Lưu Manh Lão Sư

Chương 231 : Tiến bộ

Ngày đăng: 21:07 20/04/20


Trí Tĩnh nghe thấy Trí Hải nói như vậy, lại không cho là đúng nói: "Đây chỉ là Trần Thiên Minh trùng hợp mà thôi." Nói đến luyện võ trời sinh, đồ đệ Ngả Tiểu Ny của nàng cũng không kém.



"Cứ chờ xem, Trần Thiên Minh này, chắc chắn trong vòng một tháng sẽ cho mọi người cái nhìn mới." Trí Hải lắc đầu, nói.



"Chưởng môn sư huynh, Không Vô sư thúc rút cục thì dạy Trần Thiên Minh võ công gì, không phải nói Hương Ba Công đệ tử Huyền Môn không thể luyện sao? Hắn làm sao có thể luyện được?" Trí Tĩnh kỳ quái hỏi.



"Đây là thiên ý, hơn nữa Không Vô sư thúc làm như vậy, chắc chắn là ngài có lý do, chúng ta là vãn bối, không cần hỏi." Trí Hải nói.



"Chỉ là, em luôn cảm thấy Trần Thiên Minh này là một người tầm thường, sau này cũng sẽ không làm nên việc lớn gì." Trí Tĩnh nhìn Trần Thiên Minh, lại nhớ đến chuyện trước kia của bà ta với chung hướng lượng, vì thế bà ta đối với Trần Thiên Minh cũng không có hảo cảm.



"Thành việc lớn hay không, cũng chỉ là tương đối mà thôi, còn phải xem yêu cầu của chúng ta với hắn là như thế nào? Hơn nữa, Không Vô sư thúc cho Trần Thiên Minh ở đây một tháng, về phần hắn học được những gì, còn xem tạo hóa của hắn, dù sao chúng ta cũng đã cố hết khả năng để giúp Thiên Minh. Hơn nữa, Thiên Minh này rất thông minh, từ việc gánh nước là có thể nhìn ra." Trí Hải cầm lấy phật châu, nhẹ nhàng niệm.



"Được rồi, đến lúc đó thì biết, chẳng qua, rm nghĩ đến lúc đó cho người cùng họ đối luyện một chút, xem võ công của bọn họ hiện giờ ra sao?" Trí Tĩnh đưa ra ý kiến bản thân. Mặc dù bà ta không muốn tranh gì, nhưng vẫn muốn biết đồ đệ của mình học được đến đâu?



"Điều này có thể suy nghĩ, mọi người cùng tiến bộ." Trí Hải gật đầu, nói.



"Chuyện lần này chỉ khổ cho Lý Quân, tiểu tử đó thành thật như vậy, lại bị Trần Thiên Minh dạy hư, dám ăn thịt ngay tại Huyền Môn." Trí Tĩnh không phục nói.



"Việc này cũng không thể hòan toàn trách Trần Thiên Minh, nếu như Lý Quân đủ định lực, hắn sẽ không bị ngoại giới mê hoặc, thì đâu vi phạm môn quy. Xem ra, trái tim hắn vẫn hướng về bên ngoài." Trí Hải thở dài, nói.



"Tính cách của Trần Thiên Minh cũng giống như Không Vô sư thúc, đều là người không cẩn thận." Trí Tĩnh nói.



"Ha ha, không ai là hoàn hảo cả, đến vàng còn không thuần chất mà, xem ra sư muội vẫn chưa hiểu thấu điều này. A di đà phật!" Trí Hải vừa niệm phật ngữ, khuyên bảo Trí Tĩnh.



"Em biết sai rồi, chưởng môn sư huynh." Trí Tĩnh xấu hổ nói.



"Sai thì cũng không sai, chỉ là đấy là nhận thức trong lòng em. Đối với Thiên Minh, chỉ cần là không quá sai lầm, cũng nên bỏ qua, dù sao bọn hắn cũng chỉ ở đây có một tháng." Trí Hải nói.




"Được, để anh thử lại xem," Trần Thiên Minh cũng rất cao hứng, chính hắn cũng muốn thử một lần, xem công lực mình rút cục là đến đâu. Hắn vừa nói xong, lại vận khí, lấy tay hút lấycái thùng nước bên cạnh hai người, cái thùng nước dường nhe rất ngoan ngoãn, bay đến bên tay Trần Thiên Minh.



Trần Thiên Minh nhẹ nhàng vẫy tay, sau đó cố ý nói với đám Lâm Quốc: "Thế nào?"



"Trời ạ, lão đại, chiêu này của anh gọi là gì? Lăng Không Hấp Vật? Nếu như em học được chiều này, vậy sau này muốn lấy đồ vật cũng không cần chạy tới chạy lui nữa, cứ trực tiếp hút lấy, đồ vật sẽ tới tay." Lâm Quốc thấy chiêu này của Trần Thiên Minh, hưng phấn hét lên. Hắn chuẩn bị muốn Trần Thiên Minh dạy hắn.



"Chiêu này, anh cũng không biết gọi là gì nữa, các chú cứ gọi là Lăng Không Hấp Vật đi!" Trần Thiên Minh kiêu ngạo nói.



"Lão đại, vậy anh dạy em chiêu Lăng Không Hấp Vật này đi!" Lâm Quốc vô cùng hâm mộ nói với Trần Thiên Minh.



"Không vấn đề, sau này chỉ cần các chú cố gắng học công phu, anh nhất định sẽ chỉ giáo." Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói. Biết võ công của mình như hiện nay, hắn biết mình đã có thể đi tìm Thái Đông Phong để báo thù. Mấy ngày nay mình chăm chỉ luyện công, vì thế có cảm giác võ công mình cũng tăng thêm được một nửa nữa, mà chân khí ở đan điền cũng càng ngày càng mạnh, cứ như một đoàn liệt hỏa vậy, tùy lúc đều có thể bộc phát. Nghĩ đến đó, Trần Thiên Minh thấy rất cao hứng.



"Đúng, đúng, bọn em chắc chắn sẽ chăm chỉ học võ công." Cả đám Lâm Quốc vội vàng lên tiếng, nếu như học được chiêu này của lão đại, sau này ra ngoài có thể phát uy rồi.



Lúc này, Trí Hải chương môn đã từ bên kia đi tới.



"Chưởng môn sư huynh đến, mọi người nhanh mang thùng nước chạy, anh giúp các chú ngăn cản một chút." Trần Thiên Minh vội vàng vẫy tay với đám Lâm Quốc, sau đó, hắn nhanh chóng chạy đến trước mặt Trí Hải.



"Chưởng môn sư huynh, chào anh." Trần Thiên Minh lập tức cười với Trí Hải, cố hấp dẫn sự chú ý của hắn.



"Thiên Minh, mọi người mới vừa rồi làm gì vậy?" Trí Hải ra vẻ hồ đồ, kỳ thật vừa rồi hắn đã sớm phát hiện tình huống của đám Trần Thiên Minh.



"Không có gì. Chưởng môn sư huynh, em muốn hỏi anh một chút vấn đề về võ công." Trần Thiên Minh cố ý nói.



"Vậy, em hỏi đi." Trí Hải cười với Trần Thiên Minh.