Lục Thiếu Phàm, Em Yêu Anh

Chương 75 :

Ngày đăng: 18:10 30/04/20


Lục Thiếu

Phàm bình thản nói, Mẫn Nhu nghe xong cũng chỉ tỏ vẻ thờ ờ, cô hiểu ý ừ một tiếng. Sau đó, cô im lặng dựa vào người Lục Thiếu Phàm, cùng anh

xem tin tức.



Chuyện Hồng

Lam bị công an đưa đi thẩm vấn, cô sẽ không lo lắng đi gọi điện quan

tâm, nhưng cũng không vui mừng tới mức khui sâm banh ăn mừng, nhìn trên

màn hình từng chiếc xe cảnh sát bỏ đi. Mẫn Nhu cong môi, lười biếng ngáp dài một tiếng



Hoàn cảnh

của Hồng Lam bây giờ chỉ có thể hình dung là nước sâu lửa bỏng, bà ta

liên quan đến việc tham ô và hối lộ quan chức chính phủ chỉ sợ sẽ không

dễ dàng thoát được, cô không cần đưa chân đạp thì Hồng Lam và Mẫn gia đã xảy ra đủ rắc rối.



Cô tin vào năng lực làm việc của chính phủ và Đảng.



Người Lục

gia lần lượt xuống lầu, dì Mai cũng chuẩn bị xong bữa sáng. Sau khi tắt

tivi, Mẫn Nhu và Lục Thiếu Phàm đều đứng dậy đi về phòng ăn.



“Nhân dịp Thiếu Phàm hôm nay được nghỉ, con đưa Tiểu Nhu đi bệnh viện kiểm

tra xem sao. Tiện thể dắt theo Đậu Đậu mua quần áo mới cho nó, thằng bé

này hai ngày nay cứ ầm ĩ đòi Tiểu Nhu dẫn đi mua”



Đậu Đậu chống cằm, đôi mắt to sáng thiết tha nhìn Mẫn Nhu, bà Lục bật cười xoa xoa cái đầu tròn:



“Đậu Đậu muốn mẹ lựa quần áo cho Đậu Đậu”



Mẫn Nhu vuốt đầu Đậu Đậu, cười khúc khích đồng ý. Đậu Đậu liền để muỗng xuống trực

tiếp nhào vào lòng Mẫn Nhu, giữ lấy mặt cô hôn lên không ngừng, hành

động nhốn nháo của Đậu Đậu khiến Lục Thiếu Phàm phải ra tay giữ lấy nó.



“Đậu Đậu, con làm vậy sẽ làm mẹ và đứa nhỏ trong bụng bị thương”



Lục Thiếu

Phàm không để ý Đậu Đậu đang giãy giụa phản kháng, gương mặt anh tươi

cười tóm lấy Đậu Đậu đang giận, siêng năng dạy dỗ.



Đậu Đậu

trừng mắt, khó chịu nằm trong lòng Lục Thiếu Phàm, đưa hai cánh tay tội

nghiệp về phía Mẫn Nhu, môi đỏ chu lên, chỉ thiếu chút nữa là hai mắt

mọng nước khiến Mẫn Nhu cảm động.



“Đậu Đậu đừng quậy, để mẹ ôm cái nào”




Tâm trạng

rầu rĩ của Mẫn Nhu khi thấy thái độ yêu thích rõ ràng của Lục Thiếu Phàm liền biến mất. Cô vội vàng muốn biết giới tính chẳng qua muốn mang đến

niềm vui cho Lục Thiếu Phàm và Lục gia, Lục Thiếu Phàm an ủi trúng ngay

điểm suy nghĩ của cô. Mẫn Nhu cười cảm động, tay dắt Đậu Đậu, tay ôm Lục Thiếu Phàm.



“Chúng ta đi mua áo cho Đậu Đậu đi”



Đậu Đậu vừa

nghe được đi mua quần áo liền vui vẻ vây lấy Mẫn Nhu và Lục Thiếu Phàm,

dọc theo đường đi Đậu Đậu liên tục kể cho Mẫn Nhu chuyện ở nhà trẻ ai

mặc đẹp. Mẫn Nhu kiên nhẫn nghe, ánh mắt dịu dàng lâu lâu nhìn sang

người đàn ông đang lái xe, cô cảm thấy thật ngọt ngào thật hạnh phúc.



Sau khi mua

cho Đậu Đậu, một nhà ba người chuẩn bị về, trên tay cầm bao lớn bao nhỏ, lúc đi tới cửa Lục Thiếu Phàm đau lòng nhìn người vợ mang thai của mình không muốn cô phải đi lại quá nhiều.



“Anh đi lấy xe, em cứ đứng đây đi”



Lục Thiếu

Phàm cầm hai gói to từ tay cô, trong tay cũng đang cầm lỉnh kỉnh mấy cái tui. Sau đó, anh sải bước đi về bãi gửi xe, Đậu Đậu vội cuốn lấy Lục

Thiếu Phàm:



“Đậu Đậu muốn đi với cha”



Đậu Đậu lay

tay Lục Thiếu Phàm, cười hì hì. Lục Thiếu Phàm cũng không cự tuyệt, anh

hôn nhẹ lên mặt Mẫn Nhu sau đó hài lòng thả cô ra, dắt Đậu Đậu đi về bãi đỗ xe.



Mẫn Nhu thấy ở cửa số có một chiếc ghế dài, cô cảm thấy mệt nên liền đi sang, hai

tay đút trong túi áo, ngồi xuống chờ Lục Thiếu Phàm.



Bên trong

khu mua sắm có máy điều hòa, từng đợt gió xuân ấm áp lướt qua mặt, mọi

mệt mỏi đều tập trung lên não, Mẫn Nhu dựa vào tường khép hờ mắt, bên

môi mỉm cười, hai tay nhỏ bé kiềm không được vuốt bộ đồng phục học sinh

qua lớp kính.



Mấy năm sau, cô sẽ có một cặp sinh đôi bì bõm nói, chân bước tập tễn chạy tới, miệng kêu không rõ một chữ: “Mẹ”



Mẫn Nhu đang tự tiêu khiển tự vui sướng thì cảm thấy có ai đó ở phía sau nhìn cô.

Mẫn Nhu nhịn không được tò mò quay đầu lại, nhưng ngoại trừ thang máy

không có ai, cô cũng chẳng nhìn thấy một bóng người