Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 3 : Nhà có phúc

Ngày đăng: 22:38 21/04/20


Đối với người chân chính biết xem bói mà nói, xem chuyện lúc trước của người ta không tính là việc khó, khó chính là chuyện sau này. Bởi vì chuyện lúc trước đã phát sinh, là cố định không thay đổi, nhưng chuyện sau này còn có nhiều loại khả năng và biến cố, công lực không sâu, liền có khả năng lầm người lầm mình.



Về việc người khác tin thứ cậu nói hay không, cậu cũng không thèm để ý. Có thể nói cậu đều đã nói, người khác không để ở trong lòng, chính là chuyện của họ, dù sao tiền trao cháo múc, không thiếu nợ nhau. Chỉ có kẻ lừa đảo mới có thể sợ hãi người khác không tin họ, miệng lưỡi lưu loát, nói ra một đống lời dễ nghe, kết cục cuối cùng luôn là bảo người ta “của đi thay người”.



“Tiên sinh, xin lỗi, xin lỗi, con nít không hiểu chuyện, ” người mẹ kéo cậu con trai ra phía sau, không cho cậu ta nói chuyện, “Ngài tính tính cho nó, việc học, sự nghiệp, còn có hôn nhân gì đó của nó về sau.”



Kỳ Yến cười lắc lắc đầu: “Nữ sĩ, trước đó tôi đã nói, hai kiếp số lớn nhất đời này của lệnh lang đã qua, quãng đời còn lại sẽ không có đại tai đại nạn nữa.” Khi trẻ tuổi kiêu ngạo tự phụ, không phải vấn đề lớn gì, đứa nhỏ này mày thanh mắt tú, trong lòng có chính nghĩa, ngày sau lớn lên cũng sẽ không phải người đại gian đại ác.



Mẹ của cậu trai tuy rằng vẫn muốn biết càng nhiều hơn, nhưng nghe vị tiểu sư phụ nói con mình quãng đời còn lại đều sẽ sống rất tốt, trong lòng vẫn là rất cao hứng. Lưu loát từ trong ví tiền lấy ra năm tờ một trăm nguyên, hai tay dâng lên, “Đa tạ tiên sinh.”



Tiếp nhận số tiền kia, Kỳ Yến thấy cậu trai mím môi bộ dạng vẫn có chút không phục, không khỏi cười cười. Nụ cười này, khiến gương mặt có chút trẻ con của cậu thêm vài phần thần bí, “Phu nhân không cần khách khí như thế, lệnh lang ngày sau chắc chắn là một người đầy hứa hẹn.”



Sắc mặt cậu con trai có chút mất tự nhiên, hình như cũng hiểu được vừa rồi mình có chút không lễ phép, lúc mẹ con hai người chuẩn bị rời đi, cậu ta nhỏ giọng nói một câu “Ngại ngùng.”



Kỳ Yến khẽ cười một tiếng, đem tiền bỏ vào ví của mình: “Người trẻ tuổi, trong lòng có hoài nghi mới bình thường.”



Sắc mặt cậu con trai có chút đỏ lên, cúi đầu không nói gì.



“Phu nhân, nếu như không cần thiết, mong người nhà cô trong nửa tháng đừng đi về phía nam.” Kỳ Yến cầm lấy bảng gỗ nhỏ của mình, “Hẹn gặp lại.”



“A?” Mẹ của cậu trai ngơ ngác gật đầu, chờ sau khi Kỳ Yến đi xa, mới hoàn hồn, lần này bà thật sự gặp được cao nhân rồi ư?



Thân là người chi thứ của Sầm gia, từ nhỏ đến lớn bà chưa từng thiếu tiền tiêu, năm trăm đồng đối với bà mà nói, thật sự là chín trâu mất một sợi lông. Bình thường nhàn rỗi không có việc gì làm, bà liền thích xem loại văn chương linh dị thần quái, hiện tại tuy rằng người đã qua trung niên, cái yêu thích này cũng không có thay đổi. Vừa rồi lúc đi qua, bà thấy người trẻ tuổi này cầm một tấm bảng gỗ, còn viết cái gì thiết khẩu thần toán, ma xui quỷ khiến mà nghĩ để đối phương giúp con trai bà xem bói.



Nghĩ đến lời của vị tiên sinh trẻ tuổi kia, bà lấy điện thoại di động ra, gọi một cú điện thoại cho chồng mình, nghe ông ấy nói muốn đến phía nam công tác hai ngày, trong lòng mơ hồ có chút bất an, vì thế mở miệng phun một lời nói dối, giữ ông ấy lại.


Không có biện pháp, cái diện mạo của Kỳ Yến, thật sự là rất dễ dàng kích phát phụ tính mẫu tính của các bậc trưởng bối.



“Tiền Tiền, cậu theo tớ đi xung quanh nhìn xem, ” Vương Hàng kích động đứng lên, mắt đầy chờ mong nhìn Kỳ Yến, “Chúng ta bắt đầu xem từ trên lầu trước, hay là xem từ dưới lầu trước?”



“Trước tiên xem từ bên ngoài đi.” Kỳ Yến lễ phép cười cười với mẹ Vương, mới đứng lên nhìn nhìn ngoài cửa lớn, bài trí trong nhà làm có tốt hơn nữa, nếu vị trí không thẳng, cửa chính nghiêng lệch, như vậy hết thảy đều là phí công.



Đế đô chính là nơi tụ long, nhân khí tràn đầy, nói khái quát, chính là địa phương không tồi. Khi tiểu khu nơi Vương Hàng cư trú được xây sửa, hẳn là mời nhân sĩ chuyên nghiệp xem qua, cho nên cũng coi là một khối đất vượng, lại càng không phạm vào vấn đề thường thức là sai hướng đó.



Đi ra cửa biệt thự Vương gia, hai bên cửa là mặt cỏ và cây xanh rất đơn giản, cũng không có làm cái gì mà suối phun núi giả, thoạt nhìn hào phóng thoải mái, như thế rất giống cảm giác mà người Vương gia cho cậu. Cửa lớn tạo hình rộng lớn giản lược, hoa văn đơn giản, cũng không có làm tạo hình gập ghềnh cá tính gì, càng không vì phô bày giàu sang mà làm ra đồ trang trí đầu sư, đầu hổ gì đó.



“Tiền Tiền, cửa nhà tớ có vấn đề gì không?”



Kỳ Yến lắc lắc đầu: “Lòng dạ trống trải, nhà có phúc, không có vấn đề.”



“Vậy chúng ta đi xem bên trong đi?” Vương Hàng hơi có vẻ chân chó dẫn đường cho Kỳ Yến, rất có tư thế muốn Kỳ Yến đem trong trong ngoài ngoài nhà hắn khen một lần, hắn mới đủ yên tâm.



Có điều nhà mới vừa xem được một nửa, ba Vương liền nhận được một cuộc điện thoại, nhất định muốn dẫn Vương Hàng ra ngoài.



Thấy biểu tình ba Vương có chút nghiêm túc, Kỳ Yến biết đây không phải là việc nhỏ, chủ động đưa ra lời tạm biệt.



Vương Hàng ngại ngùng đưa Kỳ Yến đến trên xe, nhỏ giọng nói với cậu: “Nghe nói là có vị đại nhân vật vào bệnh viện, không ít người ở đế đô đều đi xum xoe.”



Ngay cả thân phận như nhà bọn họ, còn không biết có thể lộ diện trước mặt người ta hay không đâu.



Hết chương 3