Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 147 : Sắc lang suýt thành thái giám, Ma tộc quang lâm

Ngày đăng: 14:18 18/04/20


"Nếu ngươi có được một vị mỹ nhân ngư, trước khi đạt được cảm tình của nàng thì ngàn vạn lần đừng muốn cậy sức mà phá thân mỹ nhân ngư của nàng, bằng không... ngươi nhất định sẽ hối hận!" Tên sắc lang nếm mùi đau đớn cảm khái sau khi cưỡi rồng tầm hoan.



Quang Minh lịch năm 9721, tháng sáu, Dực nhân vương quốc và Thú nhân vương quốc chiến đấu trong lãnh thổ Thiên Vũ đế quốc phía tây đại lục, càng lúc càng trở nên ác liệt, khiến cho biên giới nơi lãnh thổ hai nước tương tiếp cũng bạo phát đại chiến.



Quang Minh giáo đình là quốc giáo của Dực nhân vương quốc. Dực nhân vương quốc và thú nhân bạo phát chiến tranh, Quang Minh giáo đình đượng nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn. Quốc vương La Kiệt-Đế Mạc Tây của Quang Minh đế quốc, theo đề nghị của Quang Minh giáo hoàng Ôn Tư, điều động quân đội đến hiệp trợ Dực nhân vương quốc, tấn công Thú nhân vương quốc.



Sức một nước chống hai nước và một giáo, thú nhân chiến sĩ mặc dù dũng mãnh nhưng cũng không thể là đối thủ được. Cũng may láng giềng của thú nhân là Ải nhân vương quốc sợ thú nhân bị tấn công làm thực lực suy yếu, lưỡng quốc nhất giáo sẽ hoành hành không e dè tại Nam Bắc đại lục, lập tức nhận thỉnh cầu liên minh của Hoàng kim sư vương, thêm vào thần miếu (thần điện) của thú nhân vương quốc, hình thành cục diện lưỡng quốc nhất miều chống lưỡng quốc nhất giáo. Chiến sự diễn ra rất kịch liệt.



Bảy nước nam bắc, đã có bốn nước bộc phát đại chiến, lại kéo thêm hai đại tông giáo, thêm vào cơn phong ba do cường giả các tộc tìm kiếm Thác Ni và Liệt Diễm sáo trang, nhất thời đem nam bắc đại lục tạo thành một mảnh hỗn loạn. Tất cả các loại thương nhân đều nhân cơ hội đại phát tài trong chiến tranh, thuận tiện cấp cho dong binh đoàn các nơi không ít nhiệm vụ.



Diệp Phong đối mặt cục diện bốn nước đại chiến, tự nhiên mừng rỡ cao hứng, tự nhiên lệnh các nhóm của Tư Lược đoàn, lợi dụng thuận tiên của Truyện Tống Trận, mỗi ngày phái ra nửa số thành viên đến các nơi để "đón gió thu" (kiếm tiền), ngoài ra chiêu mộ một đám đông ải nhân công tượng ưu tú, hợp thành một Ải nhân chú tạo đoàn do lão ải nhân Lạc Tư đảm nhiệm đoàn trưởng!



Trời có phong vân khó dò, người có họa phúc khôn lường. Khi tứ quốc đại chiến đánh đến lúc kịch liệt, nam đại lục phát sinh một việc, một biến đổi kinh thiên khiến tất cả thế lực đều không thể đoán trước!



Bởi vì ngọn núi cấm kỵ phía động Quang Minh đế quốc, bị "tàn dư giáo đồ" của Hắc ám giáo đình dùng phương thúc tự sát mang độc tiến phạm, phá hủy kết giới thủy tinh dùng duy trì phong ấn của ma giới chi môn, dẫn đến một số lượng lớn Ma tộc chiến sĩ hung tàn bạo ngược, ba cấm kỵ binh đoàn của Quang Minh giáo đình phụ trách thủ hộ phong ấn, toàn bộ bị Ma tộc chiến sĩ xé nát đồ sát!




"Rõ!" Kiệt Nã Tư nghe vậy cung kính lĩnh mệnh, rời khỏi đại sảnh.



Tĩnh Hương nhìn theo bóng lưng gã, đi tới sát tình lang, nhíu mày hỏi: "Lôi Ân, chàng chuẩn bị đối phó Ma tộc như thế nào? Bọn chúng trên không nhất định có nhiều Đọa lạc thiên sứ, dùng gia nông pháo mà nói, chỉ e không còn hiệu quả như trước!"



"Ân, Đọa lạc thiên sứ quả thật khó đối phó, bất quá không có quan hệ. Binh đến tướng ngăn, nước dâng đất chặn, đến đó nhất định sẽ có biện pháp. Nếu không được chỉ đành đề nghị Dực nhân vương quốc và phi hành bộ đội của các nước đánh bừa vào Đọa lạc thiên sứ!" Diệp Phong nghe vậy thuận theo ý nghĩ gật đầu ứng thanh.



Đọa lạc thiên sứ quả khó đối phó, Diệp Phong trong lòng sớm có kinh nghiệm. Bởi vì nguyên nhân có quá nhiều Đọa lạc thiên sứ, Bạch điêu xạ thủ đoàn muốn đến phụ cận của vùng núi cấm kỵ, tra xét tình huống đều không thể thực hiện được, làm hắn không thể liễu giải rốt cuộc binh lực của Ma tộc tại vùng núi cấm kỵ có bao nhiêu, không thể nghĩ trước một kế hoạch tác chiến tốt được!



"Thiếu gia, Ma tộc không giống những kẻ địch trước kia, tác chiến cùng bọn chúng thì nhất định phải cẩn thận, ngàn vạn lần đừng khinh địch nha!" Diệp Phong đứng dậy chuẩn bị đi hội họp cùng bộ đội của Tư Lược đoàn, Lộ Lộ cùng U Nguyệt Nhi nhu thuận đi đến sát người hắn, chỉnh trang lại vạt áo cho hắn, quan tâm ôn nhu dặn dò.



"Ân, Lộ Lộ cùng Nguyệt Nhi nói không sai. Lôi Ân, nếu không được thì cứ lui lại, ngàn vạn lần đừng muốn làm việc vượt sức!" Tĩnh Hương, Liên Na, Mộng Hinh ba vị lão bà đại nhân cũng đều vây quanh người yêu dặn dò.



"Ha ha ha, mỹ nhân của ta, Ma tộc lại làm các nàng sợ hãi như vậy sao? Yên tâm, ta sẽ cẩn thận!" Diệp Phong nhìn năm vị mỹ nhân đang dặn dò, trong lòng cảm thấy thập phần hạnh phúc, cao hứng ha ha cười to. Tại đôi môi anh đào của các nàng đều hôn một cái, tiêu sái đi ra đại sảnh, chuẩn bị đến gặp mặt Ma tộc cường hãn!