Lương Cầm Chọn Chồng

Chương 5 :

Ngày đăng: 14:28 30/04/20


“Ok, em biết rồi, 7h30 ngày mai đến dọn dẹp ở hội trường, anh yên tâm đi, anh nghỉ ngơi sớm một chút”. Hứa Lương Cầm hào hứng tắt điện thoại.



“Là Uông Tân Dương à? anh ta lại bắt cậu làm gì, xem cậu cười đến ngốc kìa”



Hứa Lương Cầm hé miệng cười: “Tân Dương nói có công ty muốn tài trợ cho Hội Hạnh Phúc, chúng tớ muốn tổ chức một sự kiện, ngày mai các hội viên tham dự đều nhất trí sẽ sắp xếp bố trí công việc, tớ phải đến sớm dọn một chút”.



“Bây giờ anh ta mới nhớ đến cậu, chỉ là người dọn vệ sinh mà vui đến thế sao? Cậu cũng chẳng phải người nhàn nhã gì, còn phải đánh chữ kiếm tiền đấy”. Tô Hiểu Vũ chướng mắt với phương thức thầm mến này của Hứa Lương Cầm.



“không sao đâu, tớ còn muốn gọi cho Đại Long, nhờ hắn giúp đỡ hai tiết tọa đàm”.



Hứa Lương Cầm nói xong cầm điện thoại gọi cho Ngô Thừa Long, Ngô Thừa Long là đồng hương với Tô Hiểu Vũ, dáng vẻ rất đẹp trai, thích đàn ông nhưng không phải đồng tính luyến ái, bởi vì anh ta muốn làm con gái, trước mắt làm ở quán bar cho đồng tính luyến ái, ước mơ là đi làm đủ tiền để đi chuyển giới.



Hội Hạnh Phúc của Uông Tân Dương lại rất cần Ngô Thừa Long đến tọa đàm về nhiều đề tài ví dụ như tuyên truyền sức khỏe sinh sản và hành vi đồng tính an toàn, cho nên Hứa Lương Cầm liền giới thiệu Ngô Thừa Long đi hỗ trợ, mỗi lần Ngô Thừa Long tham gia tọa đàm đều được trả tiền.



“Đại Long, thứ bảy chủ nhật có rảnh không, ở chỗ của Tân Dương cần hai tiết tọa đàm”.



“Cũng được, nhưng giá cả tăng lên một chút, một tiết 200.” Bên kia quán bar của Ngô Thừa Long thật ầm ĩ.



“Cậu dám lên giá sao?”. Hứa Lương Cầm mắt trợn trắng.



“Chị gái à, hiện nay giá cả đều leo thang đó, tớ đây không muốn thế đâu, hơn nữa ngoài tớ ra còn ai sẵn sàng xuất đầu lộ diện bỏ đi mặt mũi để làm tài liệu sống cho mấy người chứ!” Ngô Thừa Long da mặt rất dày.



Hứa Lương Cầm ngẫm nghĩ: “Được rồi, tớ sẽ nói với Tân Dương, xem có thể thêm chút kinh phí không, ngày mai sẽ có câu trả lời cho cậu”.



“Ok, cám ơn bà chị, có khách đến, tớ cúp đây”.



“Lương Cầm, tớ cũng có chuyện nhờ cậu đây”. Chờ Hứa Lương Cầm xong việc, Tô Hiểu Vũ mở miệng.



“Chuyện gì thế?”



“Gần đây không phải tớ rất mê phim Hàn sao, cho nên tớ lên mạng học tiếng Hàn, có quen một người tên là Park Ji Ji, anh ta muốn gặp mặt mình, cậu cùng tớ ra sân bay đón anh ta nhé”.



“Cái gì? Ở trên mạng mà cậu cũng dám gặp mặt sao, không sợ bị lừa à, anh ta ở đâu?” Hứa Lương Cầm lườm Tô Hiểu Vũ.



Tô Hiểu Vũ cong môi: “Tớ chat webcam với anh ta cũng được một thời gian rồi, anh ta dạy tớ tiếng Hàn, anh ta sang Hàn Quốc công tác, lần này đi công tác tiện thể về nước để gặp tớ, buổi tối ngày mai anh ta sẽ xuống sân bay rồi ở khách sạn Hoa Minh”.



“Lý Học Thông biết chuyện này không?”



“Tớ nói với anh ấy rồi, anh ấy chỉ bảo tớ chú ý an toàn”.



Hứa Lương Cầm ngửa mặt lên trời thở dài: “Lý Học Thông rốt cuộc không phải đàn ông rồi!”



“Ừm......., trên giường thì anh ta mới là đàn ông”.



Tô Hiểu Vũ cười khẽ, sau đó lại thở dài: “không phải tớ ức hiếp Lý Học Thông, cậu cũng biết tớ là dạng người gì, tớ không có khả năng gả cho anh ấy, chỉ có thể làm anh ấy tổn thương rồi chết tâm thôi”.


“không cần, an bài ở khách sạn đi, tôi còn muốn mở cuộc họp suốt đêm với anh ta. Đây chẳng phải đang đứng trước khách sạn sao, tôi và chú cùng vào thuê mấy gian phòng cùng một phòng họp nhỏ đi, buổi tối nhất định không có ai dùng, tôi cũng có thể nghỉ ngơi một chút”. Tống Dật Hàng quyết định ở khách sạn Hoa Minh tiếp đãi cấp dưới.



“Wow, cậu đã cầm cái túi to này đi xe bus về sao? Lương Cầm, cậu thật dũng cảm!” Tô Hiểu Vũ sợ hãi nhìn đống bao cao su, đáy lòng không thể không bội phục Hứa Lương Cầm.



“không phải, lại gặp Tống Dật Hàng, anh ta đưa tớ về”.



“Tớ thấy hai người các cậu thật sự có duyên phận không ít đó, không thành không được”. Tô Hiểu Vũ lại làm thầy bói.



Hứa Lương Cầm lắc đầu: “không đâu, làm bạn bè còn được, chênh lệch về đẳng cấp các thứ quá lớn, chính là không nghĩ tới anh ta còn đi xe trong nước”.



“Lương Cầm tớ nói cậu này, nếu ông trời muốn tác hợp các cậu thành một đôi uyên ương, cho dù là nhân cách hay đẳng cấp các cậu không giống nhau, không tin cứ thử xem, trực giác của tớ rất chuẩn”.



Hứa Lương Cầm không để ý đến Tô Hiểu Vũ, nhìn thời gian còn sớm liền trở về phòng nhỏ của mình đánh chữ, thiếu tiền thì phải kiếm, đầu năm nay một chút tiền lẻ cũng chẳng ai đi cho không mình.



Đến 7h tối, hai người ra khỏi nhà đi taxi đến thẳng sân bay.



“Tớ nói cậu rõ ràng có bằng lái, đánh chữ cũng không thiếu tiền, sao lại không mua nổi chiếc xe chứ, cả ngày ra khỏi nhà gọi taxi cũng tốn rất nhiều tiền”. Hứa Lương Cầm vẫn không rõ vì sao Tô Hiểu Vũ không mua xe.



“Cậu thì biết cái gì, gọi taxi mới tiết kiệm chứ, hiện tại tình hình giao thông không tốt, không có chỗ để xe, chỗ đỗ xe cũng không có. Hơn nữa bằng lái của tớ rất có tác dụng, hiện tại rất nhiều thuê bằng lái xe, có người muốn thuê 200 đồng một tháng, 11 tháng được hẳn 2000 đồng đấy”.



“Sao cậu không nói sớm, sớm biết bằng lái có tác dụng như thế tớ đã đi thi rồi!” Hứa Lương Cầm vừa nghe thấy mối mua bán tốt liền động tâm.



Tô Hiểu Vũ nhìn Hứa Lương Cầm nói: “Cậu cũng thi bằng lái sao? Tay chân không phối hợp được lại chậm chạp, hay là quên đi, đừng vác thêm sai lầm”.



“Những lời này của cậu là ám chỉ tớ không thi đỗ sao! Chờ thời điểm tớ thi đỗ thì cậu nhớ đưa tớ đi ăn đại tiệc nhé!” Hứa Lương Cầm vỗ ngực, hùng hồn nói.



Đến sân bay đợi hơn nửa tiếng mới thấy Park Ji Ji.



Ánh mắt Tô Hiểu Vũ từ trước cho tới giờ cũng không tệ, bộ dáng Park Ji Ji vừa sạch sẽ lại đẹp trai, tuổi còn trẻ tinh thần lại phấn chấn.



Ba người cùng nhau ngồi vào xe taxi, Tô Hiểu Vũ cùng Park Ji Ji ngồi ở phía sau ôm ôm ấp ấp.



Hai người này cũng quá sốt ruột rồi đi, Hứa Lương Cầm đành nói chuyện cùng với tài xế taxi cho bớt xấu hổ.



“Lương Cầm, cậu đi cùng Park Ji Ji đến lấy thẻ phòng trước rồi trấn an anh ta dùm tớ, Lý Học Thông đến tớ phải đuổi anh ta đi”. Đến khách sạn Hoa Minh, Tô Hiểu Vũ kéo Hứa Lương Cầm sang một bên nói nhỏ.



“không phải cậu nói anh ta không ngại sao, sao còn chạy đến đây? nói, cậu nói với anh ta hôm nay cậu làm gì?”



“Tớ không phải không để ý sao, anh ta thuận miệng hỏi thì tớ theo lệ trả lời, ai biết anh ta lên cơn gì lại chạy đến! Tớ đi một lát sẽ trở lại, anh ta không dám náo loạn đâu”. Tô Hiểu Vũ nói xong chào Park Ji Ji một tiếng rồi chạy ra cổng khách sạn.



Hứa Lương Cầm không có cách nào đành đi cùng Park Ji Ji đến chỗ tiếp tân.



Trong vòng một ngày anh đã gặp cô gái này đến 2 lần, một lần là ở siêu thị mua bao cao su, lần này thì gặp cô gái này đang cùng đàn ông thuê phòng, hóa ra cô gái Hứa Lương Cầm này cũng không phải người yên phận, ngược lại rất hào phóng!



Tống Dật Hàng cau mày nhìn đôi nam nữ đang nói chuyện ở quầy tiếp tân, đối với việc mình đã nhìn nhầm Hứa Lương Cầm vài lần cảm thấy rất tức giận.