Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 86 : Làm sao có thể hiểu lầm

Ngày đăng: 22:39 21/04/20


Kỳ Yến kinh ngạc nhìn về phía Viên Bằng: “Viên đại thiếu anh đây là đang nói giỡn hả?”



Viên Bằng vẻ mặt mờ mịt, lời này là có ý gì?



“Thân thích nhà các anh làm chuyện đắc tội tôi, tôi cũng không phải Bồ Tát, vì sao anh lại cảm thấy tôi sẽ đáp ứng cái gọi là một chuyện muốn nhờ của anh?” Kỳ Yến để người hầu giúp cậu cất thịt khô và đồ chua, cười như không cười nói, “Đã sớm nghe nói Viên gia làm việc có kiên nhẫn, mới có thể tạo ra gia nghiệp lớn như vậy. Bọn tôi tuổi trẻ, tính tình lớn, chịu không nổi uất ức, cho nên chuyện mấy người nhờ tôi làm, hiện tại tâm tình tôi không tốt không muốn làm, mấy người mời cao nhân khác đi.”



Sắc mặt Viên Bằng triệt để trầm xuống, “Kỳ đại sư lời này, cũng quá bất cận nhân tình rồi.”



“Chúng ta lại không có nhân tình gì, có cái gì mà xa hay không (“cận” là gần), ” Kỳ Yến nhịn không được cười nói, “Nếu không phải e ngại mặt mũi Sầm bá phụ, những lần trước mấy người tới, tôi đã không gặp nhà mấy người rồi. Tôi đã sớm nói, con người của tôi làm việc chú ý duyên phận, nhà mấy người không có duyên phận với tôi, chuyện nhìn âm trạch điểm long huyệt này, vãn bối năng lực không đủ, vẫn là không nhúng tay vào.”



Kỳ Yến nói đến nước này, tương đương trực tiếp xé rách mặt với Viên gia, toàn bộ đế đô người dám xé rách mặt với Viên gia không nhiều lắm, xé đến không hề cố kỵ như Kỳ Yến lại càng ít đến đáng thương, xếp phía trước cậu chỉ có một người, chính là Sầm Bách Hạc.



Dù Viên Sùng An có thể nhịn nữa, hiện tại bị một tiểu bối khiến cho xấu hổ như thế, ông ta giận đến bật cười, “Tốt tốt tốt, không hổ là Kỳ đại sư niên thiếu nổi danh, nói chuyện làm việc chính là nắm chắc như thế.” Ông ta đứng lên, nhìn Sầm Thu Sinh giống như lão tăng nhập định, “Lão Sầm, ông ngược lại chiếu cố vị Kỳ đại sư này nhỉ.”



Lời này tương đương là đang hỏi thái độ Sầm Thu Sinh, nếu Sầm gia không nhúng tay vào, Viên gia bọn họ sẽ không nuốt cơn giận này xuống. Sầm Bách Hạc sinh ra đã là thiên chi kiêu tử, bọn họ cũng không muốn thật sự huyên náo đến mức túi bụi với Sầm gia.



“Lão Viên, lời này ông nói như thế nào vậy, ” Sầm Thu Sinh nâng nâng mí mắt, vẫn như cũ là bộ dạng mỉm cười, “Kỳ đại sư chính là khách quý Sầm gia chúng tôi, chỗ nào cần chúng tôi chiếu cố.”



Ngay cả Kỳ đại sư mà Sầm gia chúng tôi coi là khách quý, Viên gia các ông cũng muốn động đến, cũng phải ngẫm lại xem có bản lãnh này hay không.



Quan hệ của Sầm gia và Viên gia, những năm trước coi như tốt, hiện giờ hậu bối Sầm gia càng ngày càng có tiền đồ, Viên gia lại không có một người có thể đem ra, giữa Sầm Thu Sinh và Viên Sùng An vẫn luôn có chút vi diệu. Trước đó cháu trai Viên Sùng An dùng loại thủ đoạn không nhìn nổi để tính kế Sầm Bách Hạc, trong lòng người Sầm gia luôn bao che khuyết điểm đã sớm nghẹn tức, cố tình Viên Sùng An diễn một hồi bệnh nặng, Sầm gia bên này tuy rằng lén lút bắt đầu nhằm vào Viên gia, nhưng mà trên mặt còn duy trì một chút mặt mũi.




Ông vốn muốn mượn chuyện này cho thấy thái độ mình tôn trọng tình yêu của con cái, thật không ngờ lại bị Kỳ Yến chỉ ra điểm này, nháy mắt cái nhìn với Viên gia lại càng kém, cũng vì mình phạm cùng một sai lầm như người khác mà cảm thấy xấu hổ.



“Sầm gia chúng tôi và Viên gia không giống, ” Sầm Bách Hạc rót đầy nước vào tách của Kỳ Yến, “Nhà chúng tôi vĩnh viễn sẽ không xuất hiện tình huống như vậy, cũng sẽ không thương tổn người vô tội.”



Kỳ Yến nâng tách trà lên uống một hớp lớn: “Tôi đương nhiên biết Sầm gia và Viên gia không giống, anh đừng đem chuyện Viên gia quơ lên trên người mình, cũng không chê xúi quẩy.”



Sầm Bách Hạc ôm ấm trà cười cười.



Sầm Thu Sinh nhìn con trai út như vậy, trong lòng cũng vội muốn chết, đứa nhỏ này bình thường nhìn rất lợi hại, sao đến thời điểm mấu chốt ngược lại không có quả quyết như khi giết chóc trên việc làm ăn vậy?



Trời ạ! Mặc kệ ám chỉ rõ ràng hay lén lút, mày ít nhất cũng phải cho đối phương nhận thấy được một chút tâm tư mờ ám chứ! Cứ như vậy không nóng không lạnh, lúc nào mới có thể theo đuổi người ta tới tay? Đừng để đến lúc đó khóc oa oa đi tham gia hôn lễ của bạn tốt, còn cố gắng chịu đựng bi thương làm rể phụ!



Nghĩ đến việc con trai có khả năng rơi xuống kết cục thê thảm như vậy, Sầm Thu Sinh liền vuốt ngực, ngược chết ông già này rồi!



“Chỉ cần không làm chuyện đuối lý, liền không có gì để xúi quẩy, ” Sầm Bách Hạc hạ mí mắt, “Nhà chúng tôi những năm trước đây có chút lui tới với Viên gia, tôi đây không phải là sợ em hiểu lầm sao?”



“Nhà các anh lại không có con gái cho tôi cưới, tôi làm sao có thể hiểu lầm?”



Hết chương 86