Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 32 : Kẻ lừa đảo?

Ngày đăng: 22:38 21/04/20


Kỳ Yến quay đầu nhìn nhìn xe thể thao, lại nhìn nhìn vị trí mình đứng, mơ hồ vài giây, mới lấy điện thoại di động ra gọi 120.



Vừa rồi nếu cậu không đi, có phải liền xong rồi không?



Lạch cạch, lạch cạch.



Kỳ Yến nhìn dưới đáy xe bắt đầu không ngừng chảy dầu, phần đuôi xe cũng bắt đầu bay ra từng trận khói đặc, nhận mệnh thở dài, tiến lên mở cửa xe, kéo cô gái ngồi ở ghế phó lái tới bồn hoa bên cạnh. Ngay lúc cậu chuẩn bị di chuyển người ngồi ở ghế lái, phần đuôi xe lại bắt đầu toát lửa, phát ra tiếng xẹt xẹt xẹt xẹt, khiến cậu có loại cảm giác tùy thời sẽ nổ mạnh.



“Hưm.” Lúc này, người trẻ tuổi ngồi ở ghế lái lắc lắc đầu tỉnh lại, hắn quay đầu liếc mắt nhìn ra sau một cái, sợ tới mức muốn lao xuống xe, nào biết chân kẹt ở trong xe, làm thế nào cũng không nhổ ra được, hắn liền kêu to cứu mạng, chỉ thiếu không nước mắt giàn giụa.



Kỳ Yến nhìn bộ dạng hắn như vậy cảm thấy có chút gai mắt, tiến lên kéo cửa xe thể thao ra, kéo người trẻ tuổi ra bên ngoài: “Đừng kêu, nhanh đi xuống.”



Thấy có người tới cứu mình, người trẻ tuổi thiếu chút nữa cao hứng đến bật khóc, đại não đã mất đi năng lực tư duy bình thường, đối phương nói cái gì hắn liền dựa theo làm như thế đó, chờ hắn xuống xe rồi, vẫn còn một loại cảm giác không sờ được phương hướng, chỉ biết liều mạng bắt lấy ống quần ân nhân cứu mạng, đánh chết cũng không muốn buông tay.



Toàn thân hắn xụi lơ ngồi dưới đất, nhìn xe thể thao của mình sau vài tiếng nổ mạnh nặng nề, liền cháy đến chỉ còn lại có bộ khung, có loại cảm giác tìm ra lối thoát mừng như điên.



“Vị tiên sinh này, có thể buông tay không?” Kỳ Yến dùng tay túm quần, lo lắng nam nhân ngồi dưới đất kéo nó xuống.



“Ân cứu mạng, suốt đời khó quên, ân nhân…” Lúc này người trẻ tuổi mới chậm rãi quay đầu, sau khi thấy rõ tướng mạo Kỳ Yến, cả kinh kêu lên, “Kỳ đại sư?!”



Kỳ Yến cẩn thận đánh giá người trẻ tuổi mặc t-shirt hoa văn đầu lâu, quần rằn ri cùng với cái đầu nhuộm hai màu tím xanh lá này, cảm thấy hình như người này có chút quen mắt.



“Kỳ đại sư, tôi là Dương Đào nè, không lâu trước đây ngài còn xem phong thủy cho nhà tôi đó, ” Dương Đào lo lắng Kỳ Yến đã không còn nhớ rõ mình, còn ghé sát đầu vào một ít, “Ngài không nhớ rõ à?”



Ánh mắt bị cái đầu tóc hai màu xanh tím này chói đến có chút đau, Kỳ Yến lui về phía sau một bước, không mặn không nhạt gật đầu nói: “Dương tiên sinh, hóa ra là anh.” Đổi màu tóc, cậu thiếu chút nữa nhận không ra.



“Kỳ đại sư, vừa rồi nhờ có ngài, không thì tôi…” Dương Đào cảm thấy trên trán mình có giọt nước mưa rơi xuống, vươn tay hứng, liền nhìn thấy lòng bàn tay mình đỏ sẫm, tản ra mùi máu tươi.



“Máu…” Dương Đào nhìn lòng bàn tay mình, lại nhìn nhìn Kỳ đại sư biểu tình bình tĩnh, thân thể lung lay, rầm một tiếng ngã xuống đất.



Kỳ Yến nhìn Dương Đào ngã trên mặt đất, cùng với xe cứu thương đã chạy tới bên này, lần thứ hai nhận mệnh thở dài.



Trong bệnh viện, sau khi anh chị em Sầm gia xác nhận thân thể Sầm tam ca không thành vấn đề, liền để Tào Tĩnh Nghiên ở lại bệnh viện chiếu cố, bọn họ sợ lão gia tử sinh lòng nghi ngờ, trước hết rời đi.



Đi ra cửa thang máy, Sầm Bách Hạc thấy phía trước có một bóng người quen thuộc đi tới, vội tăng nhanh bước chân đuổi theo: “Tiền Tiền, tại sao cậu lại ở chỗ này?”



Không phải hơn một giờ trước cậu ấy đã chuẩn bị trở về nhà rồi sao, sao vẫn còn ở trong bệnh viện?



Kỳ Yến nhìn thấy Sầm Bách Hạc, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Tôi mới vừa ra khỏi bệnh viện, liền gặp được một vụ tai nạn xe cộ. Bởi vì là tôi gọi điện thoại cấp cứu, cho nên phải chạy đến bệnh viện với bọn họ một chuyến.” Đến hiện tại, cậu càng ngày càng hoài nghi tính chân thực của việc ông cụ nói cậu là mệnh quý nhân, có quý nhân nào xui xẻo như cậu, ra cửa liền gặp chuyện? Nói cậu là thể chất Conan thì còn không sai nhiều lắm, chẳng qua những người bị cậu gặp còn có thể cứu, bị Conan gặp thì chỉ có một con đường chết.




Kỳ Yến đi vào tiểu khu, nghe vài bác gái đang mắng một tra nam ngoại tình nào đó, có thể là hiện tại kết cục của tra nam không tốt lắm, nhóm bác gái mắng đến vô cùng giải hận.



Cậu nghe nghe, cảm thấy mắng rất có ý tứ, vì thế đứng ở tại chỗ hứng thú nồng đậm nghe một hồi, chỉ tiếc tốc độ chuyển đề tài của mấy bác gái quá nhanh, rất nhanh liền chuyển tới mấy loại đề tài mà cậu không có hứng thú như nhà ai sinh con thứ, con gái nhà ai không muốn lập gia đình.



Ngay lúc cậu chuẩn bị rời đi, chợt nghe một bác gái dùng giọng điệu thần bí nói: “Mấy bà có nghe nói không, chuyện ma quái ở tiểu khu Lục La đó, trong hai tháng này, đã có vài người nhảy lầu tự sát rồi.”



“Không phải nói đây là lời đồn thôi sao?”



“Cái gì mà lời đồn, đều là thật, ” bác gái tiết lộ tin tức rất bất mãn việc mình bị người ta nghi ngờ, lúc này lấy ra ví dụ chân thật làm chứng, “Một đứa cháu bà con xa của tui sống ở ngay tiểu khu đó đó, mấy ngày hôm trước còn hỏi thăm tui là quanh đây có phòng cho thuê thích hợp hay không, nó muốn dọn ra ngoài ở.”



“Chính là đứa cháu bà con xa làm giáo sư đại học của bà đó hả?” Một bác gái khác kinh ngạc nói, “Không phải cậu ta vừa dọn vào phòng mới không bao lâu sao?”



“Không có biện pháp, tiểu khu ầm ĩ ra nhiều chuyện như vậy, khiến cho lòng người hoảng sợ, rất nhiều người đều muốn dọn đi. Thằng cháu tui không tin việc này, chỉ có điều cháu dâu tui không yên tâm, ” bác gái lắc đầu thở dài nói, “Hai đứa thật vất vả dành dụm nửa đời người mua căn nhà đó, kết quả còn gặp loại chuyện này, mấy thương nhân bụng dạ đen tối đó thật là tàn nhẫn, nghe nói mảnh đất kia trăm năm trước là bãi tha ma, ai…”



Đối với dân chúng bình thường mà nói, mua được căn phòng rất không dễ dàng. Kết quả thật vất vả dọn vào ở còn gặp chuyện ma quái, cái này phải phiền lòng biết bao nhiêu?



Kỳ Yến không nghe tiếp nữa, cậu đi vào thang máy, nghĩ lại là cái tiểu khu Lục La kia. Đoạn thời gian trước khi cậu lướt diễn đàn bát quái, liền thấy có người nói về chuyện ma quái của tiểu khu này ở trên mạng, có điều không bao lâu sau, cái topic đó đã bị xóa bỏ, lúc ấy cậu tưởng bạn mạng cố ý truyền lời đồn để tìm cảm giác tồn tại, thật không ngờ chuyện đã phát triển đến bước này.



Đừng nên xem thường mức độ linh thông tin tức của nhóm bác gái tiểu khu, mấy bà ấy có thể dựa vào hai mắt sắc bén, tìm ra nằm vùng nước ngoài, tố giác minh tinh hít thuốc phiện, thậm chí còn có thể phát hiện danh nhân nào ngoại tình, quả thực chính là sự tồn tại như thần. Cho nên chuyện ma quái ở tiểu khu Lục La, tuy rằng khẳng định không có khoa trương như mấy bác gái truyền ra, nhưng mà cái tiểu khu này hẳn là có chút vấn đề.



Nếu như không có vấn đề, người trong tiểu khu này, vì cái gì phải bỏ căn phòng tốt đẹp không ở, nhất định muốn mang cả nhà dọn ra ngoài thuê phòng?



Có điều rất nhanh cậu liền không có thời gian đi suy xét vấn đề này, bởi vì cậu mới vừa đi ra khỏi thang máy, liền phát hiện có ba người đứng ở cửa nhà mình. Ba người này ăn mặc bình thường, tướng mạo cũng bình thường, từ đầu tới đuôi không có bất luận chỗ nào bắt mắt.



Sau khi nhìn ra điểm này, Kỳ Yến không tiếp tục đi lên, chỉ cảnh giác nhìn ba người.



“Kỳ tiên sinh, chúng tôi là thành viên của tiểu tổ nhân viên nhiệm vụ đặc biệt quốc gia, mạo muội quấy rầy đến ngài, vô cùng xin lỗi.” Nam nhân trung niên trong số ba người lấy ra một tấm thẻ, phía trên viết tên của hắn cùng với chức vị, còn có con dấu.



Kỳ Yến khó hiểu nhớ tới tin tức nhìn thấy đoạn thời gian trước, có người tự xưng là đại sứ ngoại giao liên hiệp quốc, muốn tới Hoa quốc thị sát công tác, người này còn lấy ra giấy chứng nhận để chứng minh tính chân thực của thân phận, hình thức vô cùng tương tự như hiện tại.



Nghĩ vậy, cả người cậu đều không ổn, nhìn mấy người tự xưng là tiểu tổ nhân viên nhiệm vụ đặc biệt này, giống như đang nhìn ba kẻ lừa đảo không có chỉ số thông minh.



Tưởng cậu ngu hả? Từ nhỏ quốc gia đã giáo dục cậu, phải tin tưởng khoa học, phản đối phong kiến mê tín, làm sao có thể xây dựng tiểu tổ nhân viên nhiệm vụ đặc biệt, hơn nữa cái tên còn không khí phách như thế.



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:  tiểu Tiền Tiền: chưa từng thấy qua kẻ lừa đảo không thông minh như vậy!



Hết chương 32