[Dịch] Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế

Chương 146 : Hiệp Trì công chúa, thừa long ngự nữ đích sắc lang

Ngày đăng: 03:25 07/09/19

Á Sắt Lâm, Đế Na, Phỉ Phỉ đại, trung, tiểu, ba vị tình phụ, nghe điều kiệncá cược của Diệp Phong đưa ra, đều đoán được ý định bẩn thỉu trong đầu hắn, đưa mắt nhìn Hổ Kình chiến sĩ Tạp Nặc đấu chí dâng cao, cùng mỹ nhân ngư tiểu công chúa thần sắc tự tin, tam nữ đều có ý cười thầm, hiểu được rằng các nàng sắp có thêm một vị tỷ muội. Lạc Kì cùng Cự giải chiến sĩ đều hiểu rõ sự cường hãn của Hổ Kình chiến sĩ, nhưng nhìn Tạp Nặc cùng Ái Lệ Ti đều nhận định họ sẽ thua. Một Hổ Kình chiến sĩ, dù cường hãn đến đâu cũng không phải là đối thủ của Lôi Ân đoàn trưởng. Hổ Kình chiến sĩ tràn trề tự tin, tiến vào khoảng cách có thể dùng tam xoa kích tấn công tiểu hình chiến hạm, nhìn Diệp Phong nhắc nhở: “nhân loại, ngươi có thể xuống thuyền rồi mang một tên Cự giải chiến sĩ quyết đấu với ta, nếu không đồng bạn sẽ bị liên luỵ. Đến lúc đó đừng trách Hải tộc chiến sĩ chúng ta làm liên luỵ đến bọn nhược tiểu!” “Hắc hắc, để ta mang theo một Cự giải chiến sĩ? đại khối đầu, xem ra từ trước đến giờ ngươi vẫn luôn là người tự tin như thế? hắc hắc, ta là người rất thích phá nát lòng tự tin của địch nhân!” Diệp Phong nhìn Tạp Nặc cười phóng túng, sau đó cười lạnh nói: “Từ nay về sau, mỹ nhân ngư công chúa nhất định trở thành tình phụ của lão tử!” Vừa nói, song cước của tên gia hoả này từ trên giáp bản mượn lực khởi chiêu, như tia chớp phóng tới, lập tức đánh tới ngực trái của Hổ kình chiến sĩ Tạp Nặc, chưởng trái ấn vào bộ ngực rất dày của Tạp Nặc, nhìn Tạp Nặc đang giật mình về tốc độ của hắn:”xem ra đối phó với loại hỗn đản chỉ biết cậy mạnh các ngươi, thật không cần đến ba chiêu!” “Bang!” Diệp bại hoại đánh bất ngờ như điện xẹt, tiếng cười lạnh hạ xuống, chưởng trái ngay khi Tạp Nặc vung quyền định đánh xuống, toàn lực vận hành chánh khí tung một chiêu ‘Tuyệt tình toái tâm chưởng’, chưởng kình hùng hồn trực tiếp đánh sâu vào tâm tạng Tạp Nặc, tâm tạng hắn lập tức đau kịch liệt, sau đó ngã ngửa xuống biển, làm một đám bọt nước lớn tung lên. “Cái này… cái này… chỉ một chiêu đánh bại Tạp Nặc?!” Ái Lệ Ti mỹ nhân ngư, cùng với số đông Hổ Kình chiến sĩ vây quanh, mắt nhìn thấy tên tiểu nhân loại trước mặt rất nhanh tới trước mặt Tạp Nặc, một chưởng đánh ngã hắn, đều lộ ra vẻ khó tin, vô pháp tưởng tượng một nhân loại lại có thể cường đại như thế! Kì thật, Diệp Phong có thể một chiêu đánh bại Tạp Nặc hoàn toàn là do Hổ Kình chiến sĩ tuy thực lực cường đại mà tốc độ lại quá kém. Nếu là trên chiến trường, chúng sẽ là ác mộng của binh sĩ, nhưng nếu là đơn độc đả đấu với cửu giai cường giả, chỉ cần dựa vào tốc độ cũng có thể khiến bọn chúng sớm chết rồi. “Hắc hắc, mỹ nhân ngư công chúa, sau này ngươi sẽ là cấm luyến (vật quý giá - miếng thịt ngon) của lão tử, ha ha…” Xú lưu manh một chưởng đánh ngã Tạp Nặc, ha hả cười to, chân điểm trên mặt nước vài cái, đã đến trước Ái Lệ Ti công chúa, tay phải ôm cái eo nhỏ xích loã quang khiết của nàng, trong biểu tình hoảng sợ của nàng, hai chân nhanh chóng mượn lự điểm nhẹ trên mặt biển, nhanh chóng trở về qiáp bản của chiến hạm. “Ái Lệ Ti công chúa!!!” Tạp Nặc từ dưới biển bật dậy, tâm tạng vẫn còn đau đớn, cùng với Hổ Kình chiến sĩ, thấy công chúa bị tên nhân loại cường đại cướp lên thuyền, đều kinh hãi thất sắc, đều lao lên muốn cứu giá. “Mỹ nhân ngư công chúa của ta, lập tức đình chỉ cái băng hệ ma pháp nhàm chán này, nếu không ta sẽ ngay lập tức tháo hai cái vỏ sò của nàng!” Diệp Phong phát hiện Ái Lệ Ti niệm chú định phóng thích ma pháp, tay phải sắc mị mị nắm giữ vú trái cao vút của nàng, gian ác nhắc nhở. Dưới ánh mắt cực độ nhục nhã uỷ khuất của nàng khi đình chỉ niệm chú, Diệp Phong hắc hắc nhìn Tạp Nặc và Hổ Kình chiến sĩ, nói: “Các ngươi nếu không muốn một chưởng vừa rồi của lão tử dùng trên người của mỹ nhân tiểu công chúa này, thì lập tức lăn đi cho lão tử!” “Ti bỉ, ngươi là một tên hỗn đản ti bỉ, ta còn chưa chết, ngươi dám ngang nhiên bắt cóc công chúa điện hạ, ngươi không xứng đáng là một chiến sĩ!” Bọn Hổ Kình chiến sĩ nghe xong sự uy hiếp trắng trợn của xú lưu manh, đều không dám động nữa, Tạp Nặc chỉ Diệp Phong mắng lớn. “Hắc hắc, đã nói ba chiêu đánh ngã ngươi thì ta thắng, bây giờ một chiêu đã đánh ngã ngươi, lại muốn lật lọng à?” Diệp Phong vô lại nhìn Hổ Kình chiến sĩ, cười lạnh nói với Tạp Nặc: “Đại khối đầu, sức mạnh của ngươi trên chiến trường thì còn khả dĩ, muốn đối đầu lão tử căn bản không được. Mau về chuyển cáo Hải Vương lão trượng nhân tương lai của ta, đa ta ông ấy bồi dưỡng được một mỹ nhân ngư tình phụ xinh đẹp thế này, còn việc sau này…ông ấy không cần quan tâm nữa!” “Vô sỉ, ti bỉ, hạ lưu!” Ái Lệ Ti công chúa biết rõ mình chỉ là thất giai băng hệ ma pháp sư, khả năng của mình mà muốn công kích tên ác nhân này, căn bản chỉ là tự chịu nhục, nghe hắn nói xong tức giận đến nỗi thân thể mềm mại rung lên, trừng mắt nhìn hắn mắng khẽ. Kết quả còn chưa mắng hết, đã bị Diệp đại sắc lang cười dâm hôn trúng đôi môi hồng nhuận mềm mại của nàng, nhất thời như bị sét đánh, ngây dại đứng yên tại chỗ! “Đáng giận! ngươi là tên nhân loại đáng chết! mau thả Ái Lệ Ti công chúa!” Tạp Nặc cùng Hổ Kình chiến sĩ căn bản không nghe Diệp Phong nói, bọn họ nhìn công chúa điện hạ tôn kính bị Diệp Phong ôm trong lòng xúc phạm, đều điên cuồng rít gào, nhưng không có can đảm tiến lên, vì lo Diệp Phong sẽ thương hại đến công chúa. Á Sắt Lâm, Đế Na, Phỉ Phỉ, nhìn Diệp Phong không ngớt giở trò lưu manh, liếc mắt nhìn nhau, tất cả đều lộ nét cười khổ dung túng, trong lòng không cho là diệp Phong dung túng, ngược lại nghĩ mỹ nhân ngư công chúa lấy thân ra đặt cược, thuần tuý là tự đâm đầu vào lưới rồi! Đang giao hoan thì bị quấy rầy không thể tiếp tục, đừng nói đến Diệp đại sắc lang, ngay cả Á Sắt Lâm tam nữ đều thập phần giận dữ, thêm vào đó là nhân phẩm cực tệ của Diệp đại sắc lang, đối mặt với Hổ Kình chiến sĩ khoa trương cao ngạo, cùng với tuyệt sắc mỹ nhân ngư khuynh quốc khuynh thành, hắn mà không nổi tà ý trong đầu, tam nữ thấy đó mới là bất thường. Với vấn đề tuyệt sắc mỹ nhân ngư là công chúa, tam nữ không hề lo lắng, bởi vì Hải tộc công chúa bị lục địa nhân loại cướp đi là chuyện cả đời, Hải tộc vốn không thể ở lâu trên lục địa, sẽ không thể tìm được công chúa của họ. “Mỹ nhân, cái miệng nhỏ của nàng thật mềm, nước bọt của nàng thật ngọt! Ta hôn nàng có thoải mái không?” Diệp Phong trước mặt mọi người hôn lấy mỹ nhân ngư, cuốn lấy hương thiệt (lưỡi thơm) của nàng một trận, chưa hết cảm xúc ngảng đầu nhìn Ái Lệ Ti công chúa cả mặt đỏ bừng, lệ thuỷ đầy mắt, sắc mị mị cười hỏi. “Ngươi vô sỉ…ô ô…” Ái Lệ Ti công chúa trước giờ cao quý như ngọc, lại bị tên nam nhân vô sỉ vừa gặp mặt, ngay trước đám đông cướp đi nụ hôn đầu, nhịn không được bật khóc. “Ái Lệ Ti công chúa….” Tạp Nặc cùng Hổ Kình chiến sĩ, toàn thân run rẩy phẫn nộ, trơ mắt nhìn công chúa điện hạ bị xúc phạm mà không dám tiến lên, tức giận xấu hổ muốn tự sát. Diệp Phong nhìn Tạp Nặc cùng Hổ Kình chiến sĩ, lại quay sang nhìn mỹ nhân ngư đang khóc trong lòng, ôn nhu nói bên tai nàng: “Mỹ nhân ngư công chúa của ta, ta rất bội phục can đảm dám đem thân mình ra cược của nàng. Đáng tiếc nàng thật sự xem thường nhân loại. Hiện tại chiến sĩ của nàng bị đánh bại, nàng nếu tiếp tục bảo trì can đảm, tình nguyện giao ra vật thua cược, thì mới giống một công chúa cao quý!” “Ngươi vô sỉ ti bỉ, buông ta ra….buông ta ra….” Ái Lệ Ti đã kiến thức thực lực của Diệp Phong, sớm đã hối hận, bây giờ nghe Diệp Phong nói, hoảng sợ chính mình trong tay hắn mang đi, không thể chịu đựng được tư phẫn, giãy dụa vặn vẹo mê người, muốn tránh thoát sự ôm ấp của hắn. “Theo cá cược, nang giờ là tình phụ của ta. Nàng nghĩ não của ta đầy nước hay sao mà thả một mỹ nhân ngư tuyệt sắc như nàng?” Diệp Phong ôm mỹ nhân ngư hắc hắc phôi tiếu, nhìn về phía Tạp Nặc và Hổ Kình chiến sĩ, cười lạnh nói: “Các ngươi có phải là vẫn không muốn rời đi?” “Lập tức thả Ái Lệ Ti công chúa! ngươi là tên rác rưởi ti bỉ vô sỉ!” Tạp Nặc cùng Hổ Kình chiến sĩ thấy công chúa bị bắt, làm sao có thể dễ dàng ly khai, vừa nghe Diệp Phong nói, nhất thời phẫn nộ mắng to! Hắc hắc, các ngươi không đi, nhưng lão tử phải đi để thưởng thức mỹ nhân ngư…. Diệp Phong ác ý cười thầm, mở miệng bảo Lạc Kỳ và cự giải chiến sĩ lên thuyền, cùng Phỉ Phỉ, Đế Na, cũng như ải nhân điều khiển thuyền, tất cả nối nhau tiến vào khoang thuyền, thông qua Truyền tống trận ly khai, sao đó để Á Sắt Lâm thu truyền tống trận vào không gian giới chỉ. Tạp Nặc cùng Hổ Kình chiến sĩ thấy Đế Na, Phỉ Phỉ nhị nữ cùng toàn Cự giải chiến sĩ tiến vào khoang của chiếc thuyền nhỏ rồi không thấy đi ra, tất cả đều lộ ra thần sắc khó hiểu, không thể tin một khoang thuyền nhỏ lai có thể chứa nhiều đến thế! “Ha ha ha, mỹ nhân ngư của ta, có phải nàng đang rất tò mò không? Ngoan ngoãn theo ta, sau này còn có nhiều sự việc làm nàng hiếu kỳ nữa.” Diệp Phong nhìn Ái Lệ Ti công chúa đang nghi hoặc trong lòng, đắc ý ha hả cười to, đột nhiên triệu hoán Song đầu cự long Thánh Ma, ôm Ái Lệ Ti cùng Á Sắt Lâm nhảy lên lưng rồng, dưới ánh mắt rúng động của Ái Lệ Ti cùng hổ Kình chiến sĩ, đem chiếc tiểu hình chưng khí chiến hạm thu vào trong Quang Minh thánh giới của hắn! Quang Minh thánh kiếm có thể tăng gấp đôi uy lực của Quang Minh đấu khí và Quang Minh ma pháp, Quang Minh giới chỉ có thể làm giảm bớt một nửa tiêu hao tinh thần lực khi phóng thích Quang Minh ma pháp, cũng như có không gian tàng trữ vô hạn. “Đây… đây… đây là cự long? Song đầu cự long? Hắn có không gian trang bị có thể cất giữ cả chiếc thuyền? hắn không sợ mọi ngươi bên trong ngạt thở chết sao?” Ái Lệ Ti và Tạp Nặc cùng Hổ Kình chiến sĩ, nhìn song đầu cự long Thánh Ma đột ngột xuất hiện, cùng với tiểu hình chiến hạm bị thu vào không gian, tất cả đều giật mình trợn mắt há mồm. Đại não của bọn họ, thoìư khắc bị đả kích nhiều nhất chính là lúc này! “Hắc hắc, rất kinh ngạc đúng không? Sau này sự kiện làm nàng knih ngạc còn nhiều!” Diệp đại sắc lang ôm Ái Lệ Ti ngồi trên lưng rồng, nhìn bộ dạng giật mình của nàng, đắc ý cười hắc hôn lên cái miệng nhỏ thơm một cái, ra dấu cho Thánh Ma trực chỉ bay về phía bắc Vọng Triều Sơn. “Đừng, đừng! Nhân loại đáng chết! mau trả công chúa lại cho chúng ta!” Tạp Nặc cùng Hổ Kình chiến sĩ đang trợn mắt há miệng, bỗng thấy Thánh Ma lên cao bay về phương bắc, đều kinh hãi bừng tĩnh, đều bơi theo phía dưới, hướng lên không trung lo lắng gào thét. “Không, không, không muốn đi lục địa…..mau thả ta ra, may cho ta về, không muốn, ta không muốn…” Ái Lệ Ti công chúa lo lắng giãy dụa trong lòng Diệp Phong, muốn thoát ly sự trói buộc khuất nhục. Nàng mặc dù thập phần muốn hướng tới cuộc sống trên đại lục, nhưng bị một tên sắc lang bắt đi làm tình phụ, nàng thật lòng không dám tưởng tượng! “Cáp cáp, cho nàng trở về ta chẳng phải đánh nhau vô ích sao? Hơn nữa thủ hạ của nàng muốn giết ta, ta chỉ muốn nàng làm tình phụ, so ra nhân từ hơn rất nhiều a!” Diệp Phong hoàn toàn không để ý đến Hổ Kình chiến sĩ bị bỏ rơi càng lúc càng xa, nhìn mỹ nhân ngư đang vùng vẫy, hưng phấn cười to, cúi đầu ác xúc hôn trúng cái miệng nhỏ của nàng! “Hi hi, Lôi Ân chàng thật sự to gan bằng trời, ngay cả Hải tộc công chúa cũng dám bắt giữ xâm phạm!” Mỹ diễm thục nữ Á Sắt Lâm mặc một bộ váy dài màu trắng, ngồi bên trái tiểu tình nhân, nhìn Ái Lệ Ti đang giãy dụa lạc lạc kiều tiếu. Diệp Phong nghe vậy ngẩng đầu cười nói: “nếu như công chúa trên lục địa, bổn đoàn trưởng còn có chút cố kỵ. Hải tộc công chúa, dám trêu chọc đến ta, là chú định cả đời làm tình phụ cho ta!” “Chàng đó, thuần tuý là một tên hoa tâm đại sắc lang, lòng tham không đáy!” Á Sắt Lâm phong tình vạn chủng điểm một ngón tay lên trán Diệp Phong, vũ mị kiều tiếu, nhìn thấy mỹ nhân ngư đang nhìn xuống dưới dần dần tuyệt vọng, không nhịn được cười nói: “Tiểu sắc lang, thiếp xem tình phụ mới của chàng, tựa hồ rất khó ‘sắp đặt’ nha.” “Khó ăn?” Diệp Phong cười cười, tay trái ôm lấy Á Sắt Lâm, nắn bóp cự nhũ to tròn của nàng, ác tay đùa giỡn nó: “Trước tao hoá như nàng cũng rất khó ăn, bây giờ thì thế nào? Cũng hoàn toàn thuàn phục dưới khố của lão tử, mỗi ngày đều muốn lão tử cưỡi lên, làm thiên sứ kỵ sĩ!” “Thiếp đánh chết chàng tiểu sắc lang miệng lưỡi không có giữ gìn!” Á Sắt Lâm nghe Diệp Phong nói, huy vũ phấn quyền, kiều sân đánh Diệp Phong, trong lòng lại không có chút tức giận, hơn nữa lại thấy thích kiểu ăn nói thô lỗ này. Bởi vì Diệp Phong nói chính là nói thật, nàng chính là bị chinh phục dưới khố của Diệp Phong, hơn nữa còn mỗi tối đều muốn được Diệp Phong sủng hạnh! Không có biện pháp, Á Sắt Lâm chính là dực nữ bê ngoài thánh khiết, nội tâm lại khao khát phong tao. Từ lúc trưởng thành đến nay, hai mươi năm qua vẫn chưa được thoả mãn chân chính. Bây giờ nàng ở độ tuổi như lang như hổ, để nàng nếm được tư vị thoả mãn, nàng chính là càng có nhiều càng muốn thêm! Điều này có thể tưởng tượng biết được. Thánh Ma phi hành tốc độ cực nhanh, Hổ Kình chiến sĩ phía sau triệt để bị bỏ rơi. Ái Lệ Ti công chúa trong lòng thật rất hối hận đã trêu chọc đến nam nhân đang ôm nàng trong tay. Nghe dâm từ phóng đãng của nam nhân này và mỹ diễm dực nhân, trong đâud tưởng tượng ra số phận mà nàng phải đối mặt. Hơn nữa phụ hoàng không thể lên lục địa cứu nàng, không nhịn được sợ hãi phát khóc lên! Diệp Phong thấy thế hôn lên đôi môi đỏ mọng của Á Sắt Lâm một cái, ý bảo nàng đừng đùa giỡn nữa, nhìn mỹ nhân ngư công chúa khóc như lê hoa đái vũ trong lòng, lau lau nước mắt, ôn nhu cười nói: “Ái Lệ Ti, thản nhiên đối mặt với vận mệnh đi. Hải thần đem nàng đến bên cạnh ta, chính là đời này muốn nàng làm nữ nhân của ta. Ta chính là tất cả tương lai của nàng.” “Cầu xin ngươi, cầu xin ngươi thả ta. ta có thể bảo phụ hoàng cho ngươi rất nhiều rất nhiều tài bảo!” Ái Lệ Ti công chúa cao quý, thấy tên nam nhân vô sỉ trước mặt lộ ra thần thái ôn nhu, lập tức ôm một tia hi vọng cầu khẩn. “Cầu xin nàng, cầu xin nàng làm tình phụ của ta, ta có thể cho nàng càng nhiều càng nhiều tài bảo!” Diệp Phong nhẹ nhàng cười nói: “Ta nói như vậy, nàng có đáp ứng không? Ái Lệ Ti, từ lúc mới nhìn thấy nàng, ta đã thích nàng. Ta ngay bây giờ sẽ cho nàng biết sự vui sướng khi làm tình phụ của ta!” “Lôi Ân, chàng muốn trên không trung làm chuyện đó sao?” Á Sắt Lâm kinh ngạc nhìn Diệp Phong. “Đúng vậy, bây giờ làm cho mỹ nhân ngư xinh đẹp của chúng ta tiến hoá, xuất ra đôi chân đẹp a!” Mỹ nhân ngư nữ tính, chỉ cần nuốt tinh dịch của nam nhân, liền tiến hoá xuất hiện đôi chân (nhatquang_12_01: thế mà không nói cho nàng tiên cá trong truyện cổ An-đéc-xen biết cách này nhỉ, đỡ phải tốn mất giọng nói cho mụ phù thuỷ. mà không biết thuốc của mụ phù thuỷ là gì nhỉ, chẳng lẽ lại là… Oh my god! ^^). Diệp Phong ra hiệu cho Thánh Ma tiếp tục bay lên cao, nhìn Ái Lệ Ti trong lòng, gấp gáp muốn thử cái miệng nhỏ nhắn của nàng, xem nàng trút bỏ vảy cá để đôi chân đẹp xuất hiện. “Hắc hắc, mĩ diễm chủ giáo của ta, trước tiên dạy cho tỷ muội tương lai của nàng, biễn diễn chút kĩ thuật dùng miệng a!” “Cái loại cưỡi rồng trên không trung hoan ái này, chàng quả thật tiểu dâm trùng hoang dâm chí cực!” Á Sắt Lâm không hề tức giận mà nhìn Diệp Phong, chỉ mỉm cười gắt khẽ, trong lòng đối với việc cưỡi rồng giao hoan cảm thấy rất hứng thú kích thích, dưới ánh mắt kinh khủng ngượng ngùng của Ái Lệ Ti, giúp Diệp Phong cởi khố tử, lộ ra cái hung khí khiến nàng vạn phần mê luyến, ngọc thủ khẽ cầm lấy, môi anh đào hé ra, cúi đầu ngậm vào miệng… “Tao hoá, kỹ thuật của nàng đúng là càng ngày càng điêu luyện a!” Diệp đại sắc lang híp mắt thoải mái tán thưởng, hưởng thụ một phen phục vụ bằng miệng lưỡi của thục nữ chủ giáo, xấu xa liếc mắt nhìn mỹ nhân ngư công chúa đang ngượng ngùng, không ngừng lắc đầu, cười nói: “Công chúa tình phụ, đến đây đi, để ta đem theo nàng thử nghiệm tư vị tiêu hồn khi đang bay cao trên không trung… ha ha ha…”