Luân gian lão bà Vi Tiểu Bảo
Chương 4 : Rừng rú phiêu lưu ký (1)
Ngày đăng: 02:56 27/06/20
Ở Thanh Lương Tự chăm sóc cho lão hoàng gia một thời gian, Tiểu Bảo chạy loạn bị Bàn Đầu Đà bắt, Thiếu Lâm tự phái mười tám la hán truy theo tìm.Song Nhi cũng theo sau.
Tuy nhiên, Song Nhi phá thân không lâu, dần dần khí lực mất hết, Trừng Quang phương trượng trong mười tám la hán cũng là mới chịu trọng thương, hai người rớt lại phía sau. Song Nhi tuổi còn nhỏ, Trừng Quang lúc đầu kéo tay nàng còn có thể miễn cưỡng đuổi kịp, nhưng lâu dần cũng hết sức. Trừng Quanh đành một tay vươn ra, vòng qua bờ eo Song Nhi, ôm sát trở lạ, tay còn lại cũng nhanh chóng đặt trên một bên vú, tiếp tục chạy. Song Nhi dù là có cảm giác bị đụng chạm, song thấy Trừng Quang nhiều tuổi, lại là một Thiếu Lâm cao tăng, hẳn là không phải có ý khinh bạc mình, như thế nào lại như bọn U Bát, nghĩ đến bọn U Bát, không nhịn được trên mặt ửng hồng.
Trừng Quang lúc này là phiền lòng loạn ý, một tay như thế ép tới mỹ lệ thiếu nữ, trong tay hoàn toàn chộp lấy cả bầu vú, chính mình dù tuổi cũng có thể làm gia gia nàng, nhưng vẫn không nhịn được nghĩ nhữngý nghĩ kỳ quái. Dương vật trong vài thập niên chưa có phản ứng cũng không nhịn được tự giác trở lại. Trong lòng dục niệm không ngừng, vẹn vẻn chỉ cẩm lấy một bên cặp vú thiếu nữ không thể thỏa mãn, đột nhiên sinh ra một kế.
“Song Nhi, ôm ngươi di chuyển vẫn là quá chậm, sợ rằng không đuổi kịp Tiểu Bảo bọn chúng, mà trên lưng ta lại có thương, không thể cõng lấy ngươi, hay là ngươi chuyển vị trí, 2 tay ngươi ôm lấy cổ ta, hai chân từ phía trước quắp lấy eo ta, như vậycó thể di chuyển nhanh hơn một ít.” Song Nhi một lòng thầm nghĩ mau chóng đuổi kịp Tiểu Bảo, không chút nghĩ ngợi liền đồng ý.
Trừng Quang vừa chạy nhanh lại vừa yên ổn, Song Nhi dần dần đầu gục tại trên vai hắn ngủ. Trưng Quang dần dần thả chậm bước chân, lặng lẽ đưa tay từ trong tăng bà móc ra con c-c đỡ sớm dựng đứng, qua một lớp vải ngăn cách chạm vào mông đít Song Nhi. Dần dần có thể thấy ngăn cách quần áo làm hắn không thể thỏa mãn, hắn liền nhè nhẹ kéo quần Song Nhi xuống một chút, như thế khe mông, khe l-n nàng hoàn toàn bại lộ trong vòng phạm vi công kích của con c-c lão. Trừng Quang nhìn không được cảnh vật mà dương vật hắn thấy được, nỗ lực hướng phía trên đâm tới, cuối cùng đầu c-c đụng phải hai miếng mềm mịn. Hắn vẫn tiếp tục chạy, như vậy đầu c-c tại hai miếng thịt mềm chỗ khe l-n cọ qua cọ lại, nhưng lại không đi vào trong. Song Nhi giờ này trong giấc mộng, thấy U Bát cùng 7 người nữa xông lại nàng. Trừng Quang bị cọ xát kích thích, cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, liền cúi người xuống, làm hạ thể Song Nhi cũng hạ xuống, cảm thấy đầu c-c đã tại chỗ cửa miệng l Song Nhi, liền mãnh liệt đẩy hông đâm lên trên một cái. Dương vật toàn bộ đã đâm vào trong âm đạo nàng.
Song Nhi vừa bị đâm vào một cái liền tỉnh dậy, hiểu ra bên trong hạ thể mình vừa nhiều ra một cái dương vật nóng bỏng, không khác của hội U Bát, biết hcính mình lại bị gian dâm.
"Đại sư, ngươi có thể nào... Ôi a..." Lúc này đầu c-c Trừng Quang đã chạm vào hoa tâm Song Nhi. lại thuận theo Trừng Quang đang chạy, thân thể Song Nhi trên người hắn phập phồng phận phồng, con c-c lớn ở trong thân thể nàng đâm lên đâm xuống. Song Nhi bị đâm nên chỉ có thể “ Ân...Ân...A...”. Không ngừng xuất ra dâm khiếu, cái gì cũng nói không nên lời.
Hai tay Trừng Quang cởi áo trên của Song Nhi, lộ ra một cặp vú trắng nõn cùng hai hạt núm vú hồng phấn nhỏ. Thuận theo thân thể Song Nhi phập phồng, lại hướng lên trên làm Trừng Quang có thể sử dụng đầu lưỡi liếm lấy núm vú Song Nhi, phía dưới thì vẫn dùng sức đâm sâu vào trong. Song Nhi lúc này mệt mỏi, toàn thân vô lực, mấy ngày trước bị U Bát luân gian còn chưa hoàn toàn khôi phục, lại chạy liên tục đuổi theo Tiểu Bảo, nay lại bị lão hòa thượng vừa chạy vừa đ-t, không thể phản kháng. Nhưng bên trong thân thể lại truyền tới khoái cảm phi thường rõ ràng.
"A... A... Ta muốn đái, đái...". Trừng Quang thấy trong thân thể Song Nhi có một cỗ nóng bỏng hướng đến trên đầu c-c mình, cũng đạt tới đỉnh điểm khoái cảm, tinh dịch phun ra, cả hai người thân hình run run ngừng lại. Được một lúc, Trừng Quang tiến về một gốc cây, hướng lưng Song Nhi tựa vào gốc cây, hai tay nàng buông thõng, hai chân vẫn kẹp eo Trừng Quang nhưng lại không có chút sức lực, nếu không có hai tay Trừng quang đỡ lấy 2 bên mông nàng thì chắc nàng đã tuột xuống. Trừng Quang từ từ hạ Song Nhi xuống, rút con c-c mêm ra, để nàng ngồi dưới đất tựa vào gốc cây. Con c-c rút ra, từ giữa hai mép thịt hồng cũng chảy ra ngoài nước tiểu cùng với tinh dịch màu trắng.
“Việc hôm nay không thể tiết lộ, nếu không chúng ta sẽ không cứu Tiểu Bảo của ngươi ra. Ngươi ở đây nghỉ ngơi, ta lên phía trước tụ họp cứu người, đợi cứu xong sẽ quay lại đón ngươi. ” Trừng Quang sau khi chỉnh lại y phục của mình, hướng Song Nhi nói. Song Nhi mệt mỏi gật gật đầu, tỏ vẻ chính mình sẽ không nói lung tung. Một nữ hài tử bị người cưỡng gian thì làm sao lại đi nói linh tinh. Trừng Quang thấy nàng gật đầu, yên tâm, nhìn lại Song Nhi mấy lượt sau đó hướng núi chạy đi. Song Nhi thấy hắn chạy đi, nhắm mắt nghỉ ngơi chút đỉnh, song lại cảm thấy thân thể có chút lạnh, lúc này mới phát hiện quần áo mình vẫn chưa mặc lại, áo đã bị cởi hết ra, từ trên hai vai xuống đến rốn bụng, may mà còn có đai lưng giữ áo ở lại ngang bụng, phía dưới cái quần đã bị tụt xuống, mắc ở hai mắt cá chân. Cặp vú nhỏ cùng khe thịt hồng phấn đều bại lộ ra. Mà nàng hiện tại chính mình cánh tay còn không nhấc lên nổi, huống chi mặc lại quần áo.
Tại thời khắc xấu hổ này, một tiều phu từ trong rừng đi ra ngoài, thấy chỗ xa một thiếu nữ ngồi tựa vào gốc cây, không nhịn được tò mò đi lại gần. Vừa đến gần, thấy không phải chỉ là một tiều nha đầu xinh đẹp, mà còn là lộ hết da thịt trắng nõn, tươi mơn mởn. “Phía dưới hoàn toàn là lông tơ, so với lão bà trong nhà thì vạn phần hơn, nhìn nàng tuổi chắc cũng mười mấy, vậy mà có vóc dáng hơn người...” tiều phu miên man suy nghĩ.
Tuy nhiên, Song Nhi phá thân không lâu, dần dần khí lực mất hết, Trừng Quang phương trượng trong mười tám la hán cũng là mới chịu trọng thương, hai người rớt lại phía sau. Song Nhi tuổi còn nhỏ, Trừng Quang lúc đầu kéo tay nàng còn có thể miễn cưỡng đuổi kịp, nhưng lâu dần cũng hết sức. Trừng Quanh đành một tay vươn ra, vòng qua bờ eo Song Nhi, ôm sát trở lạ, tay còn lại cũng nhanh chóng đặt trên một bên vú, tiếp tục chạy. Song Nhi dù là có cảm giác bị đụng chạm, song thấy Trừng Quang nhiều tuổi, lại là một Thiếu Lâm cao tăng, hẳn là không phải có ý khinh bạc mình, như thế nào lại như bọn U Bát, nghĩ đến bọn U Bát, không nhịn được trên mặt ửng hồng.
Trừng Quang lúc này là phiền lòng loạn ý, một tay như thế ép tới mỹ lệ thiếu nữ, trong tay hoàn toàn chộp lấy cả bầu vú, chính mình dù tuổi cũng có thể làm gia gia nàng, nhưng vẫn không nhịn được nghĩ nhữngý nghĩ kỳ quái. Dương vật trong vài thập niên chưa có phản ứng cũng không nhịn được tự giác trở lại. Trong lòng dục niệm không ngừng, vẹn vẻn chỉ cẩm lấy một bên cặp vú thiếu nữ không thể thỏa mãn, đột nhiên sinh ra một kế.
“Song Nhi, ôm ngươi di chuyển vẫn là quá chậm, sợ rằng không đuổi kịp Tiểu Bảo bọn chúng, mà trên lưng ta lại có thương, không thể cõng lấy ngươi, hay là ngươi chuyển vị trí, 2 tay ngươi ôm lấy cổ ta, hai chân từ phía trước quắp lấy eo ta, như vậycó thể di chuyển nhanh hơn một ít.” Song Nhi một lòng thầm nghĩ mau chóng đuổi kịp Tiểu Bảo, không chút nghĩ ngợi liền đồng ý.
Trừng Quang vừa chạy nhanh lại vừa yên ổn, Song Nhi dần dần đầu gục tại trên vai hắn ngủ. Trưng Quang dần dần thả chậm bước chân, lặng lẽ đưa tay từ trong tăng bà móc ra con c-c đỡ sớm dựng đứng, qua một lớp vải ngăn cách chạm vào mông đít Song Nhi. Dần dần có thể thấy ngăn cách quần áo làm hắn không thể thỏa mãn, hắn liền nhè nhẹ kéo quần Song Nhi xuống một chút, như thế khe mông, khe l-n nàng hoàn toàn bại lộ trong vòng phạm vi công kích của con c-c lão. Trừng Quang nhìn không được cảnh vật mà dương vật hắn thấy được, nỗ lực hướng phía trên đâm tới, cuối cùng đầu c-c đụng phải hai miếng mềm mịn. Hắn vẫn tiếp tục chạy, như vậy đầu c-c tại hai miếng thịt mềm chỗ khe l-n cọ qua cọ lại, nhưng lại không đi vào trong. Song Nhi giờ này trong giấc mộng, thấy U Bát cùng 7 người nữa xông lại nàng. Trừng Quang bị cọ xát kích thích, cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, liền cúi người xuống, làm hạ thể Song Nhi cũng hạ xuống, cảm thấy đầu c-c đã tại chỗ cửa miệng l Song Nhi, liền mãnh liệt đẩy hông đâm lên trên một cái. Dương vật toàn bộ đã đâm vào trong âm đạo nàng.
Song Nhi vừa bị đâm vào một cái liền tỉnh dậy, hiểu ra bên trong hạ thể mình vừa nhiều ra một cái dương vật nóng bỏng, không khác của hội U Bát, biết hcính mình lại bị gian dâm.
"Đại sư, ngươi có thể nào... Ôi a..." Lúc này đầu c-c Trừng Quang đã chạm vào hoa tâm Song Nhi. lại thuận theo Trừng Quang đang chạy, thân thể Song Nhi trên người hắn phập phồng phận phồng, con c-c lớn ở trong thân thể nàng đâm lên đâm xuống. Song Nhi bị đâm nên chỉ có thể “ Ân...Ân...A...”. Không ngừng xuất ra dâm khiếu, cái gì cũng nói không nên lời.
Hai tay Trừng Quang cởi áo trên của Song Nhi, lộ ra một cặp vú trắng nõn cùng hai hạt núm vú hồng phấn nhỏ. Thuận theo thân thể Song Nhi phập phồng, lại hướng lên trên làm Trừng Quang có thể sử dụng đầu lưỡi liếm lấy núm vú Song Nhi, phía dưới thì vẫn dùng sức đâm sâu vào trong. Song Nhi lúc này mệt mỏi, toàn thân vô lực, mấy ngày trước bị U Bát luân gian còn chưa hoàn toàn khôi phục, lại chạy liên tục đuổi theo Tiểu Bảo, nay lại bị lão hòa thượng vừa chạy vừa đ-t, không thể phản kháng. Nhưng bên trong thân thể lại truyền tới khoái cảm phi thường rõ ràng.
"A... A... Ta muốn đái, đái...". Trừng Quang thấy trong thân thể Song Nhi có một cỗ nóng bỏng hướng đến trên đầu c-c mình, cũng đạt tới đỉnh điểm khoái cảm, tinh dịch phun ra, cả hai người thân hình run run ngừng lại. Được một lúc, Trừng Quang tiến về một gốc cây, hướng lưng Song Nhi tựa vào gốc cây, hai tay nàng buông thõng, hai chân vẫn kẹp eo Trừng Quang nhưng lại không có chút sức lực, nếu không có hai tay Trừng quang đỡ lấy 2 bên mông nàng thì chắc nàng đã tuột xuống. Trừng Quang từ từ hạ Song Nhi xuống, rút con c-c mêm ra, để nàng ngồi dưới đất tựa vào gốc cây. Con c-c rút ra, từ giữa hai mép thịt hồng cũng chảy ra ngoài nước tiểu cùng với tinh dịch màu trắng.
“Việc hôm nay không thể tiết lộ, nếu không chúng ta sẽ không cứu Tiểu Bảo của ngươi ra. Ngươi ở đây nghỉ ngơi, ta lên phía trước tụ họp cứu người, đợi cứu xong sẽ quay lại đón ngươi. ” Trừng Quang sau khi chỉnh lại y phục của mình, hướng Song Nhi nói. Song Nhi mệt mỏi gật gật đầu, tỏ vẻ chính mình sẽ không nói lung tung. Một nữ hài tử bị người cưỡng gian thì làm sao lại đi nói linh tinh. Trừng Quang thấy nàng gật đầu, yên tâm, nhìn lại Song Nhi mấy lượt sau đó hướng núi chạy đi. Song Nhi thấy hắn chạy đi, nhắm mắt nghỉ ngơi chút đỉnh, song lại cảm thấy thân thể có chút lạnh, lúc này mới phát hiện quần áo mình vẫn chưa mặc lại, áo đã bị cởi hết ra, từ trên hai vai xuống đến rốn bụng, may mà còn có đai lưng giữ áo ở lại ngang bụng, phía dưới cái quần đã bị tụt xuống, mắc ở hai mắt cá chân. Cặp vú nhỏ cùng khe thịt hồng phấn đều bại lộ ra. Mà nàng hiện tại chính mình cánh tay còn không nhấc lên nổi, huống chi mặc lại quần áo.
Tại thời khắc xấu hổ này, một tiều phu từ trong rừng đi ra ngoài, thấy chỗ xa một thiếu nữ ngồi tựa vào gốc cây, không nhịn được tò mò đi lại gần. Vừa đến gần, thấy không phải chỉ là một tiều nha đầu xinh đẹp, mà còn là lộ hết da thịt trắng nõn, tươi mơn mởn. “Phía dưới hoàn toàn là lông tơ, so với lão bà trong nhà thì vạn phần hơn, nhìn nàng tuổi chắc cũng mười mấy, vậy mà có vóc dáng hơn người...” tiều phu miên man suy nghĩ.