Lưu Manh Lão Sư
Chương 495 : Sao có thể giở trò lưu manh?
Ngày đăng: 21:10 20/04/20
Hà Đào liếc nhìn đồng hồ rồi nới Trần Thiên Minh: "Thôi được. Tôi không nói với anh nữa. Tôi phải vào trước, năm phút nữa anh hãy vào, đừng để mọi người nghi ngờ" Nói xong Hà Đào vội vàng chạy vào trong hội trường.
Một lát sau Trần Thiên Minh mới chậm rãi đi vào trong hội trường. Từ khi hắn nghe Hà Đào nói Đàm Thọ Thăng giở trò bẩn sau lưng, hắn cực lỳ khó chịu. Hắn không cần ba ngàn tiền thưởng. Hắn cũng không quan tâm tới Đàm Thọ Thăng, hắn muốn dựa vào bản lãnh của mình để đoạt giải nhất nhưng Đàm Thọ Thăng chó chết đó lại lợi dụng chức vụ của mình mà chơi hắn.
"Thiên Minh, anh đi đâu vậy?" Lý Hân Di nhìn thấy Trần Thiên Minh đi vào nàng vui vẻ đi tới cạnh hắn nói.
"Anh vừa ra ngoài trả lời điện thoại" Trần Thiên Minh cố ra vẻ tươi cười nói. Hắn nghĩ tới chuyện Lý Hân Di đặt rất nhiều kỳ vọng vào cuộc thi này nhưng Đàm Thọ Thăng kia đã lợi dụng chức quyền của mình làm hỏng mọi chuyện nên hắn lại bừng bừng tức giận.
"Thiên Minh, chúng ta nhất định phải giành giải nhất. Em tin tưởng chúng ta có thể giành giải nhất" Lý Hân Di tự tin nói với Trần Thiên Minh.
"Được, chúng ta sẽ cố hết sức" Thực tế lúc này Trần Thiên Minh cũng không còn nhiều hy vọng. Nếu Đàm Thọ Thăng đã bày trò với các giáo viên làm giám khảo. Các cô chắc chắn sẽ không dám chấm cho hai người điểm cao. Nếu như bản thân hắn gât khó dễ cho các cô ấy, quả không công bằng với họ. Dù sao bọn họ cũng chỉ là những giáo viên bình thường, không giống như hắn có chỗ dựa là Chung Hướng Lượng, nên hắn không sợ đắc tội với Đàm Thọ Thăng.
Cuộc thi bắt đầu. Cặp của Trần Thiên Minh nằm ở nhóm mười. Đây là một con số không tệ. Bởi vì cuộc thi này có rất nhiều người tham gia nên phải chia ra làm hai mươi nhóm. Mỗi nhóm có ba cặp. Cặp của Trần Thiên Minh nằm ở nhóm giữa. Nhất định cũng có ưu thế nào đó trong cuộc thi.
Đại đa phần các cặp nhảy trước hắn nhảy cũng bình thường, có mấy cặp nhảy rất khá nhưng Trần Thiên Minh cảm thấy vẫn kém hơn so với hắn và Lý Hân Di. Tới lượt hắn và Lý Hân Di khiêu vũ. Trần Thiên Minh khẽ mỉm cười kéo Lý Hân Di ra sân khấu. Lúc đó trên gương mặt Đàm Thọ Thăng xuất hiện một nụ cười âm hiểm, như kiểu ông ta đã biết trước Trần Thiên Minh sẽ thất bại. Đàm Thọ Thăng ở nhóm mười hai. Ngô Thanh ở nhóm mười tám.
Bởi vì bình thường Trần Thiên Minh và Lý Hân Di phối hợp với nhau rất tốt nên khi âm nhạc nổi lên hắn và Lý Hân Di nhẹ nhàng nhảy múa, thế là ánh mắt mọi người lập tức bị hút vào điệu nhảy của hai người. Hơn nữa cả hai là nam thanh, nữ tú nên càng làm mọi người vỗ tay phấn khích. Một nhóm có ba cặp cùng khiêu vũ nhưng dường như ánh mắt của mọi người đều để trên người Trần Thiên Minh và Lý Hân Di.
"Đàm hiệu phó không nhảy, sao có thể chấm điểm đây?" Trần Thiên Minh lại cố ý nói to. Cho dù bản thân hắn không được giải nhất hắn cũng không để Đàm Thọ Thăng đoạt được vì vậy hắn mới cố ý nói to cho mọi người nghe thấy, để xem ban giám khảo còn dám chấm cho Đàm Thọ Thăng giải nhất hay không?
Dù những người ở phía dưới không ai dám nói to nhưng cũng rì rầm bàn tán. Trong lúc đó ban giám khảo cũng đang thì thào thương lượng. Đàm Thọ Thăng nghe thấy Trần Thiên Minh cố ý chê bai mình. Ông ta tức giận trừng mắt nhìn Trần Thiên Minh một cái rồi đi ra ngoài cửa.
Cuộc thi lại tiếp tục. Bây giờ tới lượt Ngô Thanh. Anh ta bị Tiểu Châu kéo vào sàn nhảy. Sau đó hai người bắt đầu khiêu vũ theo điệu nhạc. Trần Thiên Minh cảm thấy Ngô Thanh và Tiểu Châu nhảy có chút là lạ, trong lúc nhất thời hắn không nghĩ ra. Đột nhiên Trần Thiên Minh vỗ đùi thầm nghĩ: "Trời ơi, Ngô Thanh nhảy vai nữ, Tiểu Châu nhảy vai nam. Tiểu Châu ôm Ngô Thanh để có thể thực hiện một số động tác khó. Ví như động tác ngả người. Nếu muốn thực hiện động tác này người nam phải có cánh tay khoẻ mới có thể ôm được người nữ.
Mà vấn đề này thì không có gì với Tiểu Châu. Cánh tay to của nàng ôm vòng eo nhỏ của Ngô Thanh. Một hồi quay trái, một hồi quay phải. Một hồi lại để Ngô Thanh quay chín mươi độ, một hồi lại kéo Ngô Thanh vào lòng. Thì ra đấy chính là kỳ chiêu mà Ngô Thanh nói. " Bốp, bốp bốp"
Dù sao Tiểu Châu nhảy vai nam bước nhay rất nhuần nhuyễn, mà Ngô Thanh nhảy vai nữ cũng rất sống động. Tiểu Châu cao lớn, mạnh mẽ, Ngô Thanh thon thả, gầy làm khán giả nhất thời không biệt được ai là nam, ai là nữ. Điều duy nhất để người khác có thể phân biệt là Ngô Thanh mặc véc, Tiểu Châu mặc váy.
Sau khi điệu nhạc kết thúc Tiểu Châu ôm Ngô Thanh rời khỏi sàn nhảy. Mọi người vỗ tay một tràng dài chúc mừng hai người. Ngô Thanh đi tới bên cạnh Trần Thiên Minh nói: "Thiên Minh, vừa rồi chúng tôi nhảy thế nào?" Bản thân Ngô Thanh cũng cực kỳ hưng phấn khi thấy mọi người vỗ tay nồng nhiệt. Anh ta muốn khoa trương trước mặt Trần Thiên Minh, tự thoả mãn tính thích hư vinh của mình.
Trần Thiên Minh cười nói với Ngô Thanh: "Ngô Thanh, tôi thấy hai người vừa nhảy khá tốt nhưng vẫn còn có chỗ chưa được".
"Có điểm nào vẫn chưa được hả?" Ngô Thanh không nhịn được vội vàng hỏi Trần Thiên Minh khi nghe thấy hắn nói vậy. Ngô Thanh thầm nghĩ, không phải Trần Thiên Minh thấy bản thân mình nhảy đẹp nên cố ý đả kích mình đấy chứ?