Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng
Chương 72 : Đi về cõi tiên
Ngày đăng: 22:39 21/04/20
Lời không hợp ý thì nửa câu cũng là nhiều, sau khi Kỳ Yến và anh em Viên gia nói không được mấy câu, liền vẻ mặt áy náy nói: “Ngại ngùng, tôi còn có một số việc phải làm…”
“Kỳ đại sư có việc, chúng tôi đây liền không quấy rầy.” Viên Thành giành trước Viên Bằng mở miệng, “Xin ngài trên đường cẩn thận.”
“Tôi sẽ, cám ơn.” Kỳ Yến nhìn Triệu Chí Thành và Hướng Cường một cái, ý bảo bọn họ đi theo.
Kỳ Yến mới vừa cùng Triệu Chí Thành ngồi xe ra ngoài, liền thấy trước xe sau xe có mấy chiếc xe đi theo bảo hộ bọn họ, cậu nhíu mày, “Mấy…”
“Mấy chiếc đó là người của cục quốc an chúng tôi, ” Triệu Chí Thành cười khổ nói, “Nếu không phải bởi vì chuyện Tiền đại sư cần ngài, chúng tôi thật không muốn lúc này mang ngài ra ngoài.” Tuy rằng nói bởi vì chuyện ngày hôm qua, thế lực sau lưng đế đô sẽ trở nên chân tay co cóng, nhưng nếu mấy đại sư này thật sự xảy ra vấn đề gì, bọn họ gánh vác không nổi.
Kỳ Yến nhớ tới ngày hôm qua hai người này còn nhắc nhở cậu tốt nhất không cần ra ngoài, liền hiểu rõ gật đầu.
Chỉ sợ ngay cả thái độ kiên quyết dẫn cậu đến Sầm gia của Bách Hạc trước đó, cũng là để bảo hộ cậu.
“Kỳ thật…” Kỳ Yến nhìn ngoài cửa sổ xe, “Tôi cảm thấy các anh càng hưng sư động chúng, người khác lại càng dễ dàng chú ý được các anh để ý cái gì.”
“Kỳ đại sư xin yên tâm, hiện tại phàm là đại sư có chút danh khí, chúng tôi đều an bài nhân viên liên quan bảo hộ, ngài không phải trường hợp đặc biệt, ” Triệu Chí Thành nói, “Sau khi chuyện trấn Vương Hương giải quyết, tổ chức chúng tôi vẫn luôn không dám biểu hiện quá mức coi trọng ngài, người biết một chút nội tình, phần lớn đều cho rằng chủ lực giải quyết việc này là tám vị đại sư khác, ngài chỉ là…”
“Tôi chỉ là nhân tiện, đúng không?” Kỳ Yến cũng không để ý cái này, “Tôi biết các anh là vì bảo hộ tôi, tôi không để ý chút hư danh ấy.”
Triệu Chí Thành ở trong lòng thở phào một hơi, hắn chỉ sợ Kỳ đại sư hiểu lầm dụng ý của bọn họ, đến lúc đó ngược lại không tốt.
Kỳ Yến nhíu mày, nếu trừ nhân viên bên trong, những người khác đều không biết việc trấn Vương Hương là cậu lập công lớn, như vậy Viên Sùng An đến tột cùng là từ chỗ nào biết tin tức? Kỳ quái nhất chính là, vì cái gì ông ta không thể chờ đợi được chạy đến Sầm gia tìm cậu, đây không phải là nói cho cậu biết, người Viên gia biết nội tình à?
Nếu Viên Sùng An ngu ngốc như vậy, làm sao có thể xử lý Viên gia tốt như vậy?
“Rầm!” Viên Bằng hung hăng đóng sầm cửa xe, trên mặt là cáu giận và xấu hổ che giấu không được.
“Anh, anh làm sao vậy?”
Nhưng mà cẩn thận ngẫm lại, hình như cũng không có gì kỳ quái, đại nhân vật giống như Tiền đại sư, có mấy thứ pháp khí nổi danh cũng là bình thường.
“Đây là cái gì?” Dù Sầm Bách Hạc là người thường không hiểu huyền thuật, cũng có thể cảm nhận được khí tức ôn hòa trên người ba món đồ vật này, giống như sau cơn mưa mùa xuân, khiến người ta thân tâm thư sướng.
“Cái này cho anh, ” Kỳ Yến đem ngọc hồ lô bỏ vào trong tay Sầm Bách Hạc, “Đặt nó cạnh đầu giường anh, không chỉ có thể ích khí dưỡng thân, còn có thể phù hộ phúc lộc song toàn.”
Sầm Bách Hạc thấy vẻ mặt Kỳ Yến có chút suy sụp, vì thế ngoan ngoãn thu lấy ngọc hồ lô.
Hai ngày sau, tiểu tổ đặc biệt truyền đến tin tức, bắt được một số nhân viên khả nghi, bởi vì có quần chúng nhiệt tình báo cáo, những người này cả ngày thần thần bí bí tránh ở trong phòng không đi ra, còn thường xuyên có người kỳ quái đến tìm bọn họ, quần chúng nhiệt tình lo lắng những người này là gián điệp nước ngoài phái tới, cho nên trộm báo cảnh sát.
Sau khi Kỳ Yến biết được chuyện này, nhất thời có chút dở khóc dở cười, tuy rằng chưa có bắt lấy BOSS phía sau màn, nhưng mà lúc này đây khẳng định khiến người làm chủ phía sau màn đại thương nguyên khí, không chừng tổ chức nhân vật phản diện đó đang giận đến giơ chân.
Có điều bọn họ cũng không cao hứng được mấy ngày, một tin dữ liền truyền đến chỗ Kỳ Yến.
Tiền đại sư đi về cõi tiên.
Lúc Triệu Chí Thành cố ý đem tin tức này nói cho Kỳ Yến, trên mặt Kỳ Yến lộ ra cảm xúc khổ sở, nhưng một chút cũng không ngoài ý muốn. Có lẽ Tiền đại sư biết tình huống thân thể mình, mới đem ba pháp khí thiên kim khó cầu này đưa cho cậu.
“Tiền Tiền?” Sầm Bách Hạc thấy sau khi Kỳ Yến nghe nói tin tức, liền ngồi ngơ ngác, lo lắng cậu thương tâm quá độ, liền vươn tay vỗ vai cậu.
“Tôi không sao, ” Kỳ Yến lắc lắc đầu, để Sầm Bách Hạc không cần lo lắng cho mình, cậu nhìn về phía Triệu Chí Thành mặc đồ đen, “Khi Tiền đại sư đi về cõi tiên, thống khổ không?”
“Không, lão nhân gia là cười rời đi.”
“Vậy là tốt.” Kỳ Yến cười, “Người sống một đời, có thể cười lên tiên, coi như là việc may mắn.”
Hết chương 72