Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 35 : Báo ứng

Ngày đăng: 22:38 21/04/20


Căn phòng quỷ dị an tĩnh lại, Lương Phong lo lắng em gái chịu không nổi loại đả kích này, khẩn trương nhìn về phía cửa phòng bếp.



Lương Vân đứng ở đó, biểu tình trên mặt còn mang theo mờ mịt và không thể tin, dường như còn không biết vì cái gì vị hôn phu mình lại rống to với anh trai mình, cô cởi tạp dề bên hông xuống, trầm mặc đi đến phòng khách, ánh mắt đảo qua trên mặt ba người, cuối cùng ngồi xuống bên cạnh Lương Phong, nhìn về phía Chu Văn Hàn: “Văn Hàn, anh làm sao vậy?”



Chu Văn Hàn tức giận chỉ vào Kỳ Yến: “Vân Vân, đại sư này đến tột cùng là em mời đến từ đâu vậy, cậu ta có bản lĩnh hay không anh không nhìn ra, nhưng mà nói hươu nói vượn thì ngược lại có bản lĩnh, anh đường đường tốt nghiệp đại học danh giáo, không làm ra được việc hèn hạ như vậy!”



Lương Vân quay đầu nhìn Kỳ Yến, dường như muốn biết cậu nói cái gì.



Chỉ tiếc thái độ ác liệt của Chu Văn Hàn căn bản không kích thích được Kỳ Yến, cậu chậm rì rì uống một ngụm nước, “Tôi bất quá chỉ nói một câu là gần đây Chu tiên sinh mệnh phạm hoa đào, Chu tiên sinh liền giận thành như vậy, này thật đúng là…”



Cậu buông tách trà xuống, một tiếng cạch vang lên, như là gõ vào trái tim mọi người.



“Dù là người đã kết hôn, cũng có khả năng phạm hoa đào, hoa đào trêu chọc anh, cũng không phải muốn anh tiếp nhận đóa hoa đào này, Chu tiên sinh kích động như vậy làm gì?” Kỳ Yến cười nhạo một tiếng, lười biếng nói, “Không biết còn tưởng rằng anh làm chuyện gì chột dạ, dựa vào rống to để che giấu đó.”



“Cậu…” Sắc mặt Chu Văn Hàn có chút không được tự nhiên, hắn quay đầu thật cẩn thận đánh giá biểu tình Lương Vân, phát hiện trên mặt bạn gái đã không còn ý cười, nhăn mặt khiến hắn nhìn không rõ vui giận.



“Kỳ đại sư, xin lỗi, Văn Hàn không hiểu quy củ, nói chuyện có chỗ đắc tội ngài, mong ngài không lấy làm phiền lòng, ” Lương Vân không nói chuyện với Chu Văn Hàn, ngược lại trịnh trọng giải thích với Kỳ Yến, “Mong ngài tiếp tục nói.”



Kỳ Yến mỉm cười nói: “Không sao, tôi hiểu đây gọi là thẹn quá thành giận.” Cậu nhìn Lương Phong mang biểu tình không tốt lắm, “Lương tiểu thư cô ăn ngay nói thật, căn nhà này Chu tiên sinh thật sự ra bốn mươi vạn à?” Cậu nói gia cảnh Chu Văn Hàn bình thường là nói khách khí, trên thực tế nhìn từ tướng mạo Chu Văn Hàn, ở trên hắn có ít nhất ba anh chị, mà một người trong đó còn là tàn tật, mà gia cảnh từ nhỏ hẳn là vô cùng bần hàn.



Ba năm trước đây, hai người bọn họ tốt nghiệp hẳn là không quá hai năm, đừng nói Chu Văn Hàn không có bao nhiêu tiền gửi, trong nhà hắn có phải thiếu nợ hay không vẫn là khó nói, hắn làm sao có thể lấy ra bốn mươi vạn?



Lương Phong không phải kẻ ngốc, nghe Kỳ Yến hỏi câu này, liền biết năm đó em gái làm việc ngốc gì, hắn nhìn Lương Vân thật sâu, cuối cùng chỉ bất đắc dĩ thở dài một tiếng.



Nói dối bị vạch trần, trên mặt Lương Vân có chút xấu hổ, cô há mồm muốn giải thích, ước chừng cũng biết mình bị ngốc, cho nên một câu cũng nói không nên lời, thậm chí không dám đối diện với ánh mắt của Lương Phong.



Không có lòng dạ quản chuyện nhà người khác, Kỳ Yến cũng không thèm nhìn tới biểu tình của anh em hai người, nói thẳng: “Trên thực tế, gần đây Chu tiên sinh không chỉ phạm hoa đào, mà còn có vận con nối dòng. Có điều tôi nhìn tướng mạo Lương tiểu thư, cũng không giống dáng vẻ có đứa nhỏ.”



Ông!



Lương Vân cảm thấy đại não mình giống như bị cái gì đánh trúng, trong đầu ngoại trừ vang ong ong, cái gì cũng không nghĩ ra được.



“Rầm!” Lương Phong vốn còn nhã nhã nhặn nhặn ngồi trên ghế sa lông, trong chớp mắt liền nhảy vọt lên, nắm cổ áo Chu Văn Hàn mấy quyền hạ xuống, đánh cho Chu Văn Hàn bụm mặt ngao ngao kêu to, quả thực không có chút lực đánh trả.



Kỳ Yến: …



Tốc độ ra tay cũng quá nhanh rồi, cậu còn chưa kịp nói xong đâu. Quay đầu nhìn Lương Vân, cô còn ngồi ngơ ngơ ngác ngác, giống như người kêu ngao ngao thảm thiết không phải vị hôn phu cô, mà là một con lừa hoa tâm không có quan hệ với cô.



Sau khi Lương Phong hung hăng đánh Chu Văn Hàn mấy quyền, mới ném hắn ta vào góc tường, phủi phủi tay áo sơmi mình, mặt không đỏ thở không gấp ngồi lại chỗ cũ.



Chu Văn Hàn ngã trên mặt đất mơ hồ vài giây, mới lấy điện thoại di động ra ồn ào nói muốn báo cảnh sát.



“Tôi cũng thấy báo cảnh sát không tồi đâu, dù sao thì việc này còn có nghi án lừa gạt, ” Kỳ Yến nói với Lương Phong, “Căn nhà này hiện tại có giá trị khoảng ba trăm vạn, dựa theo kim ngạch này…” Cậu liếc Chu Văn Hàn chỗ góc tường, đối phương rút lại đầu ngón tay ấn di động.




“Anh, làm sao vậy?” Lương Vân đã bình phục cảm xúc chú ý tới biểu tình của anh trai không thích hợp, liền ân cần hỏi một câu.



“Chờ một lát ông chủ của bọn anh muốn lại đây ăn cơm, chúng ta làm đồ ăn đủ không?”



“Em làm rất nhiều, yên tâm đi, ” Lương Vân cười cười, “Thật không ngờ Sầm ngũ gia cũng tới nhà nhân viên ăn cơm, cảm giác rất bình dân.”



Lương Phong: ha hả, hắn cũng thật không ngờ ông chủ có lúc bình dân như vậy.



Chu Văn Hàn cảm thấy hôm nay mình phá lệ xui xẻo, sau khi ra cửa tiểu khu, hắn đợi hơn nửa giờ cũng không có một chiếc taxi đi ngang qua, thật vất vả hẹn được một chiếc xe trên phần mềm gọi xe, nào biết đối phương nửa ngày không đến, mình bất quá chỉ gọi điện thoại thúc giục hai câu, còn bị đối phương mắng một trận.



Khi tới giữa trưa, mặt trời càng ngày càng gắt, hắn nóng đến mức toàn thân có chút bực bội.



Xa xa nhìn thấy một chiếc Maybach màu đen chạy đến bên này, biển số xe màu vàng đâm vào mắt người phát đau. Cho đến khi chiếc Maybach có giá trị hơn ngàn vạn này lái vào tiểu khu, Chu Văn Hàn mới thu hồi ánh mắt cực kỳ hâm mộ.



Hắn quay đầu phát hiện rốt cuộc có một chiếc xe taxi lái lại đây, vội vẫy tới ngồi lên.



Lương Vân nhận được một cuộc điện thoại, dãy số thực xa lạ, nhưng mà người ở đầu kia điện thoại tự xưng là cảnh sát giao thông, nói bạn trai cô bị tai nạn xe cộ, mặc dù không nguy hiểm tánh mạng, nhưng mà có khả năng tàn tật, hiện tại yêu cầu cô lấy tiền đến bệnh viện làm thủ tục.



“Ngại ngùng, ngài gọi nhầm rồi, bạn gái của Chu tiên sinh đang mang thai ở nhà, tôi và hắn đã sớm chia tay.” Lương Vân cúp điện thoại, mở nắp nồi ra, dùng thìa múc đầu gà bên trong ra, ném vào trong túi rác.



Hiện tại trong nhà đã không còn ai thích gặm đầu gà mông gà, cô còn giữ cái này làm chi.



“Vân Vân, làm sao vậy?” Lương Phong quay đầu hỏi cô, “Ai gọi điện thoại tới?”



“Không có việc gì, gọi nhầm thôi.” Lương Vân ấn nút tắt máy, quản hắn gãy chân hay là đứt tay, có quan hệ gì với cô?



Cô xoa khóe mắt đỏ lên một lần nữa, tận lực khiến vẻ mặt của mình thoải mái tự tại một chút.



Lương Phong nghe cô nói như vậy liềm không hỏi thêm nữa, vừa vặn lúc này vang lên tiếng chuông cửa, hắn xoay người đi ra khỏi phòng bếp, mở cửa.



Đầu kia di động, cảnh sát giao thông nhìn thông báo kết thúc trò chuyện, đầu óc có chút không xoay kịp, số điện thoại này, trong di động của người bị thương ghi chú là thân mến, kết quả gọi qua đối phương lại nói đã chia tay, còn nói bạn gái chân chính đã mang thai, thật sự là kỳ quái.



Hắn đang khó xử, di động vang lên, hiển thị cuộc gọi là đồng nghiệp, sau khi hắn nhận, bên kia điện thoại liền truyền đến một giọng nữ khóc nức nở, mở miệng chính là thân mến.



Cảnh sát giao thông nói với đối phương, chủ nhân di động bị tai nạn xe cộ, không biết bên kia nói gì đó, rất nhanh liền cúp điện thoại.



Bạn gái cũ ghi chú là thân mến, bạn gái hiện tại ghi chú là đồng nghiệp…



Xem ra lại là một vở tuồng ân oán.



Hết chương 35