Lưu Manh Lão Sư

Chương 224 : Em cũng không nên xuất gia

Ngày đăng: 21:07 20/04/20


"Đương nhiên võ công của Trí Hải lợi hại." Chung Hướng Lượng nói với Trần Thiên Minh: "Anh ấy là chưởng môn, học được những võ công cao thâm của môn phái mà chúng ta không được học, hiện giờ anh cũng không biết trình độ võ công của Trí Hải sư huynh đạt tới bực nào."



"Thì ra Trí Hải sư huynh lợi hại như vậy!" Trần Thiên Minh thè lưỡi, nói nhỏ.



"Đúng vậy, cho nên, lần này sư phụ đặc biệt an bài em học võ công với Trí Hải sư huynh, là có nguyên nhân, mong muốn em có thể khiến Trí Hải sư huynh vui vẻ, học thêm chút võ công." Chung Hướng Lượng vừa cười vừa nói.



"Em sẽ cố hết sức." Trần Thiên Minh gật đầu, nói.



"Thực ra trong khoảng thời gian ở đây, ngoại trừ học một ít võ công ra, chủ yếu em phải luyện Hương ba Công cho giỏi, bởi vì sư phụ đối với võ công của em vô cùng coi trọng, còn nữa, em đừng nói với người khác em luyện Hương Ba Công ra sao, đó cũng là một cách để bảo vệ bản thân." Chung Hướng Lượng nói.



"Em biết." Trần Thiên Minh nói.



"Cứ như vậy đi, ngày hôm nay em cũng mệt rồi, nhanh trở về phòng ngủ đi. Anh còn công việc bận rộn, sáng mai phải chạy về thành phố M." Chung Hướng Lượng nói.



"Sư huynh, em đưa số điện thoại của anh của người nhà em, nếu như bọn họ có chuyện gì gấp, có thể sẽ tìm anh." Trần Thiên Minh nói. Tuy lúc trước Lâm Quốc đã kêu vài huynh đệ hỗ trợ, nhưng dù sao năng lực của bọn họ cũng quá yếu, nên hắn muốn nhờ Chung Hướng Lượng giúp đỡ họ.



"Chuyện này không thành vấn đề." Chung Hướng Lượng nói.



Sáng sớm hô sau, bọn Trần Thiên Minh đã bị Lý Quân đánh thức.



"Sớm như vậy kêu làm gì? Lý Quân." Trần Thiên Minh



"Tiểu sư thúc, chưởng môn bảo em kêu mọi người rời giường luyện công." Lý Quân nói.



"Sớm như vậy đã rời giường luyện công sao? Chúng tôi còn chưa ăn sáng, sao có sức chứ?" Trần Thiên Minh nói.



"Chúng tôi đều như thế, luyện công xong, mới ăn cơm sáng." Lý Quân nói.




Ngả Tiểu Ny nghe Trần Thiên Minh bảo mình luyện võ công, liền bắt đầu luyện. Trần Thiên Minh thấy tuy Ngả Tiểu Ny chỉ là một cô gái, thế nhưng võ công của nàng không hề kém, công lực cùng chiêu thức như vậy, mình nhất định không phải là đối thủ của nàng, xem ra, lần này phải ăn lương khô rồi(khổ rồi).



"Tiểu sư thúc, anh xem một tý em luyện thế nào?" Ngả Tiểu Ny hỏi Trần Thiên Minh.



"Tốt, tốt, người đẹp thật đáng sợ." Trần Thiên Minh vừa nói vừa nhìn trước ngực của Ngả Tiểu Ny, hiện giờ nhìn gần hơn, cố nhìn ngực của Ngả Tiểu Ny, nhưng cao bao nhiêu, căng bao nhiêu, hắn không thể đoán được chính xác. "Được rồi, Tiểu Ny, em thấy đánh chiêu cuối cùng cho anh xem." Trần Thiên Minh nảy ra một ý, liền nói với Ngả Tiểu Ny.



Ngả Tiểu Ny nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, liền đánh ra chiêu cuối cùng kia.



"Đúng, là như thế." Trần Thiên Minh vội vàng chạy lấy, cầm lấy tay của Ngả Tiểu Ny, sau đó nâng tay nàng lên một chút, nói: "Nếu như chiêu nay, nâng lên cao thêm một chút, vậy mới tốt." Nói xong, hắn vuốt nhẹ bàn tay mềm mại của Ngả Tiểu Ny, vui vẻ nói.



Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại sờ rất đã, mềm mại trơn trượt, trắng nõn nà như ngọc, làn da của Tiểu Ny rất trắng, nhìn lại rất nhỏ nhắn. Không biết những chỗ bên trong có trắng như bàn tay nhỏ bé của nàng không? Trần Thiên Minh trong lòng nói dâm đãng.



"Tiểu sư thúc, là thế này sao?" Ngả Tiểu Ny thấy Trần Thiên Minh đang sờ sờ tay của mình, cũng không nói nên xuất động tác chủ yếu gì, có chút nghi ngờ.



"Đúng vậy, là như thế này, tay của em thật mềm!" Trần Thiên Minh không tự chủ được nói.



"Cái gì? Anh nói cái gì?" Ngả Tiểu Ny nghe thấy Trần Thiên Minh nói như vậy, liền rút tay lại, sau đó lui về sau vài bước, đề phòng nhìn Trần Thiên Minh.



"Không, không có gì, anh nói tay em mềm mại như thế này, luyện công phải cẩn thận, không nên làm tổn thương." Trần Thiên Minh mê đắm nói.



"Em sẽ chú ý." Ngả Tiểu Ny nhìn vẻ mặt của Trần Thiên Minh, đã đoán được Trần Thiên Minh là loại người gì, chí ít hắn cũng không phải chú ý đến võ công của nàng có khiếm khuyết, mà là muốn nắm bàn tay nhỏ bé của nàng. Nghĩ tới đây, khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngả Tiểu Ny liền đỏ lên, tức giận nhìn Trần Thiên Minh. Hiện giờ, nàng đã biết vì sao sư phụ nói. Đàn ông bên ngoài không có một ai tốt cả, bảo nàng phải cẩn thận.



Nghĩ tới đây, Ngả Tiểu Ny xoay người, muốn rời khỏi rừng cây. Bởi vì, nàng thông minh biết được vị tiểu sư thúc Trần Thiên Minh này chẳng là người gì tốt cả, nàng muốn tìm cách né tránh Trần Thiên Minh.



"Tiểu Ny, em đi đâu vậy, chúng ta lại tâm sự đi!" Trần Thiên Minh vội vận công, phi thân nhảy đến trước mặt Tiểu Ny, ngăn cản lối đi của nàng.