22:38 21/04/20


“Sầm tiên sinh, ” Kỳ Yến không ngờ rằng Sầm Bách Hạc sẽ đột nhiên dừng lại ở trước mặt mình, trong lòng cậu có chút kinh ngạc, trên mặt lại vẫn như cũ duy trì tư thái phong đạm vân khinh, “Thật khéo.”



Một hai giờ trước, bọn họ mới cùng một chỗ ăn cơm xong, quay đầu liền gặp lại ở chỗ này. Nhìn ăn diện của đối phương, hẳn là từ trường hợp chính thức đến đây, nơ cũng còn chưa kịp gỡ xuống.



“Nghe nói có người mời Kỳ đại sư tới nơi này, tôi vừa vặn đi ngang qua, liền tới nơi này nhìn xem.” Sầm Bách Hạc quay đầu nhìn những người đi theo phía sau hắn, “Không biết là vị nào thịnh tình mời Kỳ đại sư như thế?”



Ánh mắt mọi người ở hiện trường nhìn Kỳ Yến nhất thời trở nên không giống, người thanh niên này có thể được Sầm ngũ gia tôn xưng là đại sư, đến tột cùng cậu ta có thân phận gì? Với lại lời này của Sầm ngũ gia sao nghe như có chút không đúng, hắn tới nơi đây là để giúp vị Kỳ đại sư này chống đỡ hả?



Kẻ nào không mọc mắt đắc tội Kỳ đại sư, đưa sát thần Sầm ngũ gia này tới vậy?



Rất nhiều người bọn họ đi theo sau Sầm ngũ gia, không phải là muốn ôm đùi hắn, mà là không dám không đi ra nghênh đón. Chỉ sợ bị người ta biết rằng, bọn họ biết rõ Sầm ngũ gia đến, mà còn nấp ở trong ghế lô tự chơi đùa của mình, đến lúc đó liền nói không rõ.



Tôn Tường và hồ bằng cẩu hữu của hắn ta đã mờ mịt, Kỳ Yến sao lại quen thuộc Sầm ngũ gia như vậy, Sầm ngũ gia còn đặc biệt vì Kỳ Yến mà đến loại địa phương bình thường hầu như rất ít đặt chân tới này?



Trong lòng đám hồ bằng cẩu hữu dĩ nhiên đã hỏng mất, mà Tôn Tường thì gần như muốn quỳ xuống rồi, nếu sớm biết hậu trường của Kỳ Yến trâu bò như vậy, dù thế nào hắn ta cũng không dám trêu chọc loại phiền toái này.



Trong nháy mắt này, Tôn Tường muốn ôm đùi Kỳ Yến gọi ba ba, chỉ cần cậu đừng nói với Sầm ngũ gia, là mình bắt cậu đến đây. Đáng tiếc chính là, Kỳ Yến cũng không có nghe thấy nội tâm hắn ta điên cuồng hò hét, ngay thẳng trả lời Sầm ngũ gia vấn đề này.



“Vừa mới ăn cơm với anh xong, xuống xe đi chưa được mấy bước đã bị Tôn gia đại thiếu mời đến đây uống rượu, ” Kỳ Yến cười như không cười, ánh mắt đảo qua Tôn Tường, “Tôn thiếu làm người nhiệt tình, chỉ tiếc vận khí không tốt lắm, vừa mới bị chai bia làm thương tay.”



Bị Kỳ Yến nhìn như vậy, trong lòng Tôn Tường khó hiểu mà rùng mình một cái, loại hàn ý xuất phát từ sâu trong nội tâm này, lại khiến hắn ta cảm nhận được một loại sợ hãi khác thường.



Hắn đột nhiên nhớ tới lúc còn rất nhỏ, bà ngoại còn ở nhân thế ôm hắn ngồi ở ngoài nhà ngói tại thôn quê, phe phẩy quạt hương bồ kể với hắn những câu chuyện nhỏ dân gian.



“Những người thợ mộc, thầy phong thủy có bản lĩnh, trăm triệu lần không thể đắc tội, bọn họ biết rất nhiều thuật pháp, nếu như không cẩn thận chọc cho bọn họ không cao hứng, nhẹ thì vận khí không thuận, nặng thì bỏ mệnh tàn tật…”




Bảo tiêu ở trong lòng phát điên, thật không ngờ tiêu chuẩn chọn bạn của ngũ thiếu lại là loại người vô liêm sỉ này, hoàn toàn không giống với vẻ ngoài thanh thuần không ra vẻ.



Xe lái ra khỏi quảng trường phồn hoa, vào phạm vi thành cũ, tiểu khu của Kỳ Yến ngay ở bên ngoài thành cũ. Bởi vì nguyên nhân thị chính quy hoạch, phòng ở nơi này còn bảo lưu phong cách kiến trúc của thế kỷ 19, ở loại địa phương này, nếu không phải người qua đường mặc trang phục hiện đại trên người, thực dễ dàng khiến người ta sinh ra cảm giác thời không thác loạn.



Khi xe sắp đi ngang qua một ngõ hẻm, Kỳ Yến nhìn con ngõ nhỏ chật hẹp kia nhíu mày: “Chờ một chút.”



Xe theo đó mà ngừng lại, Sầm Bách Hạc thấy sắc mặt Kỳ Yến có chút không tốt lắm, “Làm sao vậy?”



“Có người mượn vận ở trong này.” Kỳ Yến mở cửa, mới vừa đi xuống xe, liền thấy mây tía mình cọ được trên người Sầm Bách Hạc, cũng bị trận pháp mượn vận trong ngõ hẻm hút đi một luồng. Cậu xoay người ấn bảo tiêu đang muốn theo xuống xe trở về, sau đó dưới con mắt mê man của bảo tiêu, đánh một kết ấn ở trên xe, “Đừng đi ra!”



Cái trận pháp mượn vận này đã thành khí hậu, lợi hại hơn trận pháp gặp được ở chợ lần trước rất nhiều, đồng dạng cũng hung tàn hơn rất nhiều. Cậu dựa vào mắt thường có thể nhìn ra, trong ngõ hẻm này trải đầy sát khí thậm chí là tử khí, có lẽ không lâu sau, nơi này liền xuất hiện các loại ngoài ý muốn như hỏa hoạn linh tinh, khiến cho không ít người thương vong.



Chẳng qua hôm nay nhiệt độ không khí rất cao, hiện tại là buổi chiều ba bốn giờ, thời điểm tương đối nóng, trong ngõ hẻm gần như không có bao nhiêu người đi đường, hơn nữa cũng không biết những người đi đường đó là cư dân trong ngõ hẻm, hay là người qua đường, cho nên cũng không thể từ tướng mạo những người này nhìn ra tình thế đến tột cùng đã phát triển đến mức nào.



Có người muốn mượn loại trận pháp này nghịch thiên cải mệnh, cái giá như vậy là cực lớn, dù hi sinh mười mạng người, cũng không nhất định có thể kéo dài mười năm thọ mệnh cho một người khác.



“Quả thực là điên rồi!” Kỳ Yến nhìn bốn phía, sau khi xác định nơi này không có theo dõi, cũng không quan tâm mấy người Sầm Bách Hạc còn ở trên xe, trốn đến chỗ ngoặt không ai chú ý, từ trong túi quần lấy ra một cái… bút máy dài bằng ngón tay, hạ bút giống như thần trợ, nhanh đến mức gần như khiến người ta chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh.



“Ngũ, ngũ thiếu, Kỳ đại sư đang làm gì vậy?” Bảo tiêu có chút há hốc mồm, hắn ta muốn hạ kính xe xuống nhìn rõ ràng hơn một ít, lại phát hiện cửa sổ xe giống như bị trục trặc, làm thế nào cũng không mở được.



Ánh mắt Sầm Bách Hạc rơi xuống chỗ góc tường, bóng người đội nắng gắt không ngừng viết viết vẽ vẽ kia, ở trong hẻm nhỏ yên tĩnh này có vẻ phá lệ quỷ dị, rồi lại phá lệ hài hòa.



Hết chương 22