Lưu Manh Lão Sư
Chương 503 : Tam môn đấu võ!
Ngày đăng: 21:10 20/04/20
"Sư phụ, con sai rồi, xin người chớ thương tâm, về sau con sẽ nghe lời người." Ngả Tiểu Ny đau đớn kêu lên. Nàng nhìn thấy sư phụ tôn kính yêu thương của mình như vậy, trong lòng ruột đau như cắt.
"Tiểu Ny, con có thể đồng ý sư phụ một việc không?" Trí Tĩnh nói với Ngả Tiểu Ny. Đúng là bà có chút đau khổ, nhưng cũng không đau khổ đến mức như vừa rồi, vừa rồi là bà giả bộ chỉ là muốn ép Ngả Tiểu Ny đồng ý với yêu cầu của mình.
Ngả Tiểu Ny rưng rưng nước mắt, gật đầu nói: "Sư phụ, con nghe lời sư phụ, sư phụ bảo con làm gì con cũng nghe theo, xin người đừng làm gì tổn thương đến bản thân." Bây giờ đừng nói là một việc, cho dù có là mười việc, một trăm việc thì Ngả Tiểu Ny cũng sẽ nhận lời.
Trí Tĩnh nói từng câu từng chữ một: "Về sau đừng có đi lại với Trần Thiên Minh, quan hệ giữa hai người chỉ là đồng môn, còn nữa, cả đời này ở bên sư phụ, không được xuống núi."
Không nghi ngờ gì, những lời nói của Trí Tĩnh như một quả bom làm nổ tung trái tim của Ngả Tiểu Ny, mặc dù Ngả Tiểu Ny sớm biết Trí Tĩnh sẽ yêu cầu mình ở bên bà như vậy, nhưng không ngờ lại còn bắt nàng không được qua lại với Trần Thiên Minh, thế thì về sau Trần Thiên Minh có đến Huyền Môn cũng không gặp được mình nữa rồi.
Nhưng hiện giờ Ngả Tiểu Ny cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, trong mắt nàng thì Trí Tĩnh mới là người thân thiết nhất của nàng, hơn nữa bà còn nuôi dưỡng nàng bao nhiêu năm trời, vì vậy mà nàng không thể không nghe theo lời của bà. Thế nên nàng gật đầu nói: "Sư phụ, con biết rồi, ngày sau con không tiếp cận tiểu sư thúc nữa đâu, con nghe lời sư phụ."
Nghe thấy Ngả Tiểu Ny đồng ý yêu cầu của mình, Trí Tĩnh hài lòng nói với Tiểu Ny: "Tiểu Ny, sư phụ cũng là muốn tốt cho con, ngày sau con sẽ hiểu được nỗi khổ tâm của sư phụ." Nói rồi bà kéo Ngả Tiểu Ny quay về lều của mình.
Sáng sớm ngày hôm sau, Trần Thiên Minh đi ra khỏi lều liền nghe thấy tiếng nói chuyện to nhỏ giữa Ngả Tiểu Ny và Lý Quân, thì vui vẻ bước đến nói với họ: "Chào buổi sáng."
"Chào tiểu sư thúc." Lý Quân và Ngả Tiểu Ny đồng thanh nói. Ngả Tiểu Ny nói xong, thì vội vã rời đi, như cố tình lảng tránh Trần Thiên Minh vậy.
"Tiểu Ny hôm nay làm sao vậy? Có phải vừa rồi ngươi trêu chọc gì cô ấy không?" Trần Thiên Minh hỏi Lý Quân.
"Bây giờ, đấu võ bắt đầu, trận thứ nhất, mời cao thủ của Huyền Môn và cao thủ của Đạo Môn xuất trận." Bạch Mi đạo trưởng lớn tiếng nói. Giọng nói của ông vang to như một chiếc chuông lớn vậy, lập tức truyền ra khắp xung quanh.
Xem ra, võ công của Bạch Mi đạo trưởng cũng rất cao, nhưng, trong mắt của Trần Thiên Minh thì võ công của Bạch Mi đạo trưởng có khi còn kém hơn một chút so với Lâm Quốc mấy người. Nghe thấy tiếng gọi của Bạch Mi đạo trưởng, Trí Tĩnh chỉnh lại áo quần của mình sau đó bước ra ngoài sân, còn bên Đạo Môn cho ra lại chính là người bận đồ đen đã từng cứu mấy người Trần Thiên Minh.
Nhìn thấy người bận đồ đen đi ra, Trần Thiên Minh hơi cau mày lại, bởi vì hắn biết võ công của người này, võ công của nàng ta hơn hẳn Trí Tĩnh, lần đấu võ này có lẽ Trí Tĩnh không thẳng nổi rồi. Nhưng Trần Thiên Minh cũng không lo lắng, vì trận thứ nhất và trận thứ hai sẽ không tính điểm cho việc tranh cướp Long Đầu.
Đây chính là cấp bậc trên dưới của võ lâm làm hại người ta, giống như giờ đây, võ công của Lâm Quốc và Trương Ngạn đều giỏi hơn Trí Tĩnh, nếu để một trong hai người bọn họ ra trận thì có lẽ sẽ không thua một cách thảm hại như vậy, ít nhất thì cũng làm mấtt mặt cho Huyền Môn.
Nhưng nếu mình để Lâm Quốc thay thế cho Trí Tĩnh, thì Trí Tĩnh chắc sẽ muốn giết chết mình. Thôi, bỏ đi, cứ để bà ta lăn lộn một chút. Trần Thiên Minh thầm nghĩ.
"Mời!" Trí Tĩnh chắp tay nói.
"Mời!" Người bận đồ đen cũng chắp tay nói theo, sau đó nàng ta làm một động tác mời, ý nói để cho Trí Tĩnh ra tay trước.
Trí Tĩnh cũng không dám chậm trễ, coi thường, bởi vì người của Đạo Môn rất ít lộ diện, các môn phái khác cũng không biết gì về võ công bọ họ thâm hậu đến nhường nào, hơn nữa nghe trưởng bối nói rằng võ công của Đạo Môn vô cùng lợi hại, chỉ có điều bọn họ thường không lộ ra mà thôi. Thế nên, Trí Tĩnh phải vô cùng tỉnh táo.
Tay phải của bà vung về phía trước, phất ra một chưởng bay thẳng về phía người mặc áo đen kia, chưởng phong khí thế ầm ầm như một trận cuồng phong áp đến người mặc áo đen, bởi vì đây là chiêu đầu tiên, nên Trí Tĩnh không dùng hết toàn lực, bà chỉ dùng tám thành công lực mà thôi.