Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
Chương 155 : Giáo Hoàng Bại, Sáo Trang Hiện, Kinh Đại Lục, Hàm Tiếu Vong
Ngày đăng: 14:19 18/04/20
Quang Minh giáo hoàng Ôn Tư, nghe Hắc Ám Đại ma vương nói xong, biết hắn muốn xuất toàn lực, kinh hãi, lập tức dùng tới kết giới của Quang Minh thánh quan "Quang Minh Tí Hộ", thông qua năng lực của Quang Minh hạng liên gọi ra một đầu Quang Minh nguyên tố cự long, đánh về phía Hắc Ám Đại ma vương.
"Hừ, muốn dùng năng lực của thần khí?"
Hắc Ám Đại ma vương Ngạo Luân khinh thường, giương cánh bay chếch lên cao, trên người đột nhiên lóe ra bốn đạo hắc mang, Hắc Ám hạng liên, Hắc Ám ma giới, Hắc Ám yêu đái, Hắc Ám ma quan bốn thứ thần khí đồng thời thoáng hiện. Sau đó, hắn lập tức thả ra một đầu Hắc Ám nguyên tố cự long, bay tới ngăn cản Quang Minh nguyên tố cự long, còn chính mình vọt tới gần Ôn Tư giáo hoàng, huy vũ, đánh ra dày đặc mênh mông Hắc Ám quyền kình, mãnh liệt công kích. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
"Nhanh quá…" Mang vào Hắc Ám bốn loại thần khí, Đại ma vương Ngạo Luân tốc độ vượt trội so với lúc trước, Ôn Tư giáo hoàng giật mình, cảm giác áp lực gia tăng rất lớn, cho dù có được Quang Minh thần điêu hỗ trợ, cũng chỉ có thể bào trì thủ thế, hoàn toàn mất đi cơ hội công kích!
Về phía liên quân, thấy Hắc Ám Đại ma vương gọi về Hắc Ám bốn loại thần khí, đều giật mình, đều muốn nhanh tới hỗ trợ giáo hoàng, nhưng chỉ có thể thấy được tàn ảnh của hai người, căn bản không thể can thiệp vào cuộc chiến siêu cấp cường hãn này.
"Hạ xuống không phải là biện pháp, so với tốc độ của hắn, ta không phải là đối thủ…"
Đối mặt với hung mãnh quyền kính của Hắc Ám Đại ma vương, tính cảnh của Ôn Tư giáo hoàng vẫn bình thản, nhưng Quang Minh thần điêu tránh né vô cùng khó khăn thập phần nguy hiểm, phải cố hết sức. Bởi vì Ôn Tư không dám so sánh với Ngạo Luân về tốc độ, hai tay huy vũ Quang Minh cự kiếm, đánh ra mười đạo Quang Minh kiếm khí hình dáng to lớn khoảng hai mươi thước, bức lui Hắc Ám Đại ma vương, nhanh chóng xuất ra tuyệt kỷ cực mạnh "Quang Minh Tuyên Phán."
Kết hợp với Quang Minh nguyên tố quanh mình, dưới sự triệu hồi của Ôn Tư giáo hoàng, gió nổi lên không ngừng, tỏa ra từng mãng quang mang cao thấp, chiếu sáng cả Tư Nặc Nhĩ thành. Quang mang chói mắt, tạo nên uy nghiêm vô hình, khuếch tán khắp ngỏ ngách trong thành, làm cho lòng người chấn động không thể mở mắt, chỉ nghe một tiếng hét lớn vang lên. Ôn Tư giáo hoàng giơ cao Quang Minh cự kiếm trên đỉnh đầu, được Quang Minh nguyên tố hội tụ hình thành nên một bạch mang cự kiếm dài hơn trăm thước, theo hắn huy vũ, phi lên cao chém về phía Hắc Ám Đại ma vương đang nhắm mắt, vận hắc ám đấu khí chống lại quang mang xâm nhập.
"Hừ, sử dụng Quang Minh nguyên tố tương khắc với ta, làm cho ta không thể nhìn thấy rồi dùng thế công mạnh mẽ tập kích, chiêu này quả thật không tồi. Nếu là người có thực lực tương đương, hẳn phải chết rồi. Đáng tiếc, ngươi gặp phải Đại ma vương Ngạo Luân ta, thì đúng là hôm nay ngươi muốn chết!!!"
Hắc Ám Đại ma vương Ngạo Luân, nhắm mắt cảm giác được Quang Minh kiếm khí mạnh mẽ đánh úp lại, mở miệng cười lạnh, khinh thường, không những không tránh né kiếm khí mà ngược lại còn đâm đầu xông lên, song thủ phía trước liên miên phát ra cường mãnh "Phổ Thiên Cải Địa" Hắc Ám Quyền Kình. Xông tới Ôn Tư giáo hoàng, cứng đối cứng.
"Yên tâm đi giáo hoàng bệ hạ, ta sẽ cẩn thận, hắc hắc, ta có thể mượn ba cái kia của ông!?"
Diệp Phong ngưng thần nhìn Hắc Ám Đại ma vương đang ghép lại cánh tay, xoay người đối với Ôn Tư giáo hoàng cười gian xảo, tay lấy ra thánh kiếm và thánh giới, trong lúc Ôn Tư giáo hoàng lão nhãn cực kỳ kinh ngạc, nhanh chóng đoạt lấy Quang Minh ba thứ thần khí, không do dự mặc vào trên người của mình.
Trong nháy mắt, Quang Minh năm loại thần khi đều tự tỏa ra quang mang chói mắt, nhanh chóng ôm lấy hình thể của Diệp Phong, hóa ra uy nghiêm thần thánh, toàn thân Quang Minh sáo trang trắng xóa, đôi mắt đột nhiên lóe ra thần quang vô cùng nhu hòa, thần thánh. Lấy Diệp Phong làm trung tâm trùng thiên lập địa, khiến cho đại lục sinh linh đều giật mình, kinh sợ!
Hắc Ám Đại ma vương cùng bốn ma vương đều bị thần quang đột nhiên xuất hiện chiếu vào cực kỳ khó chịu, trước sau toàn lực vận hành Hắc ám đấu khí hộ thể, tâm trạng cực độ giật mình, không nghĩ rằng Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ lại có Quang Minh Thánh giới cùng Thánh kiếm.
"Cái này, cái này, Lôi Ân thế nào lại có thánh kiếm và thánh giới? Quang Minh sáo trang đã được tổ hợp? Trời đất, ta chưa từng thấy được Quang Minh sáo trang kết hợp phát ra thần quang thế này!?"
Ước Hàn công tước, La Luân thủ lĩnh, Cát Lôi Tư nguyên soái, mỹ nữ Tuyết Lị cùng liên quân mọi người nhìn Diệp Phong đều lộ ra vẻ rung động khó tin chuyện này là có thật, không thể tưởng tượng hắn có thánh kiếm và thánh giới.
"Quang Minh sáo trang … ta rốt cuộc … sống tới từng tuổi này … thấy được Quang Minh sáo trang … tốt … tốt … Lôi Ân … ngươi quả nhiên không đơn giản … vì hòa bình của đai lục … nhanh tiêu diệt ác ma hung tàn …"
Hơi thở hổn hển, Ôn Tư giáo hoàng nhìn Diệp Phong mặc Quang Minh sáo trang trên người, trong lòng lấy ra một huy chương thủy tinh có khắc tượng Quang Minh nữ thần, đưa cho Á Sắt Lâm "… ta không sống được … ngươi từ nhỏ tới lớn đều sống tại giáo đình … lai lịch danh vọng cực cao … đã được liệt vào một trong những người kế thừa chức giáo hoàng … bây giờ ta chính thức giao chức giáo hoàng cho ngươi … vì hạnh phúc của giáo đồ … ngươi phải cố gắng ……"
Cả đời được giáo đồ kính ngưỡng giáo hoàng Ôn Tư – Khang Nạp Lợi, sống tới tuổi này, cuối cùng cũng thấy được Quang Minh sáo trang mà hắn chờ đợi bấy lâu, dặn dò như vậy xong liền mĩm cười lìa trần thế.