Lưu Manh Lão Sư

Chương 349 : Tiểu nhân âm hiểm

Ngày đăng: 21:08 20/04/20


Một lát sau Lương Thi Mạn mở mắt, tỉnh lại. Nàng khẽ liếc nhìn Trần Thiên Minh một cái rồi lại liếc nhìn Tiểu Trữ nói: "Chị ngủ bao lâu rồi?"



"Chị Thi Mạn, chị ngủ ba ngày rồi" Tiểu Trữ vui vẻ nói khi nàng thấy Lương Thi Mạn tỉnh lại.



"Chị thấy đầu rất choáng váng. Tiểu Trữ, em nói thật cho chị biết, bác sĩ nói tình trạng của chị thế nào?" Lương Thi Mạn yếu ớt nói với Tiểu Trữ.



"Cái này, cái này. Chị Thi Mạn, chị cứ an tâm dưỡng bệnh, nhất định sẽ khỏe lên. Chị đừng lo lắng"



Tiểu Trữ nhìn Thi Mạn với ánh mắt thiếu tự tin, đau xót nói.



"Em không cần gạt chị. Tự chị cũng biết tình trạng của mình. Xem ra chị cũng không cố được bao lâu nữa. Ôi, số chị khổ quá. Cũng tốt, rời khỏi thế giới này chị sẽ không còn đau khổ nữa"



Lương Thi Mạn càng nói càng thương tâm, nước mắt nàng chảy xuống.



"Thi Mạn, em đừng nói bậy, có anh ở đây. Anh sẽ không để em chết. Bây giờ anh sẽ dùng chân khí duy trì bệnh của em, không để xấu đi. Sư huynh của anh đang tìm cách. Nếu sư phụ của anh ở đây thì hay quá"



Trần Thiên Minh suy nghĩ rồi nói ra điều hắn đang mong đợi.



"Đúng vậy, chị Thi Mạn. Mới rồi anh Thiên Minh đã dùng chân khí chữa thương cho chị, chị mới tỉnh lại. Vậy chị đừng lo lắng, anh Thiên Minh nhất định sẽ cứu được chị" Tiểu Trữ cũng khuyên giải Lương Thi Mạn.



"Cám ơn anh, Thiên Minh. Anh vất vả quá" Lương Thi Mạn mấp máy đôi môi nhợt nhạt, thì thào với Trần Thiên Minh.



"Em không nên khách sáo như vậy. Bởi vì hai ngày nay anh có chuyện nên không thể đến truyền chân khí cho em được. Nếu anh có thể truyền chân khí cho em kịp thời, em chắc chắn sẽ không sao. Em cứ an tâm ở đây dưỡng bệnh"



Trần Thiên Minh đau lòng khi nhìn thấy một Lương Thi Mạn xinh đẹp tiều tụy đi vì vết thương.



"Gặp chuyện không may? Thiên Minh, anh gặp chuyện gì?"



Lương Thi Mạn vội hỏi Trần Thiên Minh khi nàng nghe hắn nói có chuyện.



"Thái Đông Phong đã bị giết. Có người vu cáo anh Thiên Minh giết hắn. Bây giờ thì ổn rồi. Đã chứng minh được anh Thiên Minh không giết Thái Đông Phong" Tiểu Trữ nghe Lương Thi Mạn hỏi nàng vội trả lời.
Không biết tại sao Tiểu Ny không xuống núi cùng Lý Quân tới thành phố M làm việc. Nếu như vậy thì hắn sẽ dậy nàng một ít võ công, đặc biệt môn "khinh công hai người cùng ôm nhau một chỗ" thật là sảng khoái biết bao. Trần Thiên Minh dâm đãng nghĩ.



"Thiên Minh, thức ăn đủ rồi, anh đến ngồi đi" Tiểu Trữ chạy tới nói với Trần Thiên Minh.



Mấy hôm nay xảy ra chuyện nên nàng gọi điện cho Phạm Văn Đình xin nghỉ làm ở quán bar. Vì vậy tối nay nàng cùng với Trần Thiên Minh tới đây ăn tối.



"Hay quá, Lý Quân, chúng ta đi ăn thịt"



Trần Thiên Minh cao hứng kéo tay Lý Quân đi tới bàn ăn. Mọi người lần lượt uống ba chén sau đó vừa ăn vừa trò chuyện.



"Điền luật sư, lần này anh vất vả quá. Sau này anh cần gì tới Trần Thiên Minh, anh cứ nói với tôi, chỉ cần không phải việc phạm pháp thì dù nhảy vào nơi nước sôi lửa bỏng tôi cũng không chối từ"



Trần Thiên Minh cảm kích nói với Điền Tuấn Huy.



"Trần tiên sinh lại khách khí rồi. Chúng tôi là luật sư nhận tiền của anh, phải làm việc nên làm" Điền Tuấn Huy cười nói.



"Tuấn Huy, không nên nói như thế. Nếu như cậu không phải người có tinh thần trượng nghĩa, cái loại án giết người này không nhiều luật sư dám nhận. Đối phương lòng dạ độc ác, chuyện gì cũng dám làm. Nếu cậu không có hai vệ sĩ bảo vệ, bọn chúng đã hạ độc thủ với cậu rồi" Chung Hướng Lượng nói.



Điền Tuấn Huy nói: "Thủ hạ của Trần tiên sinh lợi hại vậy tôi nghĩ Trần tiên sinh lợi hại hơn. Ha, ha



"Đại ca còn lợi hại hơn chúng tôi rất nhiều" Trương Ngạn Thanh tự hào nói.



Trần Thiên Minh nghe Trương Ngạn Thanh nói thế hắn trừng mắt nhìn rồi cười nói:



"Thôi nào, thôi nào. Ăn cơm thôi" Hắn nói xong lại cùng mọi người uống rượu.



Mọi người ăn uống xong đều đã đi về. Chung Hướng Lượng đột nhiên đi tới bên cạnh Trần Thiên Minh thì thầm vào tai hắn:



"Anh có chuyện muốn nói với em".