Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 72 : – Khoáng mạch, khô lâu quỷ dị gian trá

Ngày đăng: 14:17 18/04/20


"Hô, mệt chết ta đươc, đánh nhau với đám vong linh sinh vật không biết mệt này, thật đúng lạ mẹ nó không phải người. Nếu số lượng bọn chúng nhiều hơn, sợ rằng không có quốc gia nào có thể là đối thủ của chúng nó!"



Dẫn mọi người đi qua thi thể của đón vong linh sinh vật đến chỗ bốn người Mạn Nỗ Ai Nhĩ, Diệp Phong thu hồi song kiếm, rồi ngồi xuống mặt đấy, điểm lên cây thanh sảng tiêu hồn, và lắc đầu thở dài.



"Dĩ nhiên, không ăn không uống tác chiến cùng đám vong linh sinh vật chẳng biết mệt mỏi đau đớn này, có mấy quốc gia có khả năng. May mà bọn chúng không nhiều, cũng là mục tiêu tiêu diệt của Quang Minh giáo đình, nếu không khẳng định hậu quả thật nghiêm trọng!" Mạn Nỗ Ai Nhĩ cũng đồng tình.



"Thế sự vô thường, nói không chừng đến một lúc nào đó sẽ có một đoàn vong linh sinh vậy khiêu chiến các nước!" Diệp Phong đùa giỡn, rồi quan sát thạch bích chung quanh, hướng Mạn Nỗ Ai Nhĩ hỏi:" Đại sư, người ở đây có phát hiện vị trí của quáng mạch (mỏ khoáng thạch) không?"



"Bên trái, phía dưới bên trái thạch bích, mau theo ta!" Ma Nỗ Ai Nhĩ thở một hơi, nghe hỏi xong liền chỉ cho mọi người về phía bên trái của thạch bích. Cũng chỉ bởi lão vừa lúc trước để ý rồi phát hiện ra chỗ của quáng mạch.



Diệp Phong nhìn theo hướng chỉ của Mạn Nỗ Ai Nhĩ, và lập tức gọi mọi người lên đường. Mạn Nỗ Ai Nhĩ gọi hai gã cực điện kiếm sĩ, đem quáng mạch mà lão lúc trước phát hiện ở địa phương này. Lão hưng phấn rồi đưa ra một khối quáng mạch gần bằng nắm tay, đối diện với Diệp Phong mà nói: "Đoàn trưởng, người xem, năm đó ta bị khối quáng mạch này hấp dẫn, mới phái hiện ra nơi này có quáng mạch. Thật không tưởng được, sau nhiều năm quay lại, chúng vẫn còn ở đây!"



Nơi này đều có vong linh sinh vật, căn bản không ai có thể vào đây được. Diệp Phong nhìn sự hưng phấn của Mạn Nỗ Ai Nhĩ, trong lòng cười thầm, cầm lấy miếng quáng thạch mà quan sát, cảm giác như đây giống như thiết, không nghĩ cái địa phương này cổ quái thật. Tên gia hỏa này căn bản không hiểu cái đồ này!



"Đoàn trưởng, cái miếng này có thể giống như cương thiết, người để Ai Đức dùng cương đao chặt thử xem độ cứng của nó." Mạn Nỗ Ai Nhĩ nhìn thấy hình dáng khó hiểu của Diệp Phong, mở miệng nhắc nhở, khẩu khí có phần tự tin.



Đúng a. Diệp Phong nghe xong liền tỉnh ngộ, đem miếng quáng thạch đưa cho Ai Đức, bảo gã chém một đao xuống xem.



"Cái thứ đồ chơi này bị ta chém một đao mà không tan thành mảnh vụn ư?" Ai Đức tiếp nhận quáng thạch nhìn một lúc, cảm giác hình như nó cũng có điểm phân lượng, bất quá, có thế nào thì nó cũng trông như thiết, trong lòng cười thầm một trận, phóng người lên, phất tay bổ một đao xuống quáng thạch, nhất thời tiếng kim thiết vang lên loảng xoảng, cương đao của Ai Đức mở ra được một lỗ hổng nhỏ.



"Trời ơi, không thể nào!" Ai Đức yêu thương nhìn khảm đao bảo bối của mình, không tài nào nghĩ được tại sao miếng khoáng thạch lại cứng rắn như vậy.




Nhìn bên kia thành viên Tư Lược đoàn tò mò nghĩ tới, Diệp Phong phất tay ý bảo bọn họ dừng lại, khách khí hướng khô lâu hỏi: "Vị khô lâu… ách… tiên sinh, ngươi là vong linh Vu sư gọi về sao? Có thể mời chủ nhân của ngươi đến hay không?"



"Ha ha, ta biết các ngươi bây giờ chắc là có rất nhiều nghi vấn, không cần lo lắng, mời đến động đàm đạo." Khô lâu không lập tức trả lời vấn đề của Diệp Phong, ngược lại còn dùng tiếng cười kinh khủng của hắn, khách khí thỉnh bọn Diệp Phong đến động.



Tình huống bên trong động một mực sáng sủa, Diệp Phong từ khiếp sợ đã khôi phục lại bình tĩnh, nghe khô lâu nói, phát giác ra đối phương là một khô lâu quái dị, phe ta nhiều người như vậy thì xá gì nguy hiểm, liền nhỏ giọng đối với bọn Khải Đặc bảy người nói, đến gần sát phía sau là lập tức động thủ chế ngự khô lâu, sau đó tiếp đón những thành viên Tư Lược Đoàn tiến vào bên trong động. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn



"Hắc hắc, thật là ngu xuẩn, tất cả các ngươi đều đã bị lừa!"



Khô lâu vẫn lẳng lặng nhìn bọn người Diệp Phong tiến vào trong động, đột nhiên đứng dậy phát ra một trận cười quái dị chói tai. Dưới chân đám người Diệp phong trong nháy mắt xuất hiện mấy ngàn câu hồn u linh tiến vào trong cơ thể bọn họ.



Không xong!



Diệp Phong tại trong đầu các ý niệm nhanh chóng xuất hiện, thân hình cùng ý chí liền mất đi năng lực khống chế, thân người ngã xuống, linh hồn u linh bắt đầu thao túng, trong đầu thoáng hiện đủ loại sự kiện hiện ra, U Nguyệt nhi, Mộng Hinh triền miên các cảnh tượng, dục hỏa bắt đầu tăng lên.



Còn lại Tư Lược đoàn các thành viên kể cả ma sủng trong đó, cũng đều như Diệp Phong giống nhau, ngã xuống đất trên mặt đất bị câu hồ u linh khống chế, trong đầu đều nghĩ đến các cảnh tượng giao hợp, trong cơ thể dục hỏa trở nên điên cuồng không thể khống chế, kẻ thiếu định lực một chút, thậm chí đã bắt đầu tiết thân.



Câu hồn u linh, vong linh sinh vật tối quỷ dị âm độc, mặc dù chỉ là tam giai cấp bậc, nhưng linh hồn chi thể, có thể xuyên thấu hết thảy chướng ngại, thậm chí có thể ẩn khí tức nấp trong mặt đất cũng vách tường, chỉ cần là sinh vật sống có nhu cầu giao hợp, bị chúng xâm nhập trong cơ thể liền không ngừng sinh ra dâm dục. Nếu không có quang minh tịnh hóa cứu, hạ thân thoát hư mà chết. Bất quá câu hồn u linh có nhược điểm trí mạng, chính là không được thấy ánh sáng mặt trời, chỉ cần bị ánh dương chiếu vào, liền lập tức hồn phi phách tán.



Câu hồn u linh đích số lượng vượt xa thành viên tư lược quân đoàn, lúc này còn có một nửa số lượng không có con mồi. Bộ xương khô nhìn mấy người thành viên tư lược đoàn tiết thân, ha ha cười to, đi tới bên cạnh Diệp Phong, bạch cốt hung hăng dẫm nát bụng dưới Diệp Phong, mắng nói:" Bọn ngu ngốc không biết trời cao đất rộng, không ngờ giết chết nhiều vong linh sủng vật của ta như thế,còn đem ta, vị vong linh vu sư vĩ đại nhất, Luân Cát-Phách Khố Khắc, tưởng thành vong linh sanh vật. Hôm nay khống chế được kiếm sĩ cổ quái này, sau đó biến thành sủng vật tối đắc lực của mình ha ha ha…"