Lưu Manh Lão Sư

Chương 342 : Nghiêm hình bức cung

Ngày đăng: 21:08 20/04/20


Dương Quế Nguyệt nhìn gã cảnh sát mặt ngựa. Nàng cau có nói: "Chu đội trưởng, anh không thấy tôi đang làm việc sao? Anh vào đây làm gì?" Thì ra gã cảnh sát mặt ngựa đó là Chu Lực Quyền, đội đội hình cảnh thứ hai.



"Ha, ha, Tiểu Nguyệt. Đây là quyết định của cấp trên. Vụ án Thái Đông Phong bị giết trước đây do cô phụ trách, bât giờ chuyển sang cho tôi. Bây giờ việc thẩm vấn nghi can do tôi phụ trách" Chu Lực Quyền nói với Dương Quế Nguyệt. Chu lực quyền là người do Thái Cơ đề bạt. Ngay khi nhận được điện thoại của Thái Cơ hắn liền đi ngay tới đây.



"Quyết định của cấp trên? Sao tôi không biết? Dương Quế Nguyệt ngạc nhiên. Không thể có chuyện này được. Vụ án giết người này nàng mới nhận, tự nhiên bây giờ lại đổi người. Hơn nữa những vụ án thế này đều do đội một làm. Sao bây giờ chuyển sang đội hai?



"Không tin cô cứ gọi điện cho sở" Chu Lực Quyền cười nói. Ý hắn là tổng đội trưởng của đội hình cảnh. Hắn và Dương Quế nguyệt chỉ là phân đội trưởng nhỏ nhoi. Kỳ thật Thái Cơ đã gọi điện an bài việc này. Dựa vào quyền lực của Thái Cơ không nói tổng đội trưởng đội hình cảnh mà cục trưởng cục công an cũng sợ Thái Cơ. Bây giờ bọn chúng muốn ép Trần Thiên Minh vào chỗ chết.



Dương Quế Nguyệt nghe Chu Lực Quyền nói thế đành phải tin lời hắn. Lúc này mỹ nữ80 kia đi tới nàng nói với Dương Quế Nguyệt: "Đội trưởng, bên đội hai của bọn họ muốn các tài liệu của vụ án giết người của chúng ta" Trần Thiên Minh nhìn cái biển đeo trước ngực của mỹ nữ80 thì ra nàng tên là Khâu Hiểu Lệ.



"Đưa cho bọn họ. Tổng đội cũng nói như vậy chúng ta còn làm gì nữa" Dương Quế Nguyệt bất đắc dĩ lắc đầu nói với Khâu Hiểu Lệ.



"Tiểu Nguyệt, đây là ý của tổng đội. Tôi cũng không có cách nào. Bây giờ sao đã có nhiều chuyện thế không biết. Tiểu Nguyệt, hôm nào tôi mời cô ăn cơm" Chu Lực Quyền nhìn bộ ngực của Dương Quế Nguyệt cười dâm. Trần Thiên Minh ở bên thấy ngứa mắt. M, mày cũng là một sắc lang.



"Chuyện ăn cơm bỏ qua đi. Bây giờ tôi giao Trần Thiên Minh cho các anh. Tài liệu thì tôi sẽ bảo Hiểu Lệ chuyển cho các anh" Dương Quế Nguyệt nói xong nàng trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh rồi bỏ đi.



Trời ơi, sao lại bỏ đi? Trần Thiên Minh thầm thở dài. Cô nàng Dương Quế guyệt này không có lương tâm gì cả. Không phải nàng phải thẩm vấn mình sao? Tại sao lại để tên mặt ngựa này thẩm vấn mình? Nhìn bộ mặt và đôi mắt ti hí của hắn là mình biết hắn không phải người tốt. Ôi, để người xấu thẩm vấn không bằng để cho mỹ nữ thẩm vấn!



Chu Lực Quyền nhìn mấy người Dương Quế Nguyệt đi ra ngoài hắn ra hiệu cho nhân viên đóng cửa. Hắn ngồi ở bàn thẩm vấn, sắc mặt âm trầm nhìn Trần Thiên Minh.
Chu Lực Quyền thấy Trần Thiên Minh cử động nhưng không được hắn cao hứng cười: "Ha, ha. Trần Thiên Minh, nghe nói mày biết võ công. Mày bị còng tay, chân. Tao muốn xem võ công của mày có dùng được không? Mẹ kiếp mày. Vừa rồi mày mạnh miệng như vậy. Tao muốn xem tí nữa mày còn ngang ngạnh nữa không?"



"Thật không? Mày dám đông tới tao một. Tao sẽ giả mày gấp đôi" Trần Thiên Minh nghiêm mặt nói với Chu Lực Quyền. Trần Thiên Minh thầm nghĩ xem ra mình không thị uy thì thằng Chu Lực Quyền này không biết hắn là con cháu của mình.



"Mẹ kiếp. Mày ngông cuồng như vậy. Tao phải xem mày có lợi hại như vậy không?" Chu Lực Quyền hung hăng vung chân đá vào ngực Trần Thiên Minh.



Trần Thiên Minh thấy Chu Lực Quyền đá vào hắn. Hắn vội vận chân khí toàn thân, làm thành một lớp bảo vệ bên ngoài thân thể. Tầng chân khí hộ thể này có tác dụng tác động ngược lai. Nếu lực tấn công càng mạnh nó phản ngược lại càng mạnh. Trần Thiên Minh muốn giáo huấn cho Chu Lực Quyền một trận.



Khi chân của Chu Lực Quyền đá tới gần người Trần Thiên Minh hắn không sao tiến vào gần hơn. Hắn còn bị bắn ngược trở lại. "Thịch" một tiếng Chu Lực Quyền bị chân khí hộ thể của Trần Thiên Minh bắn ngược lại ngã chổng vó lên trời.



"Trời ơi, mặt ngựa. Mày làm gì trên nền nhà vậy? Mày cũng thông minh đấy cứ nằm đó chờ tổ tông mày tới mua kẹo cho mày ăn" Trần Thiên Minh cười nói. Bộ dáng ngã của gã mặt ngựa này rất buồn cười, cả tay và chân hắn giơ lên trời.



"Mau. Cả hai lên cho tao. Mau lên đánh chết nó cho tao. Con mẹ nó, không đánh chết nó tao không phải là Chu Lực Quyền" Chu Lực Quyền lồm cồm bò dậy, quát hai người cảnh sát trong phòng. Hắn thầm nghĩ có thể vừa rồi chân trụ của mình không vững, vừa đá tới cạnh người Trần Thiên Minh đã bị hắn đụng ngã.



Hai người cảnh sát kia nghe Chu Lực Quyền ra lệnh vội vàng cùng đá Trần Thiên Minh. Một người đá vào đầu Trần Thiên Minh, một người đá vào bụng hắn.



Nhưng Trần Thiên Minh đã có chân khí hộ thể. Đây chính là kết quả của việc luyện Hương Ba Công tới tầng thứ tám. Chỉ nghe hai tiếng "thịch", "thịch" hai người cảnh sát cũng bị chân khí của Trần Thiên Minh bắn ngược té ngã ra sau. Trong đó một người cảnh sát ngã đúng vào người Chu Lực Quyền.