Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi

Chương 183 :

Ngày đăng: 20:08 20/04/20


Nam Ca căn bản là chưa hề chuẩn bị tâm lý thật tốt thì đứa bé đã đến.cô cũng không cảm thấy đây là chuyện gì tốt nha!



Thời điểm làm kiểm tra thân thể, Lệ Sâm không có tới cùng Nam Ca. Dù sao mỗi hai tháng, cô đều muốn tới kiểm tra một lần. hiện tại Diệp Thiệu trực tiếp dùng điện thoại nội bộ báo việc này cho Lệ Sâm. Người đàn ông này quăng một cái hội nghị vô cùng trọng yếu, còn ở trong căn cứ vận dụng dị năng di chuyển tức thời, cuống cuồng chạy đến.



Quả nhiên, không quá một phút cửa liền bị gõ vang. Nam Ca bây giờ còn bảo trì vẻ mặt mộng bức, ngồi ở chỗ kia cũng không biết làm thế nào mới tốt.



Lệ Sâm chạy qua, một phen liền ôm lấy Nam Ca mà gặm hai cái, kích động nói: "Quá tốt rồi, Nam Ca em hoài thai đứa trẻ của chúng ta!"



Mắt anh đã được giải phẫu tại một tháng trước, giải phẫu rất thành công. hiện giờ độ cận biến thành bốn trăm độ, phối hợp với mắt kínhđã có thể thấy rất rõ ràng. Hơn nữa người đàn ông này vốn có ngoại hình thuộc về lạnh lùng cứng rắn. Mang kính không gọng vào thế nhưng có một loại phong độ ôn nhuận của người trí thức.



Nam Ca nhìn một tháng cũng thích ứng.



Giờ phút này cô đẩy Lệ Sâm ra, đặc biệt lo lắng nói: "Em chính là Zombie nha! sẽ không sinh ra một tiểu Zombie chứ?"



Lệ Sâm sững sờ một cái, Diệp Thiệu đứng ở một bên thổi phù mộttiếng liền cười.



Lệ Sâm cũng rất là dở khóc dở cười, kiên nhẫn cùng Nam Ca giải thích: "Đều nói em không phải là Zombie mà, em là người tiến hóa. Cùng chúng ta mấy người có dị năng này xem như trăm sông đổ về mộtbiển. Cục cưng em sinh ra cũng nhất định sẽ là nhân loại khỏe mạnh."



Nam Ca chớp chớp con mắt, cũng không biết là nghe lọt bao nhiêu.



Lệ Sâm bất đắc dĩ, mấy ngày kế tiếp đành phải thoái thác hết thảy công tác đến làm bạn với Nam Ca.



Vợ của Lệ Ngạn cũng đang mang thai đấy, trước kia Lệ Sâm còn có thể đem sự vụ trong căn cứ quăng cho cậu. hiện tại hai anh em đều khôngcó thời gian, Tông Hạo Hiên cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nhận.




Nam Ca cũng ấm áp cười, tuy nhiên mới vừa cười một tiếng cô liền che bụng.



Lệ Sâm cùng Nam Chí Thành đều lo lắng nhìn lại: "Sao thế?"



Nam Ca ngẩng đầu nhìn qua anh, có chút không biết làm sao: "Nó thế nhưng đá em một cái."



"Ha ha..." Nam Chí Thành bật cười trước: "Cục cưng nhỏ như thế đãbắt đầu nghịch ngợm rồi!"



Lệ Sâm ngơ ngác hỏi Nam Ca: "Con sẽ đá người sao?"



"Đúng vậy." Nam Ca đem tay anh đặt ở trên bụng mình, để cho anh điđến sờ sờ.



Nam Chí Thành cười rời đi, không có quấy rầy vợ chồng bọn họ thân mật. không đi bao lâu, quả nhiên ông nghe thấy Lệ Sâm ở phía saunói: "A! Nó thật sự động này!"



Tay Nam Ca cũng tò mò đâm bụng: "Cục cưng cùng chúng ta chào hỏi đấy."



Lệ Sâm mang Nam Ca ngồi ở trên ghế dài, anh còn cúi đầu xuống nghe Nam Ca máy thai, bộ dáng thành kính như vậy. Nam Ca khôngkhỏi nghĩ đến lúc trước vẻ mặt người đàn ông này tự nói với mình, muốn để cho mình sinh đứa bé.



Khi đó là chờ đợi, bây giờ là vui sướng. cô ở trong lòng nhẹ giọng nhắc con: "Cục cưng, ba ba con rất lợi hại. Rất yêu mẹ, cũng sẽ rất yêucon."



Giống như ở đáp lại suy nghĩ của cô, dưới ánh mặt trời loang lổ, cục cưng lại ở trong bụng cô đá đá.