Lưu Manh Lão Sư

Chương 210 : Vậy Đi Theo Tôi Ăn Cơm

Ngày đăng: 21:07 20/04/20


Lúc này, Trần Thiên Minh chỉ cảm thấy trong lòng rất xúc động, phía dưới của hắn dán chặt lên bờ mông của lý Lý Hân Di, quả thật là rất thoải mái.



Hắn lại nhìn xuống xe bộ ngực đầy đặn cao vút của lý Lý Hân Di một chút, lại càng thêm hưng phấn, nếu như mình có thể ôm lấy nàng, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve ngực nàng một chút, vậy thì tốt quá rồi. Nghĩ đến đó, hắn nhẹ nhàng chuyển thân, tư thế chuyển động rất nhẹ nhàng, tận lực tránh đề lý Lý Hân Di phát hiện, nhưng cũng khiến cho dục vọng của hắn hơi thỏa mãn một chút.



"Oa, thật sảng khoái!" Trong lòng Trần Thiên Minh âm thầm kêu, hắn cảm giác được phía dưới cương cứng vừa lứơt nhẹ qua bờ mông của lý Lý Hân Di, loại tư vị này đúng là trước nay chưa từng có. Không nghĩ tới, dưới tình huống cách lớp quần áo, chính mình cương cứng chạm vào mông lý Lý Hân Di, lại có thể sinh ra khoái cảm như vậy, đây là điều hắn tuyệt đối không ngờ tới được.



Phía dưới cứng rắn như vậy, nhẹ nhàng lướt qua bờ mông của lý Lý Hân Di, truyền đến từng đợt khoái cảm, khiến hắn qua đắc ý mà quên mất, còn thiếu chút nữa quên mất mình đang ngồi trên xe. Nếu không phải là sợ lý Lý Hân Di phát hiện, hắn đã sớm "hoạt động" phía sau lý Lý Hân Di rồi, cố gắng cảm nhận khoái cảm thêm chút nữa.



Hắn nghĩ đến đó, trong lòng không khỏi nghĩ đến cảnh cùng yến "hoạt động" như vậy, không biết là cảm giác sẽ ra sao? Bây giờ, hắn cảm thấy rất hối hận, tại sao chính mình xem phim XXX mà lại không thử với chúng nữ một chút, xem ra nếu có cơ hội, nhất didnhj là phải thử một chút, thuận tiện xem xem phim XXX có phải là lừa người không.



Trần Thiên Minh tiếp tục dán chặt vào người lý Lý Hân Di, ngửi thấy mùi thơm cơ thể nàng, lại còn mái tóc dài đen nhánh, theo gió tung bay, quả thật là khiến hắn cảm thấy lâng lâng.



"Đến phố Đông rồi." lý Lý Hân Di dừng xe lại, chống chân xuống đất, nói. Cú phanh này của nàng, lại tạo ra quán tính, "ba" một tiếng, hai cái mũ lại thân mật tiếp xúc thêm phát nữa.



Mà thân thể của Trần Thiên Minh lại va chạm vào phía trước, trong lòng thầm nói: "Thoải mái quá, đáng tiếc là đến lúc xuống xe rồi." Hắn vừa nghĩ vừa xuống xe, sau đó cởi mũ ra, nói với lý Lý Hân Di: "Lý Hân Di, rất cám ơn cô, đã đưa tôi về nhà. Nếu như không có cô, đi xe bus về đúng là rất phiền toái.



"Anh khách khí làm gì, sau này lúc nào tôi rảnh rỗi, sẽ đưa anh về, ân nhân cứu mạng của tôi ạ." Lý Lý Hân Di đùa giỡn một chút, nói.



"Còn có lần sau sao?" Trần Thiên Minh vô cùng hưng phấn, xem ra, sau này vẫn còn cơ hội kiếm lời, ông trời cũng không bạc đãi hắn rồi, đảng và nhân dẫn cũng không quên hắn.



"Chỉ cần anh đồng ý, đương nhiên là có thể." Lý Lý Hân Di gật đầu, sau đó xuống xe, đem mũ cất vào trong cốp, rồi lại lên xe, nói: "Tôi đi đây, bye!"



"Bye!" Trần Thiên Minh lưu luyến nhìn về phía thân ảnh của lý Lý Hân Di đang dần khuất đằng xa.




"Anh làm sao mà chỉ có 10 phút chứ?" Laị Tiểu Băng oán giận nói.



"Ài…."



Trần Thiên Minh đang làm việc trong phòng, đột nhiên lý Lý Hân Di ngẩng đầu lên, nói:



"Thiên Minh, sáng nay cô giáo Hà có nói với tôi, nói là chốc nữa cô ấy sẽ cùng học sinh sắp xếp ở hội trường, anh đi xem các nàng sắp xếp một chút, được không?"



"Tôi tự mình đi? Tôi không hiểu lắm về cách sắp xếp các tiết mục." Trần Thiên Minh nghe thấy lý Lý Hân Di nói như vậy, hắn ngại ngùng nói. Hơn nữa, nếu như hắn mà đi, vậy hà đào nhất định là cố ý nói hắn đi một mình, nhất định sẽ mắng hắn.



"Cũng không còn cách nào khác, lát nữa tôi còn phải đi họp đoàn ủy, nếu đoàn ủy chúng ta mà không có người đến, vậy thì sợ cô giáo Hà lại nói là chúng ta không ủng hộ công việc của cô ấy, vì thế, anh hay là cố gắng một chút, có gì không tốt, anh trở về nói lại với tôi là được." lý Lý Hân Di nói ra nguyên nhân tại sao mình lại không đi được.



"Không thể chọn thêm người khác nữa sao?" Trần Thiên Minh hỏi.



"Không có rồi, đoàn ủy chỉ có tôi và anh, hơn nữa, buổi tiệc lần thứ 71 này anh cũng tham gia, người khác cũng không biết các mối chốt của vấn đề." Lý Lý Hân Di cười nói với Trần Thiên Minh.



"Được rồi, tôi lát nữa đi vậy." Trần Thiên Minh bất đắc dĩ đành gật đầu nói. Nếu lý Lý Hân Di đã nói như vậy, hắn còn nói được gì hơn đây? Hơn nữa, dù hà đào có là cọp cái, thì giữa ban ngày trước mặt nhiều học sinh như vậy, nàng cũng có thể làm gì được mình đây? Ta là sói, còn sợ cọp sao? Hừ, ai sợ ai chứ?



"Đúng lúc này, "chi" một tiếng, cánh cửa ban công đột nhiên mở ra.



"Thiên Minh ca ca, anh thật sự là ở nơi này sao?" Một cô gái đột nhiên kích động chạy đến trước mặt Trần Thiên Minh, cao hứng kêu lên.