Lưu Manh Lão Sư
Chương 158 : Nơi không thể đánh
Ngày đăng: 21:07 20/04/20
"Vậy anh phải cẩn thận." Trương Lệ Linh hình như đã quên người mình phải lo lắng là Lâm Quốc, chứ không phải Trần Thiên Minh.
"Anh sẽ cẩn thận, anh phúc lớn mạng lớn, sẽ không có chuyện gì đâu." Trần Thiên Minh liều mạng vỗ ngực, lớn tiếng nói.
Trương Lệ Linh nhìn bộ dáng tự cao tự đại của Trần Thiên Minh, không cho là đúng nói: "Trần Thiên Minh, anh đừng có thổi phồng, anh phúc lớn mạng lớn đã không phải vào nằm bệnh viện."
"Khuya như vậy em còn chưa ngủ sao? Ngày mai em không phải làm việc sao?" Trần Thiên Minh nhìn khuôn mặt xinh đẹp ở bên cạnh, lại muốn nhìn phong cảnh ở sau lớp quần áo của Trương Lệ Linh, nhưng ở góc độ này không thể nhìn thấy được.
"Em đang ngủ, do nghe thấy tiếng ồn các anh tạo ra ở bên ngoài làm em thức giấc." Trương Lệ Linh mặt đỏ ửng, bất quá nàng lập tức tìm lấy một cái cớ cho mình. Nàng sao dám nói vì mình lơ lắng cho Trần Thiên Minh, cả đêm cũng không ngủ được, vừa nghe hắn trở về, lập tức chạy ra xem có chuyện gì xảy ra không?
"Ồ, ngại quá, đã làm em thức giấc." Trần Thiên Minh xin lỗi nói. Trong thời gian này lượng công việc của Trương Lệ Linh rất nhiều, bọn Lâm Quốc vì hỗ trợ mình đối phó Thiên Tinh Bang, cũng không thường xuyên quản lý chuyện của khách sạn Không Thiên, làm cho Trương Lệ Linh lúc chạy chỗ này, khi tới chỗ kia, nàng là một cô gái, cũng quá khổ cực nàng rồi.
Trần Thiên Minh vừa xin lỗi vừa liếc mắt nhìn Trương Lệ Linh một cái, ngượng ngùng nói: "Lệ Linh, thời gian này vất vả cho em rồi, em phải bảo trọng thân thể.
"Số em là mệnh khổ lao lực, vất vả quen rồi." Trương Lệ Linh cố ý quyệt miệng, nói.
"Em không cần như vậy, em phải chú ý thân thể của mình, anh biết em khổ cực. Nếu như em vì mệt mà sinh bệnh, sẽ có người đau lòng." Trần Thiên Minh một câu hai ý, thâm tình nhìn Trương Lệ Linh.
"Người như em, sẽ có ai đau lòng vì em sao?" Trương Lệ Linh cố ý hỏi ngược lại Trần Thiên Minh.
"Có chứ, sẽ có người vì em thương tâm." Trần Thiên Minh lúc này ước gì có cây đao bên người, hắn có thể móc trái tim mình ra để Trương Lệ Linh xem rốt cuộc là ai yêu cô ấy.
"Nếu một người đàn ông chưa kết hôn, thiệt tình yêu thương em, em sẽ lấy thân báo đáp." Trương Lệ Linh bỗng nhiên từ trong miệng nói ra một câu.
"Anh khi dễ em."
"Tiểu thư, anh sao dám khi dễ em?" Trần Thiên Minh ngẩn ngơ, Trương Lệ Linh nàng sao lại như vậy, lang thủ của mình còn chưa trảo xuống, sao gọi là khi dễ? Cái này trước pháp luật còn chưa có cấu thành phạm tội, lúc trước hắn dậy về chính trị cũng thường xuyên nói với học sinh về pháp luật.
"Trần Thiên Minh anh khi dễ em." Trương Lệ Linh chu cái miệng nhỏ lên, tức giận nói.
"Trời, tiểu thư, anh hỏi em, anh đã sờ em? Anh cởi áo quần em hết chưa?"
"Anh… anh chưa…"
Trần Thiên Minh cười, nhìn Trương Lệ Linh nói: "Đúng vậy, anh chưa làm gì em cả, sao lại nói anh khi dễ em?" Nói xong, hắn lại còn đắc ý cười khan vài tiếng.
"Trần Thiên Minh." Trương Lệ Linh lập tức nổi trận lôi đình, trừng hai tròng mắt nhìn Trần Thiên Minh, oán hận nói.
"Lệ Linh, em nhìn em, ôi, người đẹp như em thật khác, nóng giận cũng đẹp đến vậy. Nhìn em đẹp như vậy, lại trừng mắt nhìn anh nữ, thổi râu mép đi." Trần Thiên Minh mới không sợ Trương Lệ Linh tức giận, dù cởi sạch quần áo của nàng, nàng có hung hăng đánh hắn mootjt trận, cũng xem như là xoa bóp miễn phí, "À, thiếu chút nữa quên em không có ria mép, vừa rồi anh nói sao, nên nói là thổi hàm răng." Trần Thiên Minh vừa nói vừa cười hi hi trêu chọc.
Lúc này, Trương Lệ Linh đã giận đến không thể kìm nén, nàng giờ bàn tay phấn của mình lên, căm hận nói với Trần Thiên Minh: "Trần Thiên Minh, em muốn đánh anh!" Nói xong, nàng nâng đôi bàn tay nhỏ trắng như phấn lên, chuẩn bị đánh lên người Trần Thiên Minh.
"Ôi, ok, Lệ Linh, nhìn em muốn đánh anh như vậy, anh cho em đánh, anh không vào địa ngục, ai vào địa ngục đây? Bất quá, anh nói rõ với em, em muốn đánh anh cũng được, nhưng anh có hai nơi không thể đánh, anh nhất định phải nhớ lấy, không được đánh sai." Trần Thiên Minh nghiêm mặt, chăm chú nói với Trương Lệ Linh.
"Hai nơi? Hai nơi nào của anh không thể đánh?" Trương Lệ Linh thấy thái độ Trần Thiên Minh cứng rắng như vậy, bộ dáng nghiêm chỉnh, nàng cũng kỳ quái, tò mò hỏi Trần Thiên Minh. Nàng muốn biết Trần Thiên Minh nói hai nơi không thể đánh, nếu như đánh sai, sẽ giét chết hắn, hoặc là đánh tàn phế, vậy thật không tốt.