Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng
Chương 80 : Kỳ đại sư cũng quá trì độn
Ngày đăng: 22:39 21/04/20
Dì Trương đứng ở trong phòng chân tay luống cuống, dì cảm giác được ánh mắt chủ nhà nhìn dì không hề có nhiệt độ, ngay cả Kỳ đại sư trước đây cười tủm tỉm với dì, trên mặt cũng không có bất luận biểu tình gì.
Sầm Thu Sinh đứng lên, nhìn chị Trương đeo còng tay, không nói một lời đi ra ngoài. Để lại vợ chồng Sầm tam ca và Kỳ Yến Sầm Bách Hạc ở trong phòng, cảnh sát đứng ở cửa nhìn người Sầm gia sắc mặt không tốt, nhịn không được có chút đồng tình bọn họ. Đêm qua, người Sầm gia mới vừa cố ý gọi điện thoại cho bọn họ, bảo bọn họ giúp đỡ lưu ý một người mất tích tên Tôn Long, kết quả hôm nay liền phát hiện mẹ Tôn Long lại tính toán bắt cóc đứa nhỏ nhà bọn họ.
Loại chuyện này ai gặp được cũng sẽ ghê tởm, Sầm gia không nương theo quyền thế gây sức ép cho chị Trương, đã là bọn họ phúc hậu.
“Tôi, tôi không có cách nào, ” môi dì Trương không ngừng run run, “Con của tôi ở trên tay bọn họ, nếu tôi không đồng ý, bọn họ sẽ giết nó.”
“Vậy chị có nghĩ tới hay không, Đoàn Đoàn rơi vào tay những người này sẽ có kết cục gì?”
“Mấy người có tiền như vậy, có năng lực quen biết nhiều đại nhân vật như vậy, nhất định có thể cứu Đoàn Đoàn trở về, chỉ là tiểu Long không giống, nếu tôi không quản nó, nó liền mất mạng.” Dì Trương khóc lóc kể lể nói, “Tôi cũng là không có biện pháp, xin lỗi…”
“Chị đừng nói xin lỗi, hai chữ kia nhẹ như lông hồng, Sầm gia chúng tôi nhận không nổi, ” Sầm tam ca lạnh mặt nói, “Hiện tại chị bắt cóc chưa toại, pháp luật nên phán như thế nào liền phán như thế đó, Sầm gia chúng tôi sẽ không can thiệp, nhưng mà sẽ không cầu tình cho chị.”
“Tam thiếu, ” dì Trương quỳ gối trước mặt bọn họ, “Van cầu mọi người buông tha tôi đi, tiểu Long không có tôi phải làm như thế nào?”
“Chị liên lụy chính là án hình sự, có quan hệ gì với việc chúng tôi buông tha chị hay không?” Biểu tình của Sầm tam ca lạnh hơn, “Sau khi chị nhận được tin bọn bắt cóc uy hiếp, việc nên làm là báo cảnh sát, mà không phải lấy đứa nhỏ Sầm gia chúng tôi đi đổi con của chị.”
“Chỉ là con tôi mất tích lâu như vậy, cảnh sát cũng không tìm được nó, báo cảnh sát có ích lợi gì?!” Cảm xúc dì Trương kích động nói, “Nếu tôi không đưa Đoàn Đoàn cho bọn họ, bọn họ liền giết con tin, tôi gánh không nổi! Tôi biết tôi có lỗi với mọi người, chỉ là tôi không có lựa chọn khác.”
“Chị đã không có lựa chọn khác, chúng tôi đây cũng không có lựa chọn khác, ” Kỳ Yến vẫn luôn không mở miệng không thể nhịn được nói, “Chị thân là một người mẹ, lại muốn đi thương tổn một cặp mẹ con khác, nói nhiều lý do như vậy, đơn giản là hai chữ ích kỷ. Nỗi khổ của chị, nỗi đau của chị, chúng tôi không có hứng thú, chị không cần nói nữa.”
“Kỳ tiên sinh, ” dì Trương thấy ngay cả Kỳ Yến đã giúp dì đều nói như vậy, nhất thời mặt như tro tàn, lẩm bẩm nói, “Vì sao mấy người đều không nguyện ý giúp tôi, vì sao?”
Kỳ Yến từ trên người dì thấy được rất nhiều cảm xúc, nhiều nhất không phải áy náy, mà là hận và không cam lòng. Cậu mặt không đổi sắc dời đi tầm mắt mình, có chút may mắn đêm qua mình không có nói cho dì biết sự thật Tôn Long đã chết. Bởi vì dì ấy sẽ không chỉ không tin tưởng, còn sẽ hận cậu nói hưu nói vượn, đến sáng hôm nay, vẫn sẽ lựa chọn mang Đoàn Đoàn đi.
Lòng người thật là kỳ quái, rõ ràng bình thường chị Trương ôn nhu lại hòa ái, chỉ là khi đề cập đến bản thân mình, lại trở nên vô hạn ích kỷ, vì chính mình mà có thể không nhìn pháp luật, không nhìn tất cả.
Hiện tại Bách Hạc càng ngày càng chơi không vui, hơn nữa con cưng cái gì, thật sự là rất mất mặt. Trong lớp đại học của cậu có một bạn học từ tỉnh Thục tới, ghi chú cho bạn gái trong di động của hắn chính là “con cưng”, nghe nói ở tỉnh Thục khi tình nhân nói giỡn, liền gọi người yêu như vậy.
Có điều nhìn bộ dạng nghiêm trang chững chạc của Bách Hạc, hẳn là không biết loại tập quán này, cậu vội ho một tiếng: “Thôi, không náo loạn với anh nữa.”
Sầm Bách Hạc: không, vẫn có thể náo loạn, nhất là sau này ở một thời điểm nào đó, gọi hắn là ba ba cũng rất không tồi.
Rốt cuộc lúc ăn cơm, đồ ăn đặt ở trước mặt Kỳ Yến quả nhiên tất cả đều là thanh đạm có lợi cho vết thương, cậu buồn bực nuốt hai bát cơm, uống một bát canh, cảm thấy khẩu vị hôm nay cực kỳ không xong.
“Xế chiều hôm nay đừng đi ra ngoài, ” Sầm Bách Hạc vừa mặc áo khoác, vừa nói với Kỳ Yến, “Nếu có người tìm em, liền bảo bọn họ tới nhà, em đừng trực tiếp ra ngoài.”
“Ừm.” Kỳ Yến ngoan ngoãn gật đầu, ngồi ở trên ghế sô pha lật tạp chí.
“Có việc điện thoại cho tôi, ” Sầm Bách Hạc đi tới cửa lại quay đầu lại nhìn Kỳ Yến ngồi phịch ở trên ghế sô pha lười biếng, “Đừng ăn bậy đồ vật, tôi đã nói qua với người ở phòng bếp, không được làm cho em đồ ăn vặt khẩu vị nặng.”
Kỳ Yến biết Sầm Bách Hạc đây là quan tâm mình, cho nên chỉ có thể ngoan ngoãn gật đầu, chẳng qua vẫn là miệng tiện nói: “Biết rồi, ba ba Bách Hạc, anh nhanh đi làm đi.”
Sầm Bách Hạc không giận ngược lại cười, ánh mắt xinh đẹp của hắn nhìn quét một lần trên mặt Kỳ Yến, sau đó mang theo một nụ cười kỳ quái ra cửa.
Kỳ Yến sờ sờ mặt, cảm thấy giống như có chỗ nào đó kỳ kỳ quái quái.
Sầm tam ca đứng ở chỗ rẽ cầu thang đem cuộc nói chuyện của hai người nghe được nhất thanh nhị sở, luôn cảm thấy giống như có cái gì đó lạnh lẽo vỗ vào trên mặt hắn.
Kỳ đại sư đây cũng quá trì độn, bạn tốt nhà ai lại ở chung như vậy?
Hết chương 80