Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 58 : Bị dọa à?

Ngày đăng: 22:39 21/04/20


“Cái kia…” Kỳ Yến mới vừa mở miệng, ánh mắt mọi người trong phòng xoạt xoạt nhìn về phía cậu, điều này khiến cậu không thể không thẳng lưng, làm cho mình thoạt nhìn đứng đắn một chút, “Khụ, tôi chỉ là muốn hỏi một chút, trong những người này, có thể có người không cẩn thận đem tin tức tiết lộ ra ngoài hay không?”



“Cái này cũng có khả năng, ” ở phương diện xem tướng, Hư đạo trưởng vô cùng thông thạo. Người từng được ông xem tướng, gần như không có một ai nói không chính xác. Ông quét tới quét lui trước măt những người biết chuyện này, cuối cùng vươn tay chỉ chỉ một người ở giữa, “Cậu đi ra.”



Hướng Cường bị điểm danh kích động nhìn về phía Hư đạo trưởng, không ngừng xua tay: “Hư đạo trưởng, tôi không có…”



“Biết không phải cậu, ” Hư đạo trưởng đưa tay ý bảo hắn đứng sang một bên, “Đến bên cạnh ngồi.”



Sau đó Hư đạo trưởng lại chỉ vài người ra, người vốn được gọi tới, bây giờ chỉ còn lại có hai người đứng. Bả vai hai người này phát run, trán xuất mồ hôi, dù bây giờ là một người không biết xem tướng, cũng có thể nhìn ra bọn họ đang chột dạ.



“Lão đạo ta chỉ biết xem tướng, cái khác không biết, còn lại liền giao cho Triệu đội và Cao đội xử lý, ” Hư đạo trưởng uống một ngụm trà, mang gương mặt sâu không lường được nói, “Hiện tại việc cấp bách là, ăn sáng trước.”



Cái đề nghị này được mọi người nhất trí khen ngợi, Sầm Bách Hạc nhìn các đại sư… đặc biệt độc hành trong lời đồn, cảm thấy dường như mình có chút không thích ứng.



Bữa sáng chuẩn bị thực phong phú, các loại khẩu vị các loại phong cách, tràn đầy một bàn lớn, sau đó Sầm Bách Hạc liền nhìn thấy các đại sư đủ tuổi để làm ông nội bà nội hắn, giống như con nít chọn món mình thích ăn.



Kỳ Yến tay mắt lanh lẹ chọn ra bữa sáng hợp khẩu vị cho cậu và Sầm Bách Hạc, quay đầu thấy ánh mắt Sầm Bách Hạc có chút dại ra, đem một hộp sữa chua không có bất luận nhãn hiệu gì đặt tới trước mặt hắn, “Mấy đồ ăn này đều là cống phẩm đặc biệt mà cấp trên cố ý an bài, bình thường có tiền cũng ăn không được, anh nếm thử.”



Nhìn hai mắt Kỳ Yến lòe lòe tỏa sáng, Sầm Bách Hạc cũng không nói từ nhỏ mình đã thường xuyên ăn mấy cái này, tiếp nhận sữa chua cắm ống hút vào uống một hơi: “Uống rất được.”



“Có phải cảm thấy mấy đại sư đó không giống trong tưởng tượng của mình không?”



“Quả thật có hơi khiến tôi kinh ngạc, ” Sầm Bách Hạc ý vị sâu xa nhìn Kỳ Yến một cái, “Có điều cẩn thận suy nghĩ một chút, cũng không phải khiến người ta khó có thể tiếp thu như vậy.”
Buổi sáng thức dậy, Kỳ Yến phát hiện Sầm Bách Hạc mọc ra hai vành mắt đen, quan tâm hỏi: “Có phải không quen ngủ hai người hay không? Nếu không đêm nay tôi đi chen với Triệu đại sư, một mình anh ngủ?”



“Không phải, ” sau khi Sầm Bách Hạc nói ra miệng hai chữ này, nhận thấy mình nói có chút gấp, vì thế thả chậm tốc độ nói, “Tối hôm qua tôi mơ thấy có người vẫn luôn đuổi theo tôi, cho nên không ngủ ngon cỡ nào.”



“Ác mộng à?”



Sầm Bách Hạc biểu tình quái dị gật gật đầu.



“Không đúng, ” Kỳ Yến nhìn một vòng trong phòng, “Phong thủy phòng này rất tốt, mệnh cách anh lại tốt như vậy, sao lại gặp loại ác mộng này?” Cái này giống như cá bị ngập nước, thật sự rất làm cho người ta kinh ngạc.



“Có thể là hai ngày gần đây tiếp xúc quá nhiều sự vật mới lạ, tôi tâm thần không yên mới nằm mộng, ” Sầm Bách Hạc thấy Kỳ Yến thiếu chút nữa liền muốn kiểm tra dưới thảm trải sàn xem có lá bùa nào kỳ quái hay không, vội hỏi, “Sao cậu lại đi chân không, mau mang giày vào.”



“Đạp trên thảm trải sàn rất thoải mái, không mang giày cũng không lạnh, ” Kỳ Yến cúi đầu tìm được một chiếc dép lê dưới giường, “Còn một chiếc đâu?”



“Này, ” Sầm Bách Hạc nhặt lên một chiếc dép lê khác ở bên chân giường, đi đến trước mặt Kỳ Yến, xoay người đặt bên chân cậu.



Lúc này, hắn nhìn thấy chân trái Tiền Tiền có một chút kỳ quái, thế mà lại không có ngón út. Hơn nữa ngón chân này không giống như là bị ngoại lực thương tổn chặt đứt, mà là bẩm sinh không có. Cơ mà tuy rằng so với người bình thường thiếu một ngón chân, nhưng mà chân Tiền Tiền lại tuyệt đối không khó coi, ngược lại có loại mỹ cảm khôn kể.



“Bị dọa à?” Kỳ Yến thấy Sầm Bách Hạc nhìn chằm chằm chân mình, cho rằng hắn đang sợ hãi chân mình, vì thế hơi hơi dời cái chân sau một chút, vừa vặn che khuất bàn chân trước.



Hết chương 58