Lương Cầm Chọn Chồng

Chương 21 :

Ngày đăng: 14:29 30/04/20


Ăn sáng xong, Tống Dật Hàng đưa Hứa Lương Cầm đi đến chỗ thầy dạy lái xe, lần này thầy dạy lái xe rất nhiệt tình, phải đến n lần cho Hứa Lương Cầm tập đi tập lại, một chút khó chịu đều không có, Hứa Lương Cầm không thể không nghĩ đến việc Tống Dật Hàng đã bồi dưỡng thầy dạy lái xe bao nhiêu nữa.



Tống Dật Hàng còn nhìn Hứa Lương Cầm tập với nhiều loại xe khác nhau, đến tận lúc Hứa Lương Cầm tập xong thì đưa cô đi ăn cơm, sau đó hai người về nhà của anh, ở trong thư phòng một người thì làm việc qua laptop, một người thì nằm xem ti vi, hai người đều yên lặng không quấy rầy nhau.



“Lương Cầm, pha anh chén trà được không?”



Hứa Lương Cầm ngẩng đầu lên: “Được, trà anh để ở đâu?”



Tống Dật Hàng nói vị trí để trà, Hứa Lương Cầm lập tức đi rót một chén.



“Lương Cầm, ngày mai mình lại đi bơi nhé?” Tống Dật Hàng đề nghị.



“Ngày mai á? Ngày mai Hội Hạnh Phúc tuyển thêm thành viên, có một số việc cần em hỗ trợ rồi, ngày kia đi bơi nhé, nhé?”



Tống Dật Hàng ngẩng đầu: “Ngày kia anh có việc khác rồi.”



Hứa Lương Cầm nghĩ là cô nên từ chối luôn và ngay, nhưng mà nghĩ nghĩ thì nuốt vào bụng: “Vậy được rồi, nhưng mà áo tắm em không mang đến, ngày mai em về thì mang đến vậy.”



“không cần, mua bộ mới là được, ngày mai anh bảo lão Vương đi mua cho em bộ khác.”



“Ơ đừng mua, lúc này Đại Long đang ở nhà trọ thì phải, em gọi cho cậu ấy mang đến cho em là được.” Có tiền cũng đừng tiêu hoang như thế được không.



Tống Dật Hàng ngồi ngay ngắn: “Làm sao em biết cậu ấy có ở đó hay không?”



“Vừa rồi em đi pha trà cho anh thì tiện gọi cho cậu ấy luôn, hỏi người đàn ông bị thương hôm đó sao rồi, có nguy hiểm lắm không thôi.” Hứa Lương Cầm rất là lo lắng đấy.



Tống Dật Hàng cười một tiếng, thái độ cũng không có gì: “Việc đó em đừng quan tâm làm gì, nếu anh ta mà nói rất nguy hiểm thì chẳng qua là muốn thêm tiền bồi thường mà thôi, bản thân anh thấy anh đánh đã khá nhẹ rồi.”



Đúng là đồ có tiền giàu nứt đố đổ vách mà, chính cô cũng hết ý kiến luôn, Hứa Lương Cầm cũng chẳng muốn tiếp tục chuyện này: “Vậy em gọi cho Đại Long bảo cậu ấy mang áo tắm đến.”



“không cần đâu, anh mua cái khác cho em là được rồi, em lại đây nào.”



“Lại có việc gì à?” Hứa Lương Cầm nghĩ Tống Dật Hàng muốn cô giúp việc gì đó.



Tống Dật Hàng dựa lưng vào ghế nói: “Thầy Tống mệt mỏi, đến giờ lên lớp cho đỡ căng thẳng rồi.”




“Tớ cũng nghĩ như thế đấy, cậu tìm việc gì giúp tớ thế?”



Lúc này Khương Doanh mới nói: “Công việc này tạm ổn, nhưng mà cậu cũng nên suy nghĩ kỹ một chút nhé, công việc này không thích hợp cho con gái làm cho lắm.”



“Rốt cuộc là việc gì thế?” Hứa Lương Cầm gấp gáp.



“Chính là lau ga tàu. thật ra công việc này không thích hợp ở chỗ là thời gian, rạng sáng tầm 3 giờ là phải đi làm rồi, chờ vào trạm rồi mỗi người phân chia từng toa lau dọn là được thôi, nhưng mà tớ đã hỏi qua, lau dọn toa tàu cũng mất 3 tiếng đấy. Ngay từ đầu tớ đã nghĩ cậu phải viết tiểu thuyết đến tận khuya, giờ ngủ rất thiếu thốn, nhưng sau tớ lại nghĩ thời gian muộn như vậy cũng có cái lợi.”



“Tiền lương mà bao nhiêu.”



“một tháng 3,500 đồng, không có ngày nghỉ.”



“Tớ nhận!” Buổi tối khi viết xong tiểu thuyết, sau đó đón xe ra nhà ga, một tháng mất hơn 100 đồng tiền xe là cùng, lau dọn xong thì 6 giờ sáng cô có thể ngồi xe bus về nhà, ban ngày cố gắng ngủ bù, dù hơi bất tiện nhưng tiền lương cao thế cơ mà, tính đi tính lại thì công việc này có lợi hơn!



Khương Doanh vẫn không yên tâm: “thật sự cậu muốn nhận sao?”



“Nhận, sao lại không nhận chứ? Cậu liên hệ với người ta nhanh nhanh, đừng để người khác lấy mất!”



“không đâu, công việc này đòi hỏi phải có sự kiên trì mà, phỏng chừng chỉ những con cú đêm hay đồ trạch nữ nhà cậu thích thôi. Buổi chiều tớ sẽ liên lạc với họ, tranh thủ ngày chủ nhật cuối cùng này cho cậu nghỉ ngơi.” Công việc này cùng lắm chỉ làm có 3 giờ, nhưng thật ra nếu nghỉ cả ngày cũng chẳng có việc gì làm cả.



Tâm trạng Hứa Lương Cầm khá tốt, cũng hào phóng nói: “Cậu giúp tớ tìm được việc làm tốt như vậy, tớ phải mời cậu mới được, nói nơi ăn uống đi chị bao.”



Khương Doanh cười không ngừng: “Coi như xong đi, cậu vừa mất một tên đẹp trai, lại còn chưa bắt đầu làm việc, sao tớ để cậu mời được? Vẫn là tớ mời cậu đi, tối thứ sáu chị đây sẽ mang em gái nhỏ đi trải nghiệm cuộc sống, đảm bảo cậu sẽ mở mang tầm mắt. Chờ khi cậu có tiền lương thì mời tớ cũng không muộn.”



“Chỗ nào thế?”



“Bí mật!”



Hứa Lương Cầm cũng không hỏi tiếp, chỉ hài lòng nằm xuống giường cùng Khương Doanh trêu đùa rồi tưởng tượng cuộc sống tốt đẹp sau này.



Tối thứ sáu, Khương Doanh lái xe đến đón Hứa Lương Cầm, vẫn không nói là chỗ nào.



Hứa Lương Cầm nói chuyện với Khương Doanh về ti tỉ chuyện thì nhìn ra ngoài cửa sổ xem đang đi đâu, sau đó giật mình: Cái phương hướng này, không phải là đi “Tinh Quang” chứ!