Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi

Chương 168 : Đạp phá giày sắt

Ngày đăng: 20:08 20/04/20


Lệ Sâm cũng rất nghiêm túc. Vốn chuyện kia cũng đã bị anh chôn sâu đáy lòng, hiện tại gặp được đặc vụ A anh liền hiểu, đã không có biện pháp giấu nữa rồi. Hơn nữa Cố Liệt có thể phát hiện ra mình, đại biểu những người khác cũng có thể.



"Đến cùng thì lúc đó đã xảy ra chuyện gì vậy?" Cố Liệt hỏi Lệ Sâm.



Lệ Sâm ánh mắt xa xăm: "Tôi nhận mệnh lệnh hộ tống vật kia, lạikhông nghĩ tới lại bị thế lực nước ngoài hãm hại, bị đưa về nước kết tội. Kết quả tận thế đến, tôi lại không thể trở về quân đội. Cơ duyên đến, tôi quyết định ở lại Bắc Hải."



Cố Liệt lẳng lặng nghe, lập tức hỏi Lệ Sâm: "Vậy thứ kia đến cùng là cái gì? Sao tôi lại nghe nói đó là một loại năng lượng?"



"Cái này thì tôi không rõ ràng lắm, tôi chưa mở ra xem." Lệ Sâm nghiêm túc trả lời: "Tuy nhiên tôi đoán không phải là năng lượng đâu."



Cố Liệt có chút thất vọng vuốt vuốt đầu: "Ài, không phải là năng lượng cũng không thể dùng. Vũ khí cùng người có dị năng, chúng ta cũngkhông thiếu. Thứ thiếu nhất chính là tài nguyên."



"thật ra coi như là tài nguyên, chúng ta cũng không dùng được. Thời điểm mang thứ kia về nước, tôi đã làm mất nó rồi." Lệ Sâm nhàn nhạtnói.



"Làm mất?" Cố Liệt không thể tin được nhìn anh: "Thứ đồ quan trọng như thế!"



"Nếu như anh bị bắt về kết án, anh có thể để nó ở trên người sao? Tôiđã đem thứ đó giấu đi, kết quả tận thế bộc phát, nó liền lạc mất."



Nếu như Lệ Sâm còn biết tung tích của thứ đó, anh nhất định sẽ đitìm.



Cố Liệt trầm mặc rất lâu rồi rộng lượng cười cười: "Thôi, vốn cũngkhông phải là đồ của chúng ta. Ở tận thế, dựa vào hai tay của mình cũng có thể sống tốt. Đúng rồi, nghe nói căn cứ của cậu có vài chục loại thịt có thể ăn! Có thể chia sẻ thuốc với chúng tôi không?"



"Chuyện này không thành vấn đề, nhưng chúng tôi cũng cần tháp phóng vệ tinh của các anh. Đợi đến khi lắp xong vệ tinh, cần anh cho mượn chỗ để phóng ra."



Cố Liệt đưa ra một động tác: "OK!"



Về sau Cố Liệt lại hỏi một chút nghiên cứu của căn cứ Bắc Hải, Lệ Sâm hơn phân nửa đều nói với Cố Liệt. Cố Liệt cũng chia sẻ thành quả của căn cứ Thượng Kinh với Lệ Sâm. Lần gặp mặt này, hai người đều thu hoạch khá dồi dào.



Đợi đến khi Cố Liệt đi, thời điểm Lệ Sâm trở về gian phòng phát hiệnNam Ca đã ôm máy tính bảng ngủ say rồi.




Càng đi đường, mày Nam Ca nhíu lại càng sâu: "Sao em lại cảm thấy con đường này có chút quen thuộc?"



"Là con đường đi cái mỏ đá kia." Lệ Sâm cùng Nam Ca nói chuyện, vẻ mặt cũng lạnh thấu xương.



không nghĩ tới đi một vòng, anh thế nhưng lại lấy tình thế như vậy mà về tới đây.



Nam Ca nói: "Những người trong mỏ khai thác đá không có dã tâm lớn như thế. Bọn họ không thể nào làm cường đạo. Nhưng chỗ ở bị cướp, bọn họ có trẻ con cùng phụ nữ, có thể đi chỗ nào đây?"



Lệ Sâm đột nhiên có chút hối hận. Mỏ đá bị chiếm lĩnh, rất có thể là bởi vì lúc trước chính mình cho bọn họ tu bổ lưới điện phòng ngự.



Nam Ca cảm nhận được tâm tình anh sa sút, lập tức cầm tay anh. Trầm mặc truyền lực lượng cho anh. Cả đội dừng xe ở phía xa xa, Cố Liệt từ trên xe đi xuống, cùng Lệ Sâm hội hợp.



Lệ Sâm bởi vì bận tâm những người cũ trong mỏ đá kia, lập tức hỏi Cố Liệt: "Những người ở đây trước khi bị cường đạo chiếm lĩnh đã đi đâu rồi?"



Cố Liệt không nghĩ tới Lệ Sâm biết mấy chuyện này nhưng vẫn vô thức trả lời: "Bọn họ so ra cũng nhạy bén, biết chạy trốn. hiện tại đang sinh sống trong căn cứ Thượng Kinh nha."



Hai mắt Lệ Sâm đột nhiên sáng lên: "anh nói, bọn họ đều sống sót?"anh vốn cũng đã chuẩn bị kỹ càng Cố Liệt sẽ nói cho anh biết là ông ta cũng không biết chuyện, nếu không nữa thì chính là đám cường đạo này đã tàn nhẫn sát hại mấy người kia rồi.



"Đương nhiên! Trong đội ngũ kia còn có một đứa bé cũng là người có dị năng, hiện tại cũng đã là cấp bốn. Quả thực rất khủng bố!" Cố Liệt chắc chắc nói.



Lệ Sâm cùng Nam Ca cầm tay đối phương thật chặt, liếc mắt nhìn nhau, đều bật cười.



Quá tốt rồi.



không đợi Cố Liệt hỏi tiếp cái gì, người thăm dò tin tức đã trở lại: "Cố tiên sinh!" Người kia chạy đến gần, lo lắng nói: "Bên trong cứ điểm nàyđã không có người! Bọn chúng khẳng định là biết rõ kế hoạch nên đãsớm dời đi rồi!"



Tại đường thượng kinh - Bắc Hải, bọn chúng có rất nhiều cứ điểm,không nghĩ tới bọn chúng lại chạy nhanh như thế!