Lương Cầm Chọn Chồng

Chương 61 :

Ngày đăng: 14:29 30/04/20


Tống Dật Hàng ở nhà trọ của Hứa Lương Cầm hai ngày, sau đó không xuất hiện nữa, Hứa Lương Cầm nghĩ anh đang chăm sóc vợ cũ nghĩ đến việc khi Tina còn trẻ đã chăm sóc Tống Dật Hàng, nếu không thì làm sao Tống Dật Hàng coi trọng cô gái đó được nhưng nếu hai người họ thâm tình với nhau thì vì sao lại ly hôn?



Hứa Lương Cầm không hiểu nổi cuộc sống của mấy người thượng lưu cho lắm nhưng có thể khẳng định nếu Tống Dật Hàng kết hôn với cô rồi sau đó lại lưu tình khắp nơi thì cô sẽ không do dự mà ly hôn luôn.



Nếu Tống Dật Hàng không ở đây thì cô cũng thoải mái, chỉ không đi được Thái Lan nên có hơi tiếc, hơi cụt hứng.



Tuy an ủi mình như vậy nhưng Hứa Lương Cầm khó tránh khỏi việc nghĩ tới cảnh Tống Dật Hàng vui vẻ bên vợ cũ, nhớ đến thì trong lòng chua xót, chỉ có thể khuyên mình không nên nghĩ nhiều, dù sao đối phương cũng là gái 48 rồi, cô có gì mà ghen tị với một bà cô chứ? Tống Dật Hàng nhất định không để cô chạm mặt với bà cô ấy cho xem, chờ cô gái kia về Mỹ thì xong rồi.



Bởi vì những ý nghĩ này cứ lặp đi lặp lại nên Hứa Lương Cầm không ngủ ngon đến hai tối vì thế quyết định mua bia về uống để ngủ cho ngon.



Ai ngờ cầm áo khoác và ví tiền ra cửa thì thấy một cô gái đang định nâng tay nhấn chuông, Hứa Lương Cầm khiếp sợ.



Theo ánh đèn, Hứa Lương Cầm nhìn rõ gương mặt thân quen. “Sao cô lại ở đây?”



Shibata Hisako cúi đầu lễ phép: “Xin lỗi đã quấy rầy cô, Hứa tiểu thư. Chắc hẳn cô không nghĩ tôi sẽ từ Mỹ trở về đúng không? thật ra tôi về cùng Tina, Dật Hàng chắc cũng đã nói cho cô về Tina, cô ấy là vợ trước của Dật Hàng.”



Đứng ở cửa nói chuyện cũng không hay, Hứa Lương Cầm đành phải nghiêng người cho Shibata Hisako vào nhà, cô cởi áo khoác ra.



Shibata Hisako nhìn quanh căn phòng nhỏ một lần, sau đó ngồi xuống ghế sô pha: “Tôi muốn nói chuyện với cô Hứa một chút, như thế cô Hứa cũng chuẩn bị tâm lý, về sau lại trở tay không kịp.”



“cô nói đi, tôi thấy Hisako tiểu thư đây đúng là người có một không hai, cảm thấy cả người cô toát ra vẻ âm hiểm cho nên cô cứ nói, nói trước là tôi cũng không tin gì đâu.” Hứa Lương Cầm không muốn khách khí với cô gái người Nhật này làm gì, chỉ không ngờ cô nàng còn có quan hệ với vợ trước của Tống Dật Hàng.
Hứa Lương Cầm đang mơ màng thì bị đánh thức, dụi mắt nhìn bóng anh: “Sao lại đánh thức em?”



“Tôi hôm qua anh gõ cửa, vì sao em không mở?” Tống Dật Hàng ngồi xuống bên giường.



Hứa Lương Cầm mở mắt: “Em không nghe thấy gì hết. Bây giờ là mấy giờ rồi, anh không ngủ bên ngoài đó chứ?



“anh ngồi ở trong xe một đêm, vì sao em uống nhiều rượu vậy? không phải anh nói có việc gì thì gọi cho anh sao? không thích nghe người khác nói thì đóng cửa không cho họ vào nữa là sao?”



“anh biết chuyện Shibata Hisako đến tìm em rồi à? không phải em uống rượu vì cô ta đâu, tại mấy ngày nay e thức đêm không ngủ được nên mua mấy chai về uống để ngủ cho ngon ấy mà.”



“Lương Cầm, về sau em đừng làm anh sợ nữa, anh đối với em thế nào thì em rõ nhất. Về sau anh cam đoan sẽ không để Hisako đến làm loạn nữa!” Tống Dật Hàng vuốt ve khuôn mặt đang đỏ bừng vì bia của Hứa Lương Cầm. cảm thấy cô không việc gì thì yên tâm.



Hứa Lương Cầm từ trên giường ngồi dậy nhìn Tống Dật Hàng thở dài: “thật ra em còn phải cảm ơn cô ta, tối thiểu qua đó em còn biết chút quá khứ của anh, biết người vợ trước của anh quan trọng cỡ nào. Tống Dật Hàng, anh không thể nói rõ cho em biết chuyện gì đã xảy ra sao? Bằng không chỉ có thể đợi vợ trước của anh đến nói cho em, rồi em lại bị động mà đối diện thôi. Nếu cô ấy tồn tại mãnh liệt đến vậy, nếu như em không có chuẩn bị tâm lý thì chắc chắn sẽ hiểu lầm anh, việc chia tay sớm hay muộn cũng tới!”



Ánh mắt Tống Dật Hàng ảm đạm, qua một lúc lâu mới khó khăn mở miệng: “Lương Cầm, không phải anh muốn giấu em mà đó là một quá khứ tăm tối mà anh không muốn nhớ lại nhất, khi đó anh là tên yếu đuối vô dụng. Nhưng nếu vì quá khứ của anh khiến em bị quấy nhiễu thì anh sẽ nói cho em một chút.”



Thấy biểu cảm của Tống Dật Hàng có chút hoảng hốt, Hứa Lương Cầm cầm chặt tay anh, cổ vũ cho anh.



Tống Dật Hàng lấy lại tinh thần rồi cười dịu dàng: “Sở dĩ 9 tuổi anh đã sang Mỹ là vì tránh bị đuổi giết.”