Lưu Manh Lão Sư

Chương 175 : Trúng Kế

Ngày đăng: 21:07 20/04/20


"Nàng đồng ý để anh đi cùng sao?" Trong lòng Trần Thiên Minh vui mừng như điên, hắn thật muốn ném điện thoại lên trời, sau đó kiếm một người ôm nhảy.



"Đúng vậy, chính là Tiểu Trữ tự mình đề nghị mời anh đi. Trần ca, anh biết không? Em vì chuyện của anh mà đã nói không biết bao nhiêu lời tốt trước mặt Tiểu Trữ đó." Thanh âm của Thái Đông Phong lộ ra vẻ "giả mù sa mưa".



"Thái huynh đệ, thật là cám ơn cậu. Cậu đối với anh thật tốt, anh cũng không biết phải báo đáp cậu thế nào đây?" Trần Thiên Minh nói.



"Em cũng không cần anh báo đáp, ai bảo chúng ta tâm trung chí hướng như vậy, em không giúp anh, vậy thì còn giúp ai chứ?" Thái Đông Phong nói. "Đúng rồi, Trần ca, em hôm nay có qua khách sạn Không Thiên của anh ăn cơm, nhưng lại thấy tạm ngừng kinh doanh, rút cục là có chuyện gì vậy?"



"Ài, một lời khó nói hết, là anh gặp phải phiền toái," Trần Thiên Minh thờ ra một hơi nói.



"Rốt cục là có chuyện gì? Tối nay anh cứ nói với em, để xem em có giúp được gì hay không, tuy là quan hệ của em cũng không phải là tốt lắm, nhưng em cũng có quen biết một ít quan lại trong thành phố, đến lúc đó em giúp anh tìm họ, xem họ có thể xem xét cho anh chút." Thái Đông Phong giả bộ tốt bụng nói. Hiện giờ người hại Trần Thiên Minh chính là hắn, hơn nữa tất cả mọi chuyện đều là do hắn sắp xếp.



"Thật tốt quá, Thái huynh đệ, anh cũng không biết nói gì hơn, cũng không ngờ được lại có quý nhân như cậu xuất hiện." Trần Thiên Minh nghe thấy lời Thái Đông Phong nói, trong lòng rất cao hứng. Thật không ngờ được hắn hôm nay lại song hỉ lâm môn.



"Tốt lắm, để buổi tối nay chúng ta nói chuyện, đến lúc đó làm sao để tìm anh đây?" Thái Đông Phong hỏi.



"Ở khách sạn Không Thiên đi, anh ở đó chờ cậu." Trần Thiên Minh nói.



"Được." Thái Đông Phong nói xong thì dập máy.


"Mày quên à? Là ai đã phá hỏng giao dịch thuốc phiện của Thiên Tinh bang, sự tình vừa phát sinh không lâu, mày cũng không quên nhanh như thế chứ?" Thái Đông Phong híp mắt lại, cười âm hiểm nói với Trần Thiên Minh. Nếu không phải Trần Thiên Minh phá tan cuộc giao dịch đó, sư phụ Ma Vương cũng không trách tội hắn, nếu không phải lần này Thiên Tinh là người thế tội, sư phụ nhất định là người đầu tiên không tha cho hắn.



Hơn nữa sư phụ còn nói, nếu hắn không thể lấy lại 50kg thuốc phiện kia, liền sẽ trừng phạt hắn thật nặng. Nghĩ đến vị sư phụ vô nhân đạo này, trong lòng hắn luôn có một loại sợ hãi. Mà tất cả chuyện này, đều là do Trần Thiên Minh hại, làm sao mà hắn không tìm Trần Thiên Minh báo thù chứ? Hắn thật sự muốn cho Trần Thiên Minh hiểu cảm giác sống không bằng chết.



"Mày, mày chình là tiểu sư đệ Thiên Tinh?" Trần Thiên Minh ngây người, chính mình đang muốn tìm tiểu sư đệ Thiên Tinh, thế nhưng hắn lại luôn ở bên, cái thằng Thái Đông Phong mà mình vẫn xưng huynh gọi đệ. M, mình đúng là mắt mù rồi, xem thằng cặn bã này là người tốt, vậy mà mình cũng không biết được? Tất cả đều là vì mình muốn "cua" Tiểu Trữ mà! Trần Thiên Minh âm thầm thấy hối hận.



"Đúng vậy, tao chính là tiểu sư đệ Thiên Tinh, Trần Thiên Minh, xem ra mày biết cũng không ít. Chẳng qua, mày có biết nhiều hơn nữa cũng vô ích, tối nay mày phải chết. Ha ha." Thái Đông Phong cao hứng nói.



"Vậy, vậy mình chính là tiểu sư đệ của Thiên Tinh, vì sao mày không biết Thiên Bằng, lại còn ngăn nó thu phí bảo kê." Trong lòng Trần Thiên Minh vẫn còn nghi vấn này, đó cũng chính là nguyên nhân hắn không hoài nghi Thái Đông Phong.



"Ài, thế mới nói mày ngu ngốc, ai nói là tao không biết Thiên Bằng, ngày đó tao ngăn nó thu phí bảo kê, chính là bọn tao đang diễn mà thôi." Thái Đông Phong đắc ý nói.



"Diễn? Vì sao chúng mày muốn diễn?" Trần Thiên Minh hỏi.



"Dù sao thì mày cũng sắp chết, tao có nói cũng không sao, tao thích Tiểu Trữ, tao muốn có nàng ta, thế nên, tao muốn dùng biện pháp đó để lấy được hảo cảm của nàng ta, khiến nàng ta thích tao, mày hiểu chưa?" Thái Đông Phong nói.



"Cái gì? Mày thích Tiểu Trữ? Nói vậy, cô gái trên xe không phải bạn gái mày, chuyện trước kia mày nói giúp tao "cua" Tiểu Trữ đều là giả?" Trần Thiên Minh kinh hãi thất sắc, xem ra, những lời nói của Thái Đông Phong với mình trước đây đều là giả, hắn giả vờ thân cận với mình, đều là để đợi cơ hội hạ thủ với mình.



Thái Đông Phong hắn đầu tiên là dùng quan hệ của hắn trên thành phố để điều Hà Liên đi, sau đó đối phó với khách sạn và công ty địa ốc của mình, sau đó mới đối phó với mình. Thằng khốn Thái Đông Phong này quá âm hiểm, mãi đến giờ mình vẫn nghĩ hắn là người tốt. Thì ra, hắn mới chính là người muốn hại mình.