Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
Chương 142 : Quy giả hiêu trương đăng tràng tư lược đoàn kinh địch hiện thân
Ngày đăng: 14:18 18/04/20
Nộ Nham và Áo Ni Khắc đang kịch chiến, không để ý lam phát trung niên cưỡi Hoả diễm sư thứu bay vào đám khói. Nhưng các cường giả xung quanh và Diệp Phong vẫn thấy rất rõ ràng, cường giả các tộc tuyệt không cho phép có kẻ lợi dụng cơ hội chiếm tiện nghi, đều trước sau nhảy vào đám khói.
Nộ Nham và Áo Ni Khắc phản ứng, lập tức đình chỉ đánh nhau, lao vào cướp đoạt Liệt Diễm sáo trang. Đáng tiếc đã quá muộn, khi bụi đất tan hết, mọi người nhìn rõ tình hình bên trong. Tất cả yên lặng nhìn bốn cường giả xung quanh Hoả diễm viên vương, bởi Liệt diễm sáo trang bị tách ra, rơi vào tay bọn họ!
"Đáng hận, ba tên hỗn đản này, thật sự là phá việc mà!"
Liệt Diễm sáo trang nếu thiếu một kiện thì thần giáp tức thì phân giải. Đoàn trưởng Tư Địch dong binh đoàn, lam phát trung niên, Thác Ni – Tư Địch, đầu đội Liệt Diễm thần quan, tay cầm Liệt Diễm thần phủ, cưỡi trên Hoả diễm sư thứu, đang bay phía trên ba thước cách Hoả diễm viên vương, nhìn ba tên Trác Lâm, Mễ Cách, Ái Ti – Bá Ni lần lượt có Liệt Diễm thần giới, Liệt diễm yêu đái, Liệt Diễm hạng liên, mà trong lòng tức giận oán hận.
"Hắc hắc, sáo trang phân giải, mục tiêu tranh chấp đã lên bốn, thật là thú vị. Không tưởng được đoàn trưởng của Mỹ nữ nô đãi đoàn cũng có được Liệt Diễm hạng liên, sách sách, có ý tứ, có ý tứ!" Lưu manh đoàn trưởng vẫn đang ôm tinh linh tiểu tình nhân, trong lòng cười thầm.
"Các huynh đệ, cướp được một kiện thì một kiện. Các ngươi mau nhanh…"
Trong đám đông các tộc xung quanh, có vài tiếng la lớn, không khí đang yên lặng trong lăng mộ, một lần nữa lại trở nên hỗn loạn. Tất cả cường giả đều hành động, mục tiêu là bốn người có Liệt diễm sáo trang.
Đoàn trưởng của mỹ nữ nô đãi đoàn, một thiếu phụ lục phát, tư sắc bình thường Ái Ti, có dược Liệt Diễm hạng liên, mắt thấy cường giả vây xung quanh mình, lập tức nhanh chóng gọi thuộc hạ kiếm sĩ ra, ương ngạnh ngăn cản.
Bát giai Liệt Diễm kị sĩ Thác Ni, cửu giai Tật Phong kiếm sĩ Trúc Lâm, cửu giai Cuồng Sa chiến sĩ Mễ Cách, ba tên này cũng cùng đám thuộc hạ chạy khỏi đám đông, không dám đối mặt với quần công của họ.
"Đoàn trưởng, bạch điêu xạ thủ báo lại, bọn hắc y nhân đã hành động, đang tiến về phía này. Khải Đặc bọn hộ đã triệu tập đại bộ đội rồi!" Từ phía thông đạo dưới đất, nhận được tin tức do bạch điêu xạ thủ mang lại, đoàn trưởng Đại địa kị sĩ Thuỵ Ân nhìn tình hình hỗn chiến, lập tức chạy ra khỏi thông đạo báo cho Diệp Phong.
"Nhanh vậy à? xem ra đám gia hoả kia tính nhẫn nại cũng không có." Diệp Phong nghe vậy lộ ý chê bai, suy nghĩ một lúc, rồi chính sắc nói cho Thuỵ Ân sơ lược kế hoạch, bảo truyền cho bọn Khải Đặc lập tức chấp hành.
"Lôi Ân, bọn hắc y nhân là sao?" Phỉ Phỉ ỷ ôi trong *****g ngực tình nhân, nghe đoạn đối thoại của hắn với Thuỵ Ân, rồi chờ Thuỵ Ân rời đi, lập tức tò mò hỏi.
Ngoại trừ một đại đội quy giả nhằm vào Diệp Phong, còn lại đèu lấy ra Mê Hồn đạn, nhắm vào dải đất trung tâm nơi các cường giả đang đứng mà quăng, sau đó lập tức cầm ác đao mà tiến tới.
Mặt khác, ba sáo kiện biến mất, chỉ còn Liệt diễm thần phủ và thần quan trong tay Thác Ni, ai có khả năng phi hành đều hường về Thác Ni, ai không phi hành được thì trút giận vào đám quy giả phía trước, nhanh chóng triển khai phản kích.
Cường giả các tộc có thể không bị khói độc làm bất tỉnh đều là tinh anh trong tinh anh, bây giờ chú tâm đề phòng, tự nhiên sẽ không bị Mê Hồn đạn của quy giả gây hại. Song phương vừa chạm mặt nhau, đã đánh tới tấp, trận trận âm thanh, vô cùng kịch liệt!
"Rác rưởi, hôm nay bổn đoàn trưởng phải cắt đầu các ngươi ném ra biển cho cá ăn!" Diệp Phong nhìn đám quy giả vọt tới, hung hăng cười lạnh, huýt sáo một tiếng.
"Giết!"
Sau tiếng huýt sáo, trận trận sát thanh đột nhiên vang lên. Cửa vào lăng mộ và mười tám thông đạo nhanh chóng xuất hiện thành viên Tư Lược đoàn. Diệp Phong bước vào thông đạo gần đó, huýt sáo một tiếng, lập tức xuất hiện một đại đội Đại địa kỵ sĩ.
Dựa thoe kế hoạch đơn giản của Diệp Phong, thành viên Tư Lược Đoàn bí mật theo sau quy giả liên đội, cho nên ngay khi Diệp phong huýt sáo, bọn họ lập tức phóng ra chém giết. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
"Trời, binh lực nhiều như vậy làm sao tới đây? chẳng lẽ bộ đội bên ngoài xảy ra việc ngoài ý rồi?"
Áo Ni Khắc, La Luân, Nộ Nham, Khắc Lạp Khắc, Mễ Cách, Trúc Lâm đại biểu của sáu nước thấy một lượng lớn nhân mã lao vào lăng mộ, nhất thời lộ thần sắc khiếp sợ, không giải thích được. Thêm nữa bọn họ lo lắng cho bộ đội bên ngoài xảy ra việc ngoài ý muốn.
"Không xong, Thạch Xuyên đại tá, Lôi Ân quá giảo hoạt, đã che giấu nhiều phục binh, chúng ta mau rút thôi!"
Hắc Ám giáo hoàng trẻ tuổi Quỳnh Địch mắt thấy tình hình phát sinh đột biến, lập tức nhắc nhở Thạch Xuyên – Tú Cát rút lui.
"À, tốt tốt, chúng ta rút!" Thạch Xuyên Tú Cát vừa mới còn rất tự tin, kiến thức được lượng lớn nhân mã của Tư Lược Đoàn lao ra, nhất thời không còn chút oai phong trước đó, cao giọng gọi tất cả quy giả hướng cửa động mà rút lui.