Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 10 : Hắc sắc trinh khiết hoa

Ngày đăng: 14:16 18/04/20


Quốc vương tẩm cung, Lao Nhĩ bệ hạ lúc này đang thật sự có cảm giác bất đắc dĩ. Trong cuộc ẩu đả giữa các đội trưởng của hoàng gia kỵ sĩ tại Tiêu Hồn Lâu, Lôi Ân đã chấp nhận sự khiêu chiến của Phỉ Long. Việc này sẽ trở nên một đầu đề sôi nổi tại đế đô.



Phỉ Long đã dùng đến danh dự của một kỵ sĩ mà khiêu chiến với Lôi Ân. Nếu Lao Nhĩ lại muốn ngăn cản không cho bọn họ quyết đấu, thì sự tình của Phỉ Long sẽ rất khó thu xếp. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn



"Tả La, ngươi nhận xét xem giữa Phỉ Long và Lôi Ân, ai sẽ có cơ hội thắng nhiều hơn?" Lao Nhĩ với vẻ mặt cười cười hỏi Tả La.



"Ta nghĩ rằng Phỉ Long có cơ hội thắng nhiều hơn, bởi vì lần trước khi hắn và Lôi Ân giao đấu, không ngờ rằng Lôi Ân có võ công, nhất thời bị đánh mà không ứng phó kịp, cho nên đã không thể xuất toàn lực. Lần này, nếu như hắn sử dụng toàn lực, Lôi Ân hẳn sẽ không phải là đối thủ của hắn!" Tả La ứng thanh trả lời.



Vậy à? Nếu vậy thì đối với trận chiến này, vô luận là ai thắng hay bại, Nguyên Soái và Tể Tướng đều sẽ gia tăng địch ý với nhau. Lôi Ân và Phỉ Long bấy lâu nay vẫn luôn bất hòa với nhau, xem ra không thể vì đế đô mà điều đình. Ta phải bắt hai người bọn họ bỏ chạy một phen. Lao Nhĩ trong lòng thầm phần tích như vậy.



Tại đại sảnh của phủ Tể Tướng, Lạc Khắc đang nghe tôn tử của mình vừa về nhà kể lại, ngày mốt sẽ là ngày quyết đấu với Phỉ Long, lão nhíu mày nhìn cháu mình hỏi: "Quai tôn, ngươi có nắm chắc sẽ thắng được Phỉ Long hay không?"



"Lão đầu tử hãy yên tâm, cho dù tiểu tôn không đánh lại hắn thì cũng sẽ có biện pháp giữ được cho kết quả bình phân." Diệp Phong mỉm cười trả lời. Dù chưa thử qua toàn bộ thực lực của Phỉ Long, hắn cũng vẫn nắm chắc được khả năng đánh bại Phỉ Long.



"Quai tôn, không phải gia gia không tin vào bản lãnh của ngươi, nhưng nếu trong khi quyết đấu mà đánh không lại hắn thì cứ nhận thua, ngàn vạn lần đừng để hắn đả thương ngươi!" Lạc Khắc quan tâm dặn dò.



"Hay lắm, tiểu tôn hiểu được, gia gia cứ yên tâm đi!" Diệp Phong bất đắc dĩ phải chấp nhận, ở lại nghe thêm vài câu dặn dò của Lạc Khắc rồi rời khỏi đại sảnh để trở về phòng của mình.




Cực Lạc Tiêu Hồn Thủy là một loại xuân dược rất lợi hại, một khi đã uống vào thì dù có là tu nữ luôn thanh tâm quả dục, nhưng cũng sẽ biến thành đảng phụ dâm đãng nhất.



U Nguyệt Nhi bị chuốc phải loại xuân dược này, lại không có nam nhân ở bên cạnh để cùng nàng hoan ái, dục hỏa trong lòng không nơi phát tiết, cảm giác thật khó chịu vô cùng.



Diệp Phong rời khỏi mật thất, để cho Lộ Lộ hầu hạ cởi y phục, rồi lên giường ôm lấy thân thể mềm mại không có lấy một mảnh y phục trên người của nàng, nghĩ đến việc U Nguyệt Nhi mang huyết thống của Ma tộc đích thị là hỗn huyết nhân lại đi tiếp cận Phỉ Long thật là ngoài ý muốn.



Giờ đây Diệp Phong dám khẳng định rằng U Nguyệt Nhi không hề thích Phỉ Long. Sở dĩ nàng tiếp cận hắn là vì có âm mưu, nhưng đó là âm mưu gì? Hắc Ám Giáo Đình là một tổ chức thế nào?



Nghĩ tới nghĩ lui mà vẫn không nghĩ ra được gì cả, hắn liền nhìn lại thân thể lõa lồ của Lộ Lộ đang ở trong lòng mình, lập tức thầm mắng mình ngu muội, cái gì là âm mưu? Cái gì là Hắc Ám Giáo Đình? Những thứ đó nào có quan hệ với mình chứ? Trong lòng đang ôm mỹ nhân mà lại đi nghĩ những chuyện vu vơ không liên quan đến mình, quả thực là ngu ngốc.



Bất quá, U Nguyệt Nhi ở trong mật thất đó không thể thả ra được, nếu không thì sẽ tự rước lấy nhiều phiền toái. Huống hồ chi, một mỹ nhân xinh đẹp như vậy mà bỏ qua thì thật là đáng tiếc, nếu có biện pháp thì cũng phải thử lay động chân tình của nàng đối với mình xem sao.



Nếu không được thì cứ chơi qua đường cũng tốt. Tại cái thế giới tàn khốc này, ta phải một lòng hưởng thụ tất cả khoái lạc tiêu sái thì đó mới là điều chủ yếu. Dù sao thì cũng đã có Lộ Lộ phân chia cảm tình, còn lại những nữ nhân khác thì cứ thuận theo tự nhiên thôi.



Thật là muốn nhìn thấy cái vẻ mặt của Phỉ Long khi biết được U Nguyệt Nhi đã trở thành nữ nhân chân chính, không biết biểu tình của hắn sẽ như thế nào? Hắc hắc………cầm thú Nam Tước lộ ra nụ cười gian tà.