Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
Chương 1 : Đạo mộ tao báo ứng
Ngày đăng: 14:16 18/04/20
"Diệp Phong, chúng ta mau rời khỏi đây. Ở đây chẳng những chẳng kiếm chác được gì mà còn là nơi đại hung, mạch tượng phong thủy bên ngoài đúng là gạt người."
Cổ mộ thạch thất tĩnh lặng tối đen, Phong Thủy Bán Điếu Tử Giang Minh dùng ánh sáng đèn pin quan sát bố trí xung quanh và những điêu khắc trên vách tường. Miệng liên tục thúc giục Diệp Phong rời đi.
Hai bên hành lang thạch thất đều có những tượng điêu khắc lính gác, thân cao gần bằng người thường, dung mạo không giống nhau, điêu khắc sống động như thật.
Diệp Phong ngậm thuốc lá, đang cân nhắc xem làm sao mang số tượng binh sĩ nặng nề này ra ngoài. Nghe Giang Minh nói rõ ràng hơi sửng sốt, liền hỏi lại: "Phong Thủy Bảo Địa thế nào lại biến thành Đại Hung Chi Địa? Cửa đá phía trước lại có thể không có chút vật bồi táng sao?"
"Loại Phong Thủy này ta nhất thời không thể nói cho ngươi hiểu rõ được, tóm lại cái mộ này rất quỷ dị. Theo quy mô của nó mà xét, vật bồi táng nhất định không ít, nhưng đến bây giờ ngay cả một cơ quan chúng ta cũng không phát hiện ra. Ta thấy không lôi thôi dài dòng nữa, tốt nhất là mau rời khỏi đây!" Giang Minh đáp lại, thân hình mập ú vì nóng vội mà hơi run lên.
Diệp Phong nghe bảo chắc chắn có vật bồi táng, mỉm cười yên tâm, chỉ vào thanh trường kiếm màu đen dài bốn xích sau lưng, cười hắc hắc nói: "Không có cơ quan là tốt còn yêu ma quỷ quái đều là truyền thuyết, không có thât. Vả lại dù là có thật đi nữa, ta cũng có thể tiêu diệt bọn chúng, chúng ta vất vả cực nhọc băng qua rừng rú nguyên thủy trong dãy Đại Hưng An để tìm mộ cổ không phải là vì những vật bồi táng sao? Đừng nghĩ đến yêu ma quỷ quái, nghĩ đến từ nay về sau phát tài phát lộc, ở nhà sang, ngủ với người đẹp, ngồi ôtô đúng là cuộc đời sung sướng."
"Mặc dù yêu ma quỷ quái chỉ là truyền thuyết, nhưng có lẽ chúng ta cẩn thận vẫn hơn. Nằm trong khu rừng nguyên thủy này còn có hai tòa mộ cổ, chúng ta đổi một đi." So với tài phú, Giang Minh có lẽ coi trọng mạng sống hơn, hắn tin rằng phong thủy bí thuật tổ tiên truyền lại không hề sai, nếu không bọn hắn đã chẳng tìm thấy được cổ mộ.
"Gan lớn làm được việc lớn, gan nhỏ làm tiểu quỷ. Ngươi không thể giống loại gan bé đó chứ? Hơn nữa không phải hai ngôi mộ đó ngươi thấy không lớn bằng cái này sao? Muốn trộm thì trộm cái lớn, làm một lần là hòa vốn, trở về hưởng thụ nhân sinh, ta không thể cữ làm kẻ đào trộm mộ mãi được. Đi nhanh lên, vào thêm một gian thạch thất nữa xem thử."
Diệp Phong tỏ thái độ thiếu kiên nhẫn, không đợi Giang Minh mở miệng nói, lại tiến bước về phía thạch môn đằng trước. Mặt cười gian trá, trong lòng khẳng định tên tiểu quỷ nhát gan Giang Minh không dám tự ý ly khai, chỉ có thể cùng vào với hắn. Đối với yêu ma quỷ quái từ trước tới giờ hắn vốn chẳng tin.
"Đạo đức? Ta với ngươi phải nói rằng: Đạo đức là cái thứ gì? Bao nhiêu tiền một kg?" Bắt đầu vơ vét tài bảo mà không gặp nguy hiểm gì, Giang Minh liền quẳng đạo đức lên chín tầng trời.
"Tiểu tử ngươi học nhanh thật!" Diệp Phong buồn cười nói, đút bối đao vào vỏ, quan sát chiếc quan tài và quyển sách trên bệ thờ, hiếu kỳ bỏ bối đao xuống rồi bước tới.
Quyển sách dài chừng 15 cm, có hình vuông. Trên bìa sách có khắc họa một con rồng phương Đông đang giương nanh múa vuốt.
"Uy uy, tiểu bàn tử, đến đây xem sách gì đây!" Diệp Phong nghi hoặc cầm quyển sách lên, lật trang sách, mở miệng hỏi Giang Minh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Giang Minh đang làm đầy túi châu báu nghe thấy vậy liền buông bối đao tiến lại, vừa mở miệng muốn nói, quyển sách đột nhiên tỏa ra một cỗ hắc khí, nhanh chóng lan tỏa xung quanh, vây hắn và Diệp Phong vào trong.
Diệp Phong kinh hãi thát sắc, liền muốn ném cuốn sách đi, nhưng đột nhiên cảm thấy đầu óc mơ hồ, miệng mũi không thể hít thở, chân mềm oặt, toàn thân ngã sập xuống đất.
Còn Giang Minh đã đi sớm hơn hắn một bước, hai mắt trợn ngược nằm trên mặt đất, không còn thở nữa.
Diệp Phong ngã xuống nhìn thấy Giang Minh đã chết, trong đầu thoáng qua một tia hối hận, liền đó thì nhắm mắt đoạn khí.
Vừa lúc đó, phía trên thiết bì thư trong tay hắn đột nhiên xuốn hiện một lỗ đen đường kính nửa mét, phát ra một hấp lực mạnh mẽ quỷ dị, hút quyển sách vào đó, rồi tiêu thất vô tung.