Lưu Manh Lão Sư

Chương 33 : Ôn Lại Giấc Mơ Xưa

Ngày đăng: 21:05 20/04/20


Trần Thiên Minh về đến nhà, len lén đóng cửa lại, vì bây giờ đã là 11 giờ đêm, mà xem ra bố mẹ hắn cũng đã ngủ rồi, không nên đánh thức họ dậy, nếu không chắc chắn là hắn sẽ không được yên thân tối nay.



"Thiên Minh, đã về rồi sao?" Một bóng người từ phía sofa lên tiếng, khiến Trần Thiên Minh tý nữa thì rụng tim.



Trần Thiên Minh nhìn kỹ lại, hóa ra là chị nuôi của hắn Lý Yến. "Chị Yến, chị đêm nay không phải trực đêm sao?"



"Đêm nay chị không phải trực, vì thế đang chờ cậu ở đây!" Chị Yến lại gần Trần Thiên Minh rồi quan tâm nói: "Thiên Minh, khoảng thời gian này cậu đang làm gì, tại sao luôn về trễ như vậy, công việc ở trường như thế nào? Không nên đi chơi với người khác đến đêm. Cậu đã lớn như vậy rồi, phải chú ý phép tắc" Nhìn thấy thằng em thanh mai trúc mã này của mình, nàng thật sự không nhẫn tâm mà mắng hắn, hằng chính là người mà trong lòng Lý Yến thương yêu nhất.



"Em đi chơi cùng đồng nghiệp, cũng không làm gì xấu đâu, chị không tin em sao?" Trần Thiên Minh thấy dáng vẻ lo lắng của chị Yến, hắn rất đau lòng liền nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai nàng.



"Chị không phải không tin cậu, chỉ là trong lòng chị vẫn rất lo!" Nói đến đây, hai mắt của chị Yến đã hơi đỏ lên, dáng vẻ sâu kín nói không lên lời.



Trần Thiên Minh thấy Chị Yến như vậy, hắn nhẹ nhàng ôm lấy chị Yến rồi nói: "Chị, em biết chị rất quan tâm cho em, chỉ là em đã lớn rồi, cũng đã hiểu được cách tự chăm sóc cho chính mình rồi"



"Đúng, cậu lớn rồi, cũng không cần có chị ở bên cạnh nữa" Chị Yến vừa nói lại vừa khóc. Nàng nghĩ đến việc Thiên Minh sẽ rời xa mình, trong lòng nàng cực kỳ không nỡ. Nhưng không còn cách nào khác, Thiên Minh không phải thuộc về nàng.



"Ai nói vậy, em đánh hắn bây giờ. Em cả đời này đều muốn có chị ở bên cạnh" Trần Thiên Minh gấp gáp nói, trên tay lại tăng thêm lực, hắn nhất định không để Chị Yến mà hắn yêu thương rời xa hắn.



"Ừm" Chị Yến bị Trần Thiên Minh ôm chặt có chút khó thở, nhưng trong lòng nàng lúc này lại rất hỗn loạn, mỗi khi thân mật tiếp xúc với Trần Thiên Minh như thế này, nàng đều có một loại cảm xúc rất lạ lùng.



Trần Thiên Minh chậm dãi đem tay trượt dần xuống, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve cặp mông thập phần co dãn của Chị Yến. Mà môi hắn cũng đã tìm đến cặp môi anh đào của nàng. Chị Yến vội quay đầu đi, không cho hắn thực hiện ý đồ. Chỉ là cặp song câu kia của Chị Yến lại chỉ cách ngực của Trần Thiên Minh có một tầng áo ngủ mong manh, vì thế khiến cho dục hỏa của Trần Thiên Minh bỗng nhiên bốc lên mạnh mẽ.
Chị Yến lại đem bàn tay mình qua nắm lấy phía dưới cứng rắn của Trần Thiên Minh.



"Chị, có thể dùng tay vuốt ở bên trong không?" Trần Thiên Minh lại được đà lấn tới, nam nhân mà, ai mà không như vậy chứ?



"Cậu còn nói nữa là chị ra ngoài luôn đó" Chị Yến thật muốn đánh vào đầu hắn một cái, hắn không biết mình có thể làm thế này đã là rất khó rồi, lại còn đòi nàng vuốt tận bên trong nữa, thiệt là.



"Vậy em… em không nói nữa, nhanh" Trần Thiên Minh thấy chị Yến cảnh cáo, hắn biết mình không thể lần thêm được nữa. Cho dù chị Yến giúp mình tuy còn cách một lớp quần, nhưng mà so với chính mình "tự sướng" thì tốt hơn nhiều, như thế thì không nên yêu cầu nhiều, hắn liền nghĩ ra một biện pháp, lần sau hắn sẽ mặc một cái quần mỏng đến không thể mỏng hơn, lúc đó cảm giác sẽ thay đổi lớn cho xem, không biết ngoài… cửa hàng quần áo có loại này không.



Trần Thiên Minh một bên thì dùng sức trêu đùa song câu cao ngất của chị Yến, một bên thì hưởng thụ khoái cảm phía dưới mang lại. Mỗi lần lại mang đến hai loại khoái cảm khác nhau, mà lúc này thân thể chị Yến cũng không còn cứng nhắc như trước nữa, xem dáng vẻ thì nàng cũng có chút kỹ xảo.



Nhìn thấy dáng vẻ ửng hồng của chị Yến đang vội vàng, Trần Thiên Minh trong lòng cũng cảm thấy mình có chút tà ác, chính mình chỉ vì nhất thời khoái ý, mà lại hại Chị Yến. Nhưng mà chính hắn cũng không nỡ, nghĩ đến sau này nàng sẽ có bạn trai, lúc đó nàng sẽ làm song câu với bạn trai, trong lòng Trần Thiên Minh bỗng xuất hiện cảm giác rất không thoải mái.



"Không… không thể như vậy được, không thể để nam nhân khác có được chị Yến, nàng chỉ có thể cả đời thuộc về ta mà thôi" Trần Thiên Minh bá đạo nghĩ. Dù sao việc làm ăn của mình cũng đang vào quỹ đạo, lúc đó nhất định có thể khiến người phụ nữ mình thích có được cuộc sống tốt nhất. Cứ như vậy, Trần Thiên Minh âm thầm hạ quyết tâm, hắn muốn thành lập "vương quốc" của chính mình.



"A…" Động tác tăng tốc ở phía dưới của chị Yến khiến cho Trần Thiên Minh nhận được một trận khoái cảm rất lớn, bang tay hắn vốn đang vuốt ve song câu của chị Yến cũng không kìm được mà tăng thêm lực.



Chị Yến cũng đã cảm nhận được Trần Thiên Minh sắp ra, vì thế nàng càng cố gắng tăng tốc hơn nữa.



"A…" Trần Thiên Minh bỗng nhiên rên lớn một tiếng.