Lương Cầm Chọn Chồng

Chương 64 :

Ngày đăng: 14:29 30/04/20


Từ hôm Hứa Lương Cầm nói chuyện với Tina thì cô cũng không gọi cho Tống Dật Hàng nữa, không phải vì cô cũng không muốn nghĩ đến nữa mà Tống Dật Hàng cũng chẳng phải trẻ con, nếu anh ta muốn gặp Tina thì cô có ngăn thế nào cũng chẳng được huống chi ý của Tina đã rõ ràng rồi cho nên Tống Dật Hàng tự biết làm thế nào.



Cuộc sống không người làm phiền thật dễ chịu, Hứa Lương Cầm lại ngồi viết tiểu thuyết, bao cố gắng của cô thu về không ít, nhìn tiền nhiều khiến tâm tình cô rất thoải mái.



Lại qua một tuần, Tống Dật Hàng đột nhiên xuất hiện ở nhà trọ, Hứa Lương Cầm chỉ cầm chìa khóa mở cửa và cũng không nói gì.



Tống Dật Hàng có chút khẩn trương ôm cô: “Lương Cầm, thời gian qua anh không liên lạc, em không giận anh chứ?”



“anh có thể nói lý do gì khiến em không tức giận được không?” Hứa Lương Cầm đẩy Tống Dật Hàng ra, cô rất bài xích anh lúc này, mùi vị này tuy nhẹ nhàng dễ chịu nhưng nó ám mùi đàn bà, cô tin Tống Dật Hàng nhưng cô chẳng tin mấy trò quỷ của Tina.



“Mấy ngày nay anh luôn nói cho Tina về tình cảm của chúng mình, sau đó nói anh sẽ chỉ yêu mình em với cô ấy nhưng Tina rất ngoan cố với lại sức khỏe yếu đi, sau khi anh nhắc tới em thì cô ấy đều tức giận, anh chỉ có thể ở lại và chăm sóc cho cô ấy.”



“Sau đó thì sao?”



“Sau đó gì cơ?” Tống Dật Hàng không hiểu ý của Hứa Lương Cầm.



“Sau đó là nếu Tina cần thì anh chạy đến và bỏ mặc tôi, có phải Tina bên cạnh thì anh không sầu lo nữa đúng không? Dù sao chúng ta cũng nửa tháng không liên lạc tôi thấy anh vẫn khỏe mạnh lắm.”



Nghe thấy giọng của Hứa Lương Cầm, Tống Dật Hàng càng vui vẻ: “Hiếm khi thấy em ghen đấy, chẳng qua không ai ngăn được anh gặp người con gái của anh đâu. không phải anh suốt ngày bên cạnh Tina, em cũng biết anh là của ai mà. Chúng ta lúc nào cũng có thể ở cùng một chỗ với nhau. Em nghĩ anh yếu đuối lắm sao?”



“Cảm xúc của dì Tina lớn như vậy, cảm giác của tôi có là cái thá gì? Hơn nữa đó là chỗ ở sau này của tôi, tôi còn chưa đặt chân đến mà đã bị một con đàn bà xa lạ nhúng chàm vào, các người cô nam quả nữ ở với nhau ai biết được làm trò gì? Đến lúc đó có khi anh lại mềm lòng ôm ấp người đẹp đấy.” Hứa Lương Cầm cay cú.



Tống Dật Hàng ngạc nhiên đứng lên: “Làm sao em biết anh với Tina chuyển ra ngoài biệt thự? Hôm nay anh tính nói với em đấy.”



Nhìn biểu cảm của Tống Dật Hàng, Hứa Lương Cầm giật mình: “Tina không nói một tuần trước em gọi cho anh à?”
Tống Dật Hàng cười ôn hòa: “một tuần trước Lương Cầm gọi cho tôi sao chị không nói cho tôi biết?”



“Em không muốn anh có quan hệ gì với cô ấy, đương nhiên không nói cho anh biết.”



“Tôi ở chỗ Lương Cầm, phòng này tôi chuẩn bị vì cô ấy, bây giờ chị đến đây ở tất nhiên tôi phải nói cho cô ấy một tiếng. Tuy Lương Cầm nói không sao nhưng tôi rất sợ cô ấy lại nghĩ lung tung nên tôi đến nói cho cô ấy biết.”



Tina nhìn Tống Dật Hàng: “Từ trước tới nay anh chưa bao giờ e ngại một ai ghen ghét mà bỏ qua em.”



“không phải tôi không để ý chị mà đó là sinh hoạt cá nhân của tôi.”



Tina không thèm nói lại.



Tống Dật Hàng thở dài, rốt cuộc vẫn không thể trách nổi, chỉ vỗ vai cô và nói: “Tôi không trách gì chị nhưng Lương Cầm là bạn gái của tôi, tôi mong chị có thể chấp nhận cô ấy và chúc phúc cho chúng tôi, tương lai con của chúng tôi sẽ nhận chị là mẹ nuôi.”



Tina sợ hãi ôm Tống Dật Hàng: “Dật Hàng, em rất sợ, sợ em sẽ mất đi hơn 20 năm cố gắng chăm sóc anh, anh mất nhiều thời gian mới khôi phục lại ban đầu, anh làm sao có thể nghi ngờ em không mong anh hạnh phúc chứ? Hứa Lương Cầm không phải Hisako đâu, cô ấy sẽ cãi nhau với anh, cô ấy sẽ giận dỗi với anh, thậm chí cô ấy sẽ chia tay với anh, cô ấy sẽ bị bệnh, sẽ chết đi, anh không thích Hisako thì chúng ta sẽ tìm người khác, em không muốn ở đây một ngày nào nữa!”



Tống Dật Hàng trầm mặc hồi lâu rồi nói: “Chị muốn đi đâu thì tôi đưa chị đi nhưng tôi không thể rời khỏi Trung Quốc.”



“Đương nhiên có thể, chỉ cần không ở chỗ này thì đâu cũng được, em không hiểu Trung Quốc nhưng em sẽ cố gắng sống ở đây, hay chúng ta về kia đi.”



Tống Dật Hàng gật đầu: “Chị cứ chuẩn bị đi, hai ngày nữa chúng ta xuất phát.”



Tina tựa vào ngực Tống Dật Hàng nở nụ cười dịu dàng nói: “Vâng!”